Hào Môn Tranh Đấu
“A Vũ, mày còn ngây ra đó làm gì? Cái thứ thấp kép này, đường đường là đại tiểu thư nhà họ Diệp mà lại dính dáng đến một lão già khốn kiếp… Nhanh bảo lão đọc bản di chúc đi, đừng làm lỡ hôn lễ! Nếu làm lãng phí thời gian thì cẩn thận tao lột da mày!”
Khi nói ra những lời này, người tưởng sản nghiệp nhà họ Diệp sắp rơi vào tay mình như Diệp lão phu nhân không còn cố gắng che giấu nữa.
Bà với khuôn mặt xấc xược, tức giận trừng mắt nhìn Diệp Vũ nói: “Mày, cái đứa con gái khốn kiếp này, chút mắt nhìn cũng không có.”
Nếu so với Quân lão phu nhân về bày mưu tính kế thì Diệp lão phu nhân chỉ là một vũng bùn không có não, quả thật không là gì.
May mà ông Andre chỉ nở một nụ cười rộng lượng với Diệp Vũ, không tính toán với vị Diệp lão phu nhân này.
“Ông Gordon.”
Một người đàn ông da đen cao to lực lưỡng ở phía sau đưa chiếc hộp có khóa đang cầm cho ông Andre.
Rất rõ ràng, đó là vệ sĩ chuyên nghiệp được Tập đoàn luật sư Grey Judgement mời đến.
Ông Andre nhẹ gật đầu, cúi người xuống, cẩn thận mở khóa rồi lấy bản di chúc đã được cất giữ hai đời ở bên trong ra.
Diệp Vũ nhẹ cuộn tay thành nắm đấm, cơ thể cô run lên.
Cô không tự chủ được mà nhắm hai mắt lại, cảm thấy không chịu được khi xem cảnh tượng này.
Bởi vì một màn này đã quá quen thuộc với cô…
Kiếp trước, Diệp Vũ cô phải ngốc đến mức nào mà lại vì muốn toàn tâm toàn ý trở thành một người vợ tốt của Quân Minh Dực mà từ bỏ con đường tươi sáng ông nội khi còn sống đã trải sẵn cho cô.
Cô mặc kệ lợi ích gia tộc, tự tay hủy đi sự gửi gắm và kỳ vọng của ông nội đối với cô.
Cô vậy mà lại yên tâm đem cả nhà họ Diệp giao vào tay người ba Diệp Thế Phong chỉ biết mỗi hiếu thảo của mình!
Tính ba Diệp lại nhẹ nhàng đôn hậu, vô cùng hiếu thảo với mẹ của mình.
Vậy nhưng Diệp lão phu nhân lại một lòng hướng về nhà mẹ đẻ…Những điều này Diệp Vũ đều biết rất rõ.
Điều duy nhất cô không biết là kiếp trước có phải cô bị một con lừa đá vào đầu hay không, mà cô lại ngu ngốc đến độ tự tay phá hủy cơ nghiệp trăm năm của nhà họ Diệp vì một tên tra nam đầy dã tâm!
Diệp lão gia khi còn sống đã nói với Diệp Vũ ba điều: thứ nhất, cô nhất định phải gả vào nhà họ Quân; thứ hai, vào ngày cưới cô phải mặc bộ váy cưới gia truyền có hoa văn phượng hoàng; thứ ba, trước khi kết hôn cô bắt buộc phải ký hợp đồng về quyền sở hữu tài sản riêng trước hôn nhân.
Diệp lão gia chỉ dặn dò cháu gái trưởng ba điều này, nhưng lại không nói với cô rằng ba điều ấy sẽ quyết định liệu Diệp Vũ có thể thực sự thừa kế Diệp gia hay không, đồng thời cũng quyết định vận mệnh của toàn bộ nhà họ Diệp.
Kiếp trước, Diệp Vũ không hề hay biết ba điều ông nội dặn trước khi mất lại gửi gắm sự kỳ vọng của ông và cũng mang ý cảnh cáo cô, có lẽ… nếu cô có biết thì cũng sẽ không quan tâm.
Vì vậy, Diệp Vũ chỉ làm được điều thứ nhất: gả cho Quân Minh Dực.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...