"Lâm Tử Linh tiểu thư!" Bà George vẫn không nhịn được cười nhắc nhở cô: "Là mong đợi vấn đề của anh, mà không phải đáp án!! Đáp án cuối cùng cùng điểm số, ở chỗ chúng tôi!"
Cả phòng thi vang lên tiếng cười!
Lúc này Lâm Tử Linh cũng hơi lộ ra ngượng ngùng cúi đầu cười, dùng tiếng anh nói một câu xin lỗi.
Trang Hạo Nhiên theo không khí lắng xuống, cũng hơi thu lại nụ cười, hai mắt phát ra một chút ánh sáng sắc bén, dùng thái độ của người phương tây nhìn cô, dùng tiếng anh đưa ra vấn đề của mình, nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Tôi hiểu rõ Nhật Bản đối với rượu vang cũng có chỗ giải thích đặc biệt thuộc về văn hóa đất nước các vị! Thậm chí dân gian còn có lễ hội tắm rượu vang làm cho người ta kinh ngạc, hơn nữa các người so với rất nhiều nước Á Châu cũng đã sớm cảm thụ sức hấp dẫn của rượu vang! Chỉ là cho tới nay, tôi cảm thấy hết sức khiếp sợ đối với một chuyện, mà khi đó, rất nhiều người Bordeaux cũng đối với cách làm này cảm thấy không thể tin được!!"
Lâm Tử Linh nghe nói như vậy, mặt không khỏi hơi lộ ra một chút nghiêm túc và cẩn thận nhìn Trang Hạo Nhiên, khẽ gật đầu một cái!
Trang Hạo Nhiên lại chuyên nghiệp nhìn cô, mỉm cười hơi vươn tay nắm bút máy, nói: "Ở thế kỷ 16-17, Bordeaux Pháp và các vùng phía nam có rất nhiều người Nhật Bản đầu tư hoặc mua vườn nho nơi đó! Nhưng lúc bọn họ mua vườn nho, không ngờ lại phá dỡ lâu đài vườn nho còn nguyên vẹn của pháp, sau đó chở về đất nước của các vị người ráp lại, làm lại vườn nho của Pháp và không khí, toàn bộ giống như đúc! Loại hành động làm lại này, thật ra cũng xem như là mở cửa đất nước, ví dụ như nước Pháp và nước Anh, cảm thấy lo sợ bị thay thế! Dù sao, văn hóa của chúng ta thật sự dùng để truyền thừa, khen ngợi, thậm chí vì thời đại mà được quý trọng và bảo vệ, hơn nữa loại bao phủ này sẽ làm cho bọn họ không có cảm giác an toàn, thậm chí lộ ra một loại không vui rất rõ ràng biết sắp sửa bị thay thế! Dĩ nhiên, bản thân tôi không cảm thấy có gì không ổn, bởi vì nếu đã là doanh nghiệp, đều phải có dã tâm!! Nhưng cô có thể giải thích, hành động như vậy, là chứng tỏ dân tộc của các vị đối với ngành công nghiệp rượu vang có cái nhìn sâu sắc hơn không?"
Những lời này vừa nói ra, mọi người trong phòng thi, rối rít ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Tử Linh, nhất là Bà George đến từ nước Pháp, đám người Laurence!
Lâm Tử Linh đứng ở trước chỗ ngồi, đối mặt với câu hỏi sắc bén như thế, hai tròng mắt của cô xoay tròn, sau khi suy nghĩ thật sâu, lại ngẩng đầu nhìn Trang Hạo Nhiên cùng mọi người mỉm cười nói: "Thật ra tôi cảm thấy, rất nhiều người, đối với Nhật Bản đều có cái nhìn hơi sai lầm!"
Mọi người nghe nói như vậy, cũng rối rít im lặng nhìn Lâm Tử Linh, thậm chí Trang Hạo Nhiên để bút máy xuống, lấy tư thế ngồi hết sức thoải mái, tựa vào trên ghế da, ôm vai, hai mắt hết sức sắc bén, im lặng nhìn cô, chờ đợi đáp án của cô!!
Lâm Tử Linh tiếp tục chậm rãi mở miệng nói: “Ở trên bản đồ thế giới, đất nước chúng tôi thuộc về một khối chưa quyết định!! Người của chúng tôi quanh năm cũng sinh sống ở trong trận động đất rung lắc, sóng thần, lúc nào cũng vây khốn chúng tôi, nhưng chúng tôi cũng không có vì vậy mà thỏa hiệp, thậm chí sinh ra cảm giác không an toàn! Chúng tôi tin tưởng chỉ cần loài người và tự nhiên kết làm một thể, hiểu rõ ngôn ngữ của tự nhiên, là có thể chung sống hòa thuận! Cho nên đất nước của chúng tôi, không có vấn đề về môi trường, lại càng không có tình trạng giao thông hỗn loạn! Chúng tôi trân trọng mỗi một mảnh đất của chúng tôi, bởi vì bọn chúng nhỏ nhưng rất xinh đẹp, thậm chí không dễ có được! Chúng tôi càng quý trọng bất kỳ thực vật và sinh linh nào mọc ra ở trên đất nước chúng tôi, trong đó, nhất định bao gồm cây nho!!"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được hơi nhắc mí mắt, nhìn Lâm Tử Linh, nhớ tới sự kiện Nam Kinh tranh cãi về văn hóa Trung Nhật đã lâu, nghe câu "Quý trùng sinh linh", hiển nhiên cũng là lời nói chân thành của riêng bản thân cô, mình không nên ở loại hoàn cảnh quốc tế, phá vỡ quy ước ngầm và quy củ, đành phải nhìn cô cười khẽ gật đầu.....
Lâm Tử Linh tiếp tục nhìn về phía đám người Trang Hạo Nhiên nói: "Mọi người đều biết, cây nho là thực vật kiên cường nhất trên thế giới, nó càng sinh trưởng ở trong hoàn cảnh hiểm ác, càng có thể cắm rễ dưới mặt đất hút lấy dinh dưỡng, càng có thể thể hiện hương đặc biệt của rượu vang! Một chút thái độ này, một chút tinh thần này, nó dĩ nhiên có thể đại biểu cho sự kính trọng nhất của linh hồn đất nước chúng tôi! Đất nước của chúng tôi rất nhỏ, nhưng đã từng đại biểu cho kinh tế cả Châu Á hướng về quốc tế!! Toàn thế giới đều có sản phẩm công nghiệp và truyền thống văn hóa của chúng tôi! Đã từng cho dù đi tới đâu, da vàng và tóc đen, là tượng trưng cho người Nhật Bản chúng tôi!"
Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, hơi nhướng mày, Bác Dịch đè nén hơi thở, im lặng lắng nghe!
Lâm Tử Linh lại nhìn Trang Hạo Nhiên, bày tỏ áy náy, nói: "Xin lỗi! Tổng Giám đốc Trang, đây là lời nói thật!"
Trang Hạo Nhiên nhìn Lâm Tử Linh, chỉ hơi nở cười gật đầu một cái, lễ phép giơ tay nói: “Mời cô nói tiếp."
Lâm Tử Linh tiếp tục trầm ngâm nhìn đám người Trang Hạo Nhiên nói: "Chúng tôi hướng tới rượu vang Pháp, cũng mê luyến tinh thần của họ! Chúng tôi phục chế, bên trong không chỉ có mê luyến, còn có suy nghĩ đối với thời gian!"
Lâm Tử Linh lại nhìn mọi người, sắc bén nói: "Người Nhật Bản chúng tôi là một dân tộc trân quý thời gian nhất trên thế giới!! Chúng tôi không thể chờ đợi thành công! Khát vọng thành công, chúng tôi là mang theo tín ngưỡng thiêng liêng và đam mê bước đi!! Chúng tôi thật sự cũng không có sao chép truyền thống văn hóa của Pháp, nhưng lúc này, chúng tôi phải có ánh mắt tuyệt đối, hiểu ngành công nghiệp rượu vang trong tương lai sẽ ảnh hưởng toàn thế giới! Chúng tôi không kịp chờ đợi muốn thừa kế loại văn hóa này, thậm chí muốn nó phát triển rực rỡ! Vì sao mọi người bài xích một dân tộc quý trọng thời gian, khát vọng thành công như thế? Chúng tôi đối với người bên cạnh, đối với bạn bè quốc tế, đều dùng lễ độ đối đãi! Chúng tôi là một trong những dân tộc Châu Á, khom lưng thấp nhất! Chúng tôi khom 90 độ, hơn lộ ra tinh thần nhân văn của đất nước chúng tôi! Đây là tuyệt đối tôn trọng!!"
Vitas nghe nói như vậy, không nhịn được nhấc mí mắt nhìn cô.
Trang Hạo Nhiên nghe câu suy nghĩ đối với thời gian, không khỏi nhấc mí mắt nhìn cô, các giám khảo cũng cùng ngẩng đầu lên, nhìn cô.
Bà George im lặng trong chốc lát, mỉm cười ngẩng đầu lên, nhìn cô cuối cùng mở miệng nói: "Lâm Tử Linh tiểu thư! Tôi rất thưởng thức câu nói suy nghĩ đối với thời gian của cô! Hiển nhiên chúng tôi đã nhìn thấy về mặt sản phẩm đất nước các vị, quả thật tinh xảo và xuất sắc!"
"Cám ơn!" Lâm Tử Linh nhìn bà George, khẽ mỉm cười, lại nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Tổng Giám đốc Trang!! Nếu như sợ bị sao chép, là bởi vì sợ mình bị thay thế! Nhưng mỗi người chúng ta đều rất lý trí, vận chuyển tòa nhà đi, chẳng qua cũng chỉ là da lông của Bordeaux, rượu vang chân chính, chính là phong tục tạp quán, đất đai và văn hóa của đất nước đó! Điều này cũng chỉ chứng minh ánh mắt của người Nhật Bản chúng tôi!"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, không nhịn được nhớ lại đoạn thời gian trước, tập đoàn Suntory âm thầm chuẩn bị mở khu công nghiệp rượu vang Bordeaux Pháp và vùng đất Rheingau, tất cả mọi chuyện đều lặng lẽ tiến hành, không người nào phát hiện, dân tộc này đúng là khát vọng thành công, ở trong lịch sử đã làm không ít chuyện, không cần tiếng vỗ tay, cũng càng sẽ không nhận lấy khi dễ, bọn họ chỉ cần kết quả!!
Không khí lập tức nặng nề!!
Lúc này bà George phá vỡ cục diện bế tắc nhìn Trang Hạo Nhiên nở nụ cười nói: “Tổng Giám đốc Trang, cậu thật sự không giống một thân sĩ! Vấn đề này thật sự là quá sắc bén rồi!"
Mọi người bật cười một trận, Trang Hạo Nhiên càng lộ ra một chút ngượng ngùng nở nụ cười nói: "Thật xin lỗi! Tôi thật sự thán phục sự quyết đoán của đất nước Nhật Bản này! Năng lực của bọn họ bao trùm hết sức siêu cường! Rất xin lỗi, Lâm Tử Linh tiểu thư. Nhưng vẫn cám ơn cô diễn giải đặc sắc!"
Lâm Tử Linh cũng đáp lại cười với anh, sau đó hỏi: "Ngài có hài lòng đối với đáp án của tôi không?"
Trang Hạo Nhiên không khỏi im lặng ngẩng đầu lên nhìn cô, hai tròng mắt lóe lên, chỉ kín đáo nở nụ cười lễ phép.
Vitas bình tĩnh cúi đầu, lại nhìn sơ yếu lý lịch của Lâm Tử Linh, nối tiếp vấn đề của học trò, tiếp tục hỏi: “Lâm Tử Linh tiểu thư, cô cảm thấy...... Tinh thần dân tộc nên bao trùm ở dưới hay trên văn hóa rượu vang?"
Lâm Tử Linh hơi giật mình, lập tức ngưng mặt nhìn Vitas!!
Lúc này Jackson cũng quay mặt sang, nặng nề nhìn Vitas!
Vitas ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Tử Linh, lại lộ ra công bằng chính trực lạnh lùng, hỏi: "Cô cảm thấy tinh thần dân tộc nên ở dưới hay ở trên truyền thống văn hóa rượu vang?"
Khuôn mặt Lâm Tử Linh trầm xuống suy nghĩ vấn đề này!!
Vitas lại ngẩng đầu lên, nhìn cô......
Lâm Tử Linh hơi lộ ra một chút căng thẳng nhìn Vitas nói: “Tôi cảm thấy được, tinh thần dân tộc nên ở trên văn hóa rượu vang! Nhưng đây chỉ là cách nhìn đại biểu của cá nhân tôi!"
"Tất cả lời nói của cô hôm nay, cũng chỉ có thể đại biểu cho cá nhân cô...... Cám ơn!" Vitas không nói gì thêm, mà im lặng cầm bút máy lên, bắt đầu chấm điểm cho Lâm Tử Linh, bà George cũng mỉm cười chấm điểm, Tưởng Thiên Lỗi lặng lẽ chờ giám khảo chấm điểm, không nhịn được quay đầu, nhìn Trang Hạo Nhiên, thậm chí hơi thấp giọng nói với anh: "Hỏi sắc bén như vậy, một lát nữa đối với Khả Hinh, cậu không thể xuống tay lưu tình! Cậu đang nghĩ cái gì hả?"
Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên, cũng không nói cái gì!!
Thời gian bắt đầu dần dần trôi qua, những giám khảo chính khác cũng bắt đầu đưa ra câu hỏi với Lâm Tử Linh, có liên quan đến lịch sử phát triển rượu vang và góc độ hầu rượu chuyên nghiệp, cô đều đối đáp trôi chảy từng câu hỏi, thậm chí hết sức đặc sắc, trong lúc này, cũng nhận được không ít nụ cười của Ban phê bình và Giám khảo chính, cuối cùng do giám khảo chính Fernando đưa ra vấn đề, cô cũng tuần tự đưa ra quan điểm của mình trả lời câu hỏi!!
Sau khi Ban phê bình chấm điểm số cuối cùng, giao đến trong tay Giám sát viên, Hách Lệ mới mỉm cười mời Lâm Tử Linh xoay người đi ra ngoài, sau đó mời một vị tuyển thủ cuối cùng hôm nay, Đường Khả Hinh!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...