Editor: Ngày Đẹp Tươi
Trang Hạo Nhiên nhất định phải xin nghỉ!
Tưởng Thiên Lỗi sống chết không chịu để cho anh nghỉ lâu như vậy, nhưng Diệp Mạn Nghi lại nói muốn anh nhường em trai một chút, anh lần đầu tiên trong đời oán trách mẹ sinh ra một thứ người thích quấn quýt làm phiền người khác như vậy, cuối cùng dưới sự bàn bạc của Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, trước phê duyệt cho Trang Hạo Nhiên ba tháng “Nghỉ sinh”, chờ sau thời gian Đường Khả Hinh mang thai an toàn, lại có quyết định khác, lệnh Tưởng Thiên Lỗi tạm thời tiếp quản mọi chuyện hai tập đoàn Hoàn Á cùng Á Châu, mặc dù Hoàn Á có tứ đại phó tổng giúp, thế nhưng những công việc phiên giang đảo hải kia ập tới, khiến đầu óc anh cũng đã choáng váng, trước còn cảm thấy ngủ được, hiện tại cơ hồ là hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều xử lý công việc, thỉnh thoảng ra vào khách sạn Á Châu, còn phải ứng phó với tin tức của Trang Hạo Nhiên cùng Đường Khả Hinh, ngày đó sáng sớm, nghe nói rất nhiều ký giả đang ngăn trước đại sảnh khách sạn Á Châu, anh tức khắc đi được...
Có một cô gái thanh lệ, tay cầm máy ảnh, nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi tới, tức khắc muốn chạy lên, hình như rất thân quen gọi: “Tổng giám đốc Tưởng!! Tổng giám đốc Tưởng ———— ngài đã nói, đáp ứng tiếp thu tôi phỏng vấn, sao lại quên rồi?”
Tưởng Thiên Lỗi nghe thanh âm này, chậm rãi dừng bước, xoay người nhìn vô số vệ sĩ ngăn rất nhiều ký giả, trong đó có một cô gái mặc tây trang phong cách cơ bản cùng quần đùi trắng, anh nhất thời hỏi: “Người này là ai? Rất quen mặt...”
Phốc! Đông Anh đứng ở một bên, buồn cười nói: “Tổng giám đốc, ngài thật là quý nhân bận rộn, cô ấy chính là vị ký giả leo tường muốn phỏng vấn ngài, ngài rõ ràng đáp ứng người ta, qua vài ngày tiếp thu phỏng vấn của tạp chí kinh tế tài chính của cô ấy, nhưng bởi vì hôn sự của tổng giám đốc Trang, ngài liền đình chỉ lại, bây giờ người ta không phải tới tìm ngài đó thôi.”
Tưởng Thiên Lỗi lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, trong phút chốc xoay người nhìn về phía cô gái trước mặt, nhớ tới chuyện phát sinh ở nho viên đêm hôm đó, vừa nghĩ vừa chậm rãi xoay người, tiếp tục đi đường vòng hướng hậu hoa viên, nói: “Cô sắp xếp thời gian, tôi tiếp thu phỏng vấn của cô ấy.”
“Vâng!” Đông Anh tức khắc mỉm cười gật đầu.
Tưởng Thiên Lỗi nói cho hết lời, mới xoay người đi về phía trước, lại đi chưa được mấy bước quay đầu lại, nhìn về phía Đông Anh thập phần nghiêm túc phân phó: “Tôi nói cho cô biết!! Trong khoảng thời gian này, những người không liên quan đến tôi đều không gặp, nhất là tổng giám đốc Trang! Tôi không muốn ở phạm vi năm trăm dặm nhìn thấy cậu ta!”
Phốc! Chúng thư ký cùng nhau cúi đầu bật cười, Đông Anh cũng chỉ mỉm cười gật gật đầu.
Tòa nhà Trang gia!
Tin tức thiếu phu nhân Trang gia mang thai, vẫn rò rĩ một vài tin đồn, có một vài người có quan hệ nhiều đời, lại mang lễ vật tinh xảo đến, ngay cả Vitas nghe nói tin tức Khả Hinh mang thai, đều vui sướng nói không nên lời, vì chính mình không con không cái, liền đem ba trang viên đẳng cấp của mình ở Pháp, toàn bộ đưa cho hai bảo bối này làm lễ vật, hơn nữa tương lai còn đợi bọn chúng sinh ra lại đặt tên, liền ngay cả Bác Dịch, ở nho viên xa xôi, nghe nói tin vui Đường Khả Hinh mang thai, cũng tức khắc sai người đưa tới vài bình rượu “Rượu nếp than” đặc biệt do người trong thôn họ sản xuất, nghe nói “Ngọt rượu (rượu nếp than)”, được xem như là mỹ nhan thánh phẩm, có lợi cho việc chữa trị cùng khôi phục vóc người sau khi sinh, mà lễ vật của Ủy viên Trương cùng Tô Triệu Thần cũng không thể thiếu, mặc dù Đường Chí Long nói chuyện con gái mang thai, muốn đối đãi bình thường, nhưng Ân Nguyệt Dung không đáp ứng, chuyện này tương đương “Quốc gia đại sự”.
Đường Khả Hinh hai ngày nay vẫn ở bệnh viện, làm xong mọi kiểm tra, mà bà Chu cũng vì hợp ý với Khả Hinh, vì Tô Linh nhờ vả, liền quyết định bồi cô tới khi kết thúc toàn bộ thời gian mang thai, mà Ân Nguyệt Dung cả người như bị đánh máu gà, vào hôm con dâu phải về nhà, bà đã bỏ ra hai ngày, triệu tập toàn bộ người “Tiêu khiển tràng”, dùng một tốc độ tên lửa, chỉnh sửa hai phòng trẻ con thật lớn, bà còn nghe nói thiên kim tiểu thư tập đoàn tài chính Hàn thị - Hi Văn có một chiếc giường thủy tinh phiên bản hạn chế, nghe nói quả thật dùng cũng mua không trở lại, vẫn muốn đặt trước, nhưng mà muốn cũng không được, bà thực sự ảo não rất lâu, nhưng cũng không có thời gian kịp phiền não, cũng đã lầu trên lầu dưới hưng phấn hỏi dì Lý, bác Phúc có tới hay không, huyết yến hoàng thất chưng xong hay chưa, hỏi lại hoa tươi trong phòng ngủ, toàn bộ chuyển ra xong chưa? Để tránh “Người mẹ” dị ứng phấn hoa, làm ảnh hưởng đến thân thể, ảnh hưởng đến đứa nhỏ làm sao bây giờ...
Dì Lý liên tục cười nói, toàn bộ đều chuẩn bị xong.
Ân Nguyệt Dung đứng giữa phòng khách, đáp lời bà Chu phân phó, nhìn trái nhìn phải khắp nơi, xem còn có vật gì kiêng kỵ nữa hay không, sau khi nhìn chung quanh khắp nơi một lần, liền khẩn trương nhìn ra bên ngoài, hỏi thiếu phu nhân về nhà chưa? Người hầu dương cười đi tới, nói; “Đã trở về, đang tiến vào trước hoa viên!”
Ân Nguyệt Dung nghe, tức khắc dương cười nói: “Thật tốt quá, con dâu của ta, còn có hai cháu của ta rốt cuộc đã trở về!”
Nói cho hết lời, cả đoàn xe cứ như vậy oai nghiêm mà lên núi!
Đầu tiên bà Chu do cùng Đường Khả Hinh xuất viện, sau đó đám ngườiDiệp Mạn Nghi cùng Lý Tú Dung nhao nhao dẫn khắp nơi người hầu, cũng dương cười cũng làm bạn mà đến, mọi người Trang gia nghe nói thiếu phu nhân đã trở về, nhao nhao vui sướng tươi cười, nhanh chóng xuống lầu, lần mang thi này đúng là thiên đại thiên đại hỉ sự, chỉ có Thi Ngữ cùng Tiên Nhi, còn có Lạp Lạp ba người, hôm qua được Diệp Mạn Nghi hung hăng mắng một trận, đều có vẻ áy náy cùng bất an thong thả xuống lầu, có chút thấp thỏm bất an ra nghênh tiếp...
Một chiếc Rolls-Royce màu đen đầu tiên dưới sự thủ hộ của đoàn xe vệ sĩ, dừng trước tòa nhà Trang gia, Diệp Mạn Nghi cùng Lý Tú Dung đầu tiên dương cười xuống xe, cùng Ân Nguyệt Dung chào hỏi, mới chậm rãi xoay người, nhìn về chiếc Rolls-Royce màu lam bạc trị giá 13 triệu phía trước, lóe ra ánh sáng tôn quý, chậm rãi dọc theo con đường cỏ xanh uyển chuyển, long trọng mà cẩn thận lái tới, tiểu thiên sứ bạch kim trước xe kia, chiết xạ vô cùng nhiệt liệt dưới ánh mặt trời chói chang.
Vô số vệ sĩ, bao gồm Điệp Y, còn có song bào thai do Tô Triệu Thần lại cắt cử tới, nhao nhao khẩn trương bồi theo xe này lái tới, tài xế chiếc Rolls-Royce, đều thập phần có áp lực, thỉnh thoảng trải qua một đoạn đường quanh co nào đó, xe chỉ nhẹ rung lên một cái...
Đường Khả Hinh mặc váy liền áo lá sen màu lam nhạt, tóc búi kiểu Hàn, ngồi sau xe, cũng theo thân xe khẽ rung lên một chút, cô tức khắc vô thức khẽ vuốt bụng, Trang Hạo Nhiên ngồi bên cạnh cô, cảm giác cô có một chút chấn động, anh tức khắc bộc lộ vẻ khẩn trương, hai mắt lóe ra tia nhìn run rẩy, sốt ruột hỏi; “Thế nào? Đứa nhỏ đá em sao?”
Đường Khả Hinh hơi tươi cười, nhìn về phía chồng lắc lắc đầu nói: “Không có...”
“Vậy sao em lại kinh hoảng?” Trang Hạo Nhiên lại khẩn trương vươn tay khẽ vuốt bụng Đường Khả Hinh, trong nháy mắt ngẩng đầu nhìn về phía con đường đá xanh “Sân trượt băng” phía trước, sốt ruột nói: “Không được! Con đường này quá xóc nảy!! Hôm khác tìm người đến sửa một chút!!”
Phốc! Tịnh Kỳ ngồi ở vị trí kế bên ghế tài xế, không nhịn được che miệng bật cười, nghe nói Ân Nguyệt Dung cùng Trang Hạo Nhiên vì sợ Đường Khả Hinh về đến nhà, lại lạc lối, đã ở mỗi nơi đặt một biển báo giao thông, sợ cô không cẩn thận cũng giống như mẹ chồng, ngã vào phía sau hồ nhân công chưa tu sửa xong.
Đường Khả Hinh một trận không nói gì quay mặt sang, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Không cần khoa trương như vậy, chỉ là xóc nảy một chút.”
Tài xế Rolls-Royce kia, lái xe mấy chục năm, đều chưa từng khẩn trương như vậy, sợ đến mồ hôi trên trán từng đợt nhỏ xuống, nghe nói trong bụng phu nhân tổng giám đốc có hai đứa nhỏ, không sai biệt lắm có gần nghìn triệu quyền kế thừa, ngay cả lựa chọn người đỡ đầu, cũng phải trải qua sự lựa chọn nghiêm khắc nhất!! Nếu như lỡ may có cái gì ngoài ý muốn, chính mình không biết một trăm cái mạng có đủ hay không!
“Tài xế Hoàng, chạy chậm một chút...” Trang Hạo Nhiên vẫn còn khách khí xưng hô, để anh ta chạy chậm một chút.
Tài xế Hoàng vẻ mặt muốn khóc, hai tay nắm tay lái, nhìn về kim đo tốc độ phía trước, đã biểu hiện thì tốc độ hai mươi, còn muốn chạy chậm một chút, không bằng đi bộ...
Phốc! Tịnh Kỳ đã ngồi ở bên cạnh, cười đau bụng!!
Đường Khả Hinh cũng một trận chịu không nổi, xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đang khẩn trương, mỉm cười nói: “Anh đừng căng thẳng quá như vậy, không có chuyện gì... Lái nhanh một chút, cha mẹ đều đang chờ chúng ta.”
Trang Hạo Nhiên nhìn xe cộ đã dần dần chạy đến cửa nhà, liền mới đáp ứng, nói: Được, mau chạy nhanh hơn một chút, ba mươi cũng được...”
Hoàng tài xế nghe lời này, liền chỉ đạp nhẹ chân ga, để xe thập phần thuận lợi chạy về phía trước...
Thời gian dường như qua thật lâu thật lâu, chiếc Rolls-Royce màu xanh bạc rốt cuộc chấn kinh chạy tới trước tòa nhà Trang gia, lúc này đám người Ân Nguyệt Dung cùng Diệp Mạn Nghi đã dương cười đứng ở một bên chờ đợi, mà Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ Đường Chí Long thì ngồi ở bên trong, nhao nhao cười nói, hai đứa cháu này sau khi sinh, trong nhà liền náo nhiệt, còn để cho Thiên Lỗi và Ngải Lâm thêm sức lực!
Trang Ngải Lâm mặc váy dài màu trắng, khoác mái tóc dài tới eo, tựa ở trên sô pha, bộc lộ vẻ khinh bỉ nói: “Mọi người trò chuyện của mọi người là được rồi! Loại chuyện sinh còn này khẳng định phải giao cho đàn ông! Phụ nữ chúng con thì có chuyện gì?”
Tưởng Vĩ Quốc nhìn dáng vẻ không muốn nói chuyện của Trang Ngải Lâm, tức giận liếc mắt nhìn cô một cái, Trang Tĩnh Vũ nhìn về phía ái nữ, cũng không khỏi một trận bật cười.
Dì Lý nghe nói Trang Ngải Lâm ăn nhạt, biết cô vừa trải qua chuyện gì, liền vì cô nấu một chút đồ ngọt, đưa đến trước mặt cô.
Trang Ngải Lâm không để ý bất luận kẻ nào, chỉ khách khí hỏi các trưởng bối có muốn dùng đồ ngọt hay không, liền cầm thìa ngọc múc một chút cơm rượu ngọt, nhẹ nếm thử một miếng, lập tức cảm giác cẩu kỷ ngọt rượu này thập phần nồng hương, mang theo một chút hương vị không thể tưởng tượng được, nhất là hạt gạo trong rượu, vừa ngọt lại mềm... Cô bộc lộ vẻ kinh ngạc, nhìn về phía dì Lý nói; “Dì Lý, cơm rượu ngọt này không tệ a, cái món điểm tâm ngọt do đầu bếp nấu?”
Dì Lý rất có thâm ý nhìn về phía Trang Ngải Lâm, dương cười nói: “Đầu bếp nào cũng đều không nấu ra được hương vị như vậy, đây chính là do Bác Dịch tiên sinh làm rồi cho người đưa tới, nghe nói đây là đích thân ngài ấy ủ.”
Trang Ngải Lâm nghe lời này, sắc mặt thu lại, bưng chén cơm rược kia, nhìn về phần nước ngọt ngào thanh khiết, tiếp tục tỏa hương ngào ngạt, cô không nói chuyện, tiếp tục ăn, một lúc lâu mới nói: “Bà lại không nói sớm, biết là anh ta đưa tới, tôi đã không ăn!”
Trang Tĩnh Vũ cố ý nhìn dáng vẻ kia của con gái, khẽ cười không nói lời nào.
“Ông cũng không quản nó, kiêu ngạo thành như vậy, tương lai còn gả phải đi thì sao?” Tưởng Vĩ Quốc không nói gì nhìn về phía Trang Tĩnh Vũ, nói.
Trang Tĩnh Vũ một trận bật cười, đau lòng liếc mắt nhìn con gái một cái, mới có thâm ý nói: “Chuyện của người trẻ tuổi, chúng ta sao quản được, mẹ nó quản đến như vậy, cũng không tác hợp được nữa là? Lúc đó Hạo Nhiên và Khả Hinh cùng một chỗ, tôi dù cho ra tay ngăn trở, nó vẫn quyết liệt như hỏa tiễn, kéo có thể kéo được!? Tất cả đều dựa vào chính mình a.”
Đường Chí Long nghe lời này, nhớ lại ngày đó, cũng chỉ một trận bất đắc dĩ cười.
“Các vị lão gia thông gia...” Dì Lý nhanh chóng lại đi vào phòng khách, dương cười nhìn về phía mọi người nói: “Tiểu phu nhân và thiếu gia đã về rồi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...