Hào Môn Tranh Đấu
Diệp Vũ cười lạnh: Quả nhiên là lão hồ ly!
Vốn dĩ cô muốn lợi dụng ước định này để công khai hạ nhục nhà họ Quân, buộc Quân Minh Dực phải hủy bỏ hôn ước ngay tại chỗ, cô cũng không cần phải gả cho gã cầm thú Quân Minh Dực này nữa.
Nhưng ai có thể ngờ được, Quân lão phu nhân không hổ là một con cáo già, vậy mà lại có thể chịu đựng được sự nhục nhã này!
Quân Minh Dực từ nhỏ đã được lớn lên dưới sự nuôi dưỡng của Quân lão phu nhân, bà và cháu có tâm tư giống nhau nên tự nhiên sẽ hiểu ý nhau.
Chỉ cần bà nội chỉ điểm vài câu, vị tam thiếu gia nhà họ Quân này liền che giấu hoàn toàn nét không cam lòng trong mắt, sự ấm áp thường ngày lập tức trở về.
Nhưng trong đôi mắt nâu sẫm đó lại tràn đầy sự đau khổ và bất lực, anh nhẹ thở dài: “A Vũ à, em thực sự khiến anh đau lòng.”
Nói xong, Quân Minh Dực cầm lấy cây bút kí do Tả Vịnh Nhi đưa, mở tài liệu ra, đọc một cách qua loa rồi lật đến trang cuối cùng, ký tên mình xuống một cách lưu loát, rồi anh lại cầm hộp mực dấu, in dấu vân tay của mình xuống.
Đây là lần đầu tiên mà Diệp Vũ nở một nụ cười thật tâm.
Cùng lúc đó, cô cũng kí xong 3 bản tài liệu, mỗi người một bản, còn một bản giao đến Văn phòng Công chứng quốc tế.
Diệp Vũ xoay người lại, tiến hai bước, dùng hai tay đưa hai tập tài liệu còn lại một cách trịnh trọng cho Tả Vịnh Nhi - người đang siết chặt khay.
Cô nhân cơ hội véo lòng bàn tay của Tả Vịnh Nhi, thì thầm bằng âm lượng mà chỉ có hai người họ mới có thể nghe thấy: “Mọi chuyện đều làm theo kế hoạch.
Tiểu Tả, giao cho cậu…Hãy nhớ, thứ mà cậu đang cầm là mạng của tớ! Là mạng của toàn bộ nhà họ Diệp!”
Cảm nhận được sự nặng nề cùng áp lực khác thường trong cảm xúc của Diệp Vũ, Tả Vịnh Nhi vốn còn có tâm lý đùa giờ đây đứng ngơ ngác ở đó.
Tim cô đập nhanh đến mức như muốn nhảy lên cổ họng, đến cả bàn tay đang cầm khay cũng có chút run rẩy…
Mạng?
Thứ cô đang cầm là mạng của Diệp Vũ…là mạng của cả nhà họ Diệp!
Tả Vịnh Nhi đột nhiên cảm thấy hai tập tài liệu trong tay bỗng trở nên nặng nề… Phó thác cả mạng sống, sự tín nhiệm như thế này không khỏi khiến trong lòng cô thấy có một chút đặc biệt.
Đối với con cháu của nhà hào môn thế gia mà nói, sự tồn vong của gia tộc luôn quan trọng hơn nhiều so với tính mạng của một người.
Tả Vịnh Nhi chỉ cảm nhận được sự ủy thác về tính mạng, nhưng trước nay đều không hề biết rằng sẽ có một người giao phó thứ còn quan trọng hơn cả mạng sống cho cô!
Trong lòng Tả Vịnh Nhi chợt lóe sáng, còn chưa kịp thấy cảm động.
Cô biết thời gian lúc này rất cấp bách, vậy nên liền gật đầu nhẹ với Diệp Vũ, nháy mắt với Kim Đang Đang trong đám người, rồi lặng lẽ rời khỏi nhà hàng xoay.
Không một ai để ý, sau khi rời khỏi nhà hàng xoay, phù dâu Tả Vịnh Nhi liền không hề quay lại.
Cùng lúc đó, một phù dâu khác là Kim Đang Đang cũng âm thầm biến mất khỏi hiện trường lễ cưới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...