Hào Môn Tranh Đấu
Nhìn thấy Diệp Vũ vốn luôn cao cao tại thượng lại tự mình đỡ Tô Ưu dậy, cô ta vội vàng lau nước mắt trên mặt đi, để mặc cho Diệp Vũ đỡ cô ta đứng dậy.
Tô Ưu đã không còn cảm giác hoảng sợ bất an như vừa nãy, thay vào đó, cô ta lại ngoan ngoãn nói: “Em biết ngay chị Diệp Vũ là người tốt nhất mà, chắc chắn chị sẽ không trách tội em đâu.”
Nhưng còn chưa đợi tiếng cười của Tô Ưu dứt, Diệp Vũ đột nhiên hơi nhướng mày, khóe môi nhếch lên thành một đường cong vô cùng xinh đẹp.
Cô giơ cánh tay còn lại lên, trực tiếp hướng về phía khuôn mặt của Tô Ưu, một cái tát vừa mạnh vừa vang giáng xuống mặt của Tô Ưu.
Bốp!
Tiếng kêu giòn tan vang lên!
Trong cái tát này, Diệp Vũ đã dùng 10 phần sức lực, trực tiếp đánh Tô Ưu ngã xuống đất!
Không khí một lần nữa như ngưng đọng lại, không chỉ mỗi Tô Ưu và đoàn rước dâu, mà còn là tất cả những người xung quanh đang chứng kiến đều sững sờ, choáng váng.
Đại tiểu thư nhà họ Diệp vốn là người hiền lành dịu dàng, làm sao cô có thể ở trước mặt mọi người một tay đỡ Tô Ưu dậy, một tay trực tiếp tát vào mặt Tô Ưu?
Người không thể tin vào cảnh tượng đang xảy ra trước mắt nhất chắc chắn là Tô Tình.
Tô Tình lớn lên cùng Diệp Vũ, hiểu rõ Diệp Vũ là người như thế nào… Nhưng hôm nay, Diệp Vũ đang phát điên cái gì vậy, thế mà lại không làm theo yêu cầu của cô ta?
Cảm giác này thật khiến người ta khó chịu, giống như con kiến nuôi bấy lâu đột nhiên lại bò ra khỏi lòng bàn tay, thậm chí còn quay lại cắn bản thân một nhát!
Người vốn giỏi tính toán như Tô Tình lần đầu tiên không kiểm soát được cảm xúc, không suy nghĩ gì nhiều mà hét lên: “Diệp Vũ, cô phát điên cái gì vậy?”
Tô Tình là chứng kiến cái tát này mà còn cảm thấy khó chịu hơn việc bản thân bị tát!
Tô Tình hoàn toàn không để ý em gái Tô Ưu phải chịu một cái bạt tai.
Nhà họ Tô có rất nhiều con gái, con gái ngoài giá thú lại càng nhiều.
Tô Ưu này cũng chỉ là một đứa con ngoài giá thú.
Cho dù hôm nay Tô Ưu có chết, người chị như Tô Tình cũng sẽ không cảm thấy một chút thương xót nào.
Đứa con gái ngoài giá thú chính là con chó mà Tô Tình đạp dưới chân, bảo nó cắn ai thì nó phải cắn, sống chết đều do cô ta quyết định.
Một con chó đương nhiên không đáng để Tô Tình phải để tâm, thứ mà cô ta quan tâm chính là tại sao kế tấn công bằng nước mắt của cô ta lại không có tác dụng? Tại sao đột nhiên Diệp Vũ lại thoát khỏi sự khống chế của cô ta?
Cái gọi là “tình bạn” này là kết quả của nhiều năm tính toán cẩn thận của Tô Tình, cô ta hao tâm tổn sức biến người trong sáng thuần khiết, hiền thục tốt bụng như Diệp Vũ thành một con cừu non ngoan ngoãn.
Vậy mà hôm nay, đột nhiên con cừu non ấy lại không còn thuộc kiểm soát của cô ta nữa?
Không! Không thể như thế được! Diệp Vũ chỉ là một con cừu non chờ bị làm thịt trong tay cô ta, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát xảy ra!
Nhận thấy sắc mặt Tô Tình thay đổi, dần trở nên vặn vẹo, tâm trạng Diệp Vũ tốt đến mức khóe môi cô vô thức cong lên.
Cô xoa xoa đôi bàn tay đỏ ửng của mình, ngẩng đầu lên, dùng khuôn mặt cười như không cười mà nhìn Tô Tình.
Giọng nói lạnh lùng của Diệp Vũ vang lên, mang theo vài phần cao quý và kiêu hãnh đặc trưng riêng của nhà hào môn lâu đời nhất, chậm rãi hỏi từng chữ: “Tô Tình, cô đang nói chuyện với tôi?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...