Hào Môn Vui Nhộn Vợ Nhỏ Đến Cậy Cửa
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hứa Mễ Nặc nói đến đây thì cực kỳ kích động, chỉ tay về phía Viên Diệp Đình, thuận thế quay đầu nhìn, nhưng vừa đối diện với ánh mắt của Viên Diệp Đình, cô lại nhất thời cảm thấy chột dạ, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra điều chỉnh phương hướng nhìn về phía Vi Liễu.
Viên Diệp Đình đứng lên, đi tới đứng ngay ngắn bên cạnh Hứa Mễ Nặc, quay đầu dịu dàng nhìn Hứa Mễ Nặc cười nói: “Tiểu Nặc không cần phải lo lắng, bộ phi truyền hình này được công ty chúng ta đầu tư, muốn đổi thế nào thì có thể đổi thế đó, dù sao cũng là bộ phim chiếu theo tuần, mấy ngày cũng đủ thời gian để đổi sang tuần sau vẫn có thể chiếu kịp.”
“Anh thật sự không đùa giỡn với tôi đó chứ, Diệp thiếu?” Anh sửa kịch bản lung tung như vậy, chẳng lẽ không sợ những nhân vật chết trước mặt kia mang lòng oán hận chết rồi lại đội mồ sống lại, rồi nửa đêm đến tìm anh trả thù sao?!
Mặc dù cô vẫn luôn biết sản nghiệp của Viên gia rất lớn, rất nhiều, nhưng cũng không đến nỗi tùy tiện xem một bộ phim truyền hình cũng là do nhà bọn họ đầu tư đấy chứ!
Nhưng vẻ mặt của Viên Diệp Đình vẫn vân đạm phong khinh, cảm giác còn ung dung tự tại hơn so với chuyện nhảy năm rồi hối hận không quay trở lại được, tự nhiên đến gần Hứa Mễ Nặc: “Chờ tuần sau ti vi phát sóng tập tiếp theo, là em sẽ thấy liền.”
Viên Diệp Đình tung ra kế sách tấn công dịu dàng lần nữa, đặc biệt là vào lúc nói chuyện anh lại còn nhích tới gần người của Hứa Mễ Nặc hơn, làm vẻ mặt thâm tình tràn đầy yêu thương với Hứa Mễ Nặc nữa chứ!
Ánh mắt mang theo dòng điện còn cao hơn cả điện áp cao thế khiến Hứa Mễ Nặc hoàn toàn kinh hãi không thể nào nhúc nhích nổi!
“Yên tâm, chờ sau khi tiểu Nặc trong phim lớn lên, tôi sẽ chọn một nữ diễn viên xinh đẹp tới diễn, cũng để bù đắp lại những gì mà tiểu Nặc trong thực tế còn chưa có đủ.”
Đền bù? Chưa đủ? Nữ diễn viên xinh đẹp?
Mấy từ này đã thành công làm cho Hứa Mễ Nặc xù lông thêm lần nữa, mặc dù cô không phải là mỹ nhân băng thanh ngọc khiết nghiêng nước nghiêng thành gì, nhưng cũng không đến nỗi bị anh chê bai trắng trợn như vậy chứ!
Ngay lúc Hứa Mễ Nặc sắp mở miệng phản kích, Viên Diệp Đình lại bỗng quay gương mặt tuấn tú đi, nhìn về phía Vi Liễu: “Bác gái, bác đã chăm sóc cho tiểu Nặc nhiều năm qua, đúng thật là quá cực khổ cho bác rồi, bác cứ để cháu nấu nốt thức ăn cho, bác chỉ cần ngồi xuống xem ti vi là được.”
“Diệp Đình đúng là đứa bé ngoan, bác nuôi con nhóc này nhiều năm như vậy, vậy mà ngay cả một cái bát nó cũng không giúp bác rửa, thật là!”
Vi Liễu làm ra vẻ đau lòng ôm đầu hối hận vì sao lại sinh ra một đứa con như Hứa Mễ Nặc, rồi bà cởi tạp dề xuống cầm remote điều khiển ti vi chạy thẳng tới ghế sa lon ngồi xuống.
Mà Viên Diệp Đình xoay người lại tiếp tục rửa rau, lại còn thật sự sắn tay làm cơm, vừa xào nấu thức ăn còn vừa thảo luận với Vi Liễu nên thay đổi kịch bản như thế nào!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...