Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Tủ lạnh trống không là bởi vì, trước đó Hứa Mễ Nặc học cách làm mứt quả, đặt ở trong tủ lạnh bảo quản, toàn bộ trong tủ lạnh đều bị lây mùi hôi, vì vậy người giúp việc trong phòng bếp, mới bất đắc dĩ, dọn tủ lạnh sạch sẽ, khử sạch mùi hôi.
Được rồi, đây cũng tính là tự làm bậy, không thể sống!
Vất vả lắm mới chịu đựng được đến ngày hôm sau, Hứa Mễ Nặc đang định ăn một bữa sáng thật ngon, nhưng vừa mới ăn một miếng trứng, uống một hớp sữa, bữa sáng đã bị nhà thiết kế đến đây từ sớm bưng đi.
Hứa Mễ Nặc nhìn bữa sáng càng ngày càng xa cách mình kia, khóe mắt trào hai hàng lệ.
Nhìn dáng vẻ đáng thương như sắp khóc kia, nhưng nhà thiết kế tâm địa sắt đá, vẫn không lộ vẻ đồng tình hay xúc động gì, cường ngạnh mang Hứa Mễ Nặc đi vào phòng, bắt đầu thay quần áo.
Viên Diệp Đình có lòng muốn nói chuyện giúp, nhưng bởi vì tối hôm qua Hứa Mễ Nặc hiểu lầm anh, nên cô không thèm cảm kích, không đợi anh mở miệng, cô đã hất cằm ngạo kiều rời khỏi phòng ăn.
Viên Diệp Đình bị hành động này của Hứa Mễ Nặc làm cho sửng sốt mà không giải thích được, cho rằng cô vẫn còn để ý đến chuyện hôm trước, cũng không nói chuyện giúp nữa, tiếp tục ăn bữa sáng phong phú của mình.
Bữa sáng rất quan trọng đấy nhé.
Bên kia, bởi vì hôm qua Hứa Mễ Nặc đã chịu hầu hết khổ hình rồi, hôm nay cô chỉ cần mặc trang phục dựa vào hướng dẫn ngày hôm qua là được, vì vậy cả quá trình cũng không đau đớn lắm.
Tuy nhiên, nhịn đói một ngày, đã mang lại hiệu quả rất tốt.
Hứa Mễ Nặc không phải mất công sức gì cả, đã dễ dàng mặc bộ lễ phục nhỏ ngày hôm qua vào.
Sau khi nhà thiết kế hài lòng nhìn Hứa Mễ Nặc thay đổi trang phục, không quan tâm đến chuyện mặc nữa, lại bắt đầu làm việc những thứ khác!
Cũng may là làn da của Hứa Mễ Nặc rất đẹp, mặc dù không thể so sánh với da em bé, nhưng vẫn có thể coi là trắng nõn mịn màng.
Vì vậy lúc trang điểm cũng không cần tiêu tốn quá nhiều tâm tư, chỉ cần đánh phấn nền đơn giản, nhấn một số chỗ, để cho ngũ quan của cô càng thêm nhu hòa.
Tóc dài hơi cuốn lên, bới ở sau ót, còn để xõa hai lọn tóc nhỏ nghịch ngợm hai bên tai.
Hứa Mễ Nặc nhìn người phụ nữ trong gương, cảm thấy không thể nhận ra mình!
Đây… đây chính là cô sao?
Cô không dám tin che miệng lại, nhưng phát hiện ra người trong gương cũng kinh ngạc làm động tác giống cô, lúc này cô mới tin tưởng, đây thật sự là mình!
Không ngờ, không ngờ, Hứa Mễ Nặc cô cũng có lúc xinh đẹp như thế này!
Hứa Mễ Nặc nhất thời muốn chống nạnh ngửa mặt lên trời thét dài, nhưng nhớ tới phong cách ăn mặc thùy mị bây giờ của mình, lại lập tức an tĩnh làm thiếu nữ xinh đẹp.
Vào lúc cô đang say mê tự mình thưởng thức, Viên Diệp Đình ở dưới tầng đã sớm chuẩn bị xong, vẻ mặt không nhẫn nại được nữa lên tầng!
Sao hành động của người phụ nữ này chậm chạp đến vậy!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...