Hào Môn Tranh Đấu


Nhà hàng xoay trên tầng cao nhất chậm rãi khởi động, giống như một khu vườn Babylon cổ kính lơ lửng trên bầu trời, tráng lệ và xa hoa, trở thành giấc mơ của cả thành phố, mà cái gọi là giới thượng lưu lại giống như những con rối gỗ sống trong khu vườn treo huyễn hoặc này, khoác lên mình bộ mặt giả dối, bên trong lại vô cùng bẩn thỉu và thối nát.


Màn đêm buông xuống, những tia sáng như mộng ảo thắp sáng tấm thảm đỏ dài trang nghiêm, hàng trăm bàn tiệc ở hai bên đã chật cứng, trong khách sạn có sức chứa hàng nghìn người im phăng phắc, chỉ có tiếng nhạc đám cưới vang lên bên tai mọi người.


Hôn lễ cuối cùng cũng bắt đầu.


Dưới ánh sáng, Quân Minh Dực mặc bộ lễ phục màu trắng đuôi tôm kiểu phương Tây, còn Diệp Vũ thì mặc chiếc váy cưới màu đỏ kiểu Trung Quốc có hoa văn vân mây và phượng hoàng, cô khoác tay Quân Minh Dực, hai người đứng cùng nhau một cách cực kỳ hoàn hảo.


Họ rõ ràng là một cặp vợ chồng hoàn hảo sắp bước vào lễ đường, nhưng dường như lại bằng mặt không bằng lòng, ngoài sự lừa dối và lợi dụng nhau, giữa họ còn có một mối thù khắc cốt ghi tâm.


Cuộc hôn nhân này giống như một trò chơi, kẻ thắng cuộc sẽ có sức mạnh ngút trời, còn kẻ thua cuộc phải chịu mất tất cả.


Hà Nghệ Chi, người dẫn chương trình nổi tiếng của đài truyền hình quốc gia được mời làm người chủ trì nghi lễ cho đám cưới này.


Những năm qua, với tư cách là hoa đán của đài truyền hình, cô đã tham gia rất nhiều đám cưới, nhưng không có đám cưới nào lại khiến cô cảm thấy khó chịu như bây giờ.


Cả cô dâu và chú rể đều mỉm cười một cách tao nhã và quý phái, đáng lẽ phải là một cặp đôi hoàn mỹ, thế nhưng giữa họ không hề có chút hạnh phúc ngọt ngào nào mà còn toát ra một vẻ khiến người ta cảm thấy quái dị!

Các vị khách có mặt tại hôn trường vỗ tay không ngớt, ngoài miệng không ngừng khen ngợi cô dâu chú rể cực kỳ xứng đôi, trong lòng lại thầm chế nhạo và ghen tị với cuộc liên hôn giữa hai nhà.


Đến trước bậc thềm của khán đài, Diệp Vũ mặc váy cưới đỏ tươi đột nhiên buông cánh tay Quân Minh Dực ra, ngẩng đầu cười như không cười, đôi mắt sáng rực nhìn thẳng vào đôi mắt nâu sẫm của Quân Minh Dực, cố ý cất cao giọng: "Chờ một chút, ông nội tôi trước khi qua đời đã có lời dặn dò, hình như! tôi đã quên mất.

"






Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui