Hào Môn Tranh Đấu 3 Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Phòng hội nghị tại tổng bộ tập đoàn Hoàn Á, ầm ầm mở ra.

Dẫn đầu là một người mặc âu phục cùng màu với áo sơ mi trắng, thắt cà vạt màu bạc kiểu trung niên, cả người toát ra sự hiền từ, đầy thân thiết, hơn nữa vóc dáng ông ta thập phần mê người, đôi mắt thâm thúy, dịu dàng, môi mỏng gợi cảm, rất khiêm tốn mím nhẹ cánh môi, nhìn ra được là người ưu tú, giỏi giang, ôn hòa nhưng vẫn giữ vững nguyên tắc của một người đàn ông, nhất định thời niên thiếu, ông ấy là người rất đẹp trai, có nghị lực vô cùng mạnh.

Trang Tĩnh Vũ mang theo vẻ mặt hiền hòa, tươi cười thân thiết, đi lên ngồi vào ghế chủ tịch, nhìn về phía nhân viên quản lý phụ trách rượu đỏ đang đứng yên lặng trong phòng hội nghị này, ông khẽ gật đầu, giơ tay ra hiệu cho mọi người ngồi xuống.

Nhân viên trầm mặc ngồi xuống mà ba người thư ký có nhiệm vụ giữ bí mật của hiệp nghị thành viên Ban giám đốc cũng đồng thời chỉnh lại âu phục ngồi ở vị trí phía dưới chủ tịch. Trang Tĩnh Vũ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn về phía các thành viên Ban giám đốc khu vực Trung Quốc trên màn hình lớn, ông chậm chạp mở cúc áo âu phục ngồi trên ghế da, thư ký trưởng Tả Linh cẩn thận từng li từng tí mở ra tài liệu đưa đến trước mặt ông, nhẹ giọng nói: “ Đây là tổ thi đấu xuất sắc nhất trong các tuyển thủ, họ đã bộc lộ hết tài năng của mình, tổng cộng có 8 vị”

“ Uhm…” Trang Tĩnh Vũ tiếp nhận tài liệu nhìn về phía thể lệ mỗi một buổi phục vụ rượu đỏ, tất cả người trong tài liệu đều được giữ bí mật họ tên cùng chức danh trong tư liệu sở hữu của tập đoàn, chỉ lưu lại ảnh chụp cùng tư liệu lúc phục vụ rượu đỏ, ông mỉm cười gật đầu.

Tả Linh trầm mặc muốn xoay người

“ Hạo Nhiên đâu ?” Trang Tĩnh Vũ trầm mặc nhìn về phía tư liệu phục vụ rượu đỏ, bèn hỏi.

Tả Linh quay đầu có chút cố kỵ nhìn ông một cái, mới miễn cưỡng bật cười: “ Ách, dạ … dạ … hình như đi… đi Paris”.

Động tác trên tay Trang Tĩnh Vũ ngừng lại, nhìn tài liệu, sắc mặt ngưng động, nói: “ Đi đến nơi nào ?”

Tả Linh cảm thán nhìn ông, cười khổ nói: “ Đi…Paris…”


Hai mắt Trang Tĩnh Vũ như có như không cười một cái, bất đắc dĩ nói: “Súc sinh !”

Tả Linh cúi đầu, mím môi khẽ cười.

Laurence ngồi ở vị trí tổng quản trông coi rượu đỏ nhìn phía hai vị chủ tịch của hai tập đoàn Hoàn Á và Á Châu cùng các thành viên Ban giám đốc đã an vị, liền tôn kính mỉm cười đứng lên, nhìn các vị đó, thong thả nói: “ Mới đây, một cuộc thi lớn về rượu đỏ đã bắt đầu, nói về tổ xuất sắc nhất ở kỳ thi lần này, ở vòng thi thứ nhất, chúng tôi rất cao hứng chọn ra 8 vị phục vụ rượu đỏ ưu tú nhất, không phân biệt bọn họ đến từ các phòng ăn của khách sạn thuộc tập đoàn Hoàn Cầu trên toàn thế giới, mà hôm nay tất cả 8 vị phục vụ rượu đỏ ưu tú này đều tụ họp tại nơi đây”.

Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc đồng thời ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, chính giữa màn hình xuất hiện Giang Tử Thần ở phòng ăn Ngự Tôn, biểu tình lãnh đạm, vẫn đứng ở bên cạnh khách hàng ở phòng ăn, ôn hòa mà khiêm tốn, vì khách hàng biểu diễn rượu đỏ, chuyên nghiệp mà tự tin, hiểu rõ thức ăn cùng rượu đỏ, hết sức đặc biệt, khách hàng nghe được đạo lý rõ ràng, một loạt hình ảnh trong quá trình giải rượu thập phần đặc sắc.

Laurence mỉm cười nhìn về phía Giang Tử Thần

Sắc mặt Vitas hơi căng, thái độ vẫn thập phần lãnh đạm.

Giang Tử Thần phục vụ rượu đỏ xong, liền nhìn về phía ống kính video, tôn kính khom người gửi lời hỏi thăm đến mọi người.

“ Vị này chính là tuyển thủ số một…” Laurence hướng về phía video giơ tay mỉm cười, tiếp tục giải thích: “ Nửa tháng trở lại đây, anh ta đã bán được 200 vạn hóa đơn rượu đỏ, hiện nay đang giữ vị trí quán quân !”

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ đồng thời cúi đầu nhìn kỹ tài liệu cá nhân mà không nói lời nào


Thư ký trưởng lấy điều khiển từ xa, đưa ống kính đến phòng ăn Ngự Lan thuộc Câu lạc bộ Á Châu, chính giữa màn hình xuất hiện một người mặc y phục nhân viên phục vụ rượu đỏ, tướng mạo sáng sủa động lòng người, đó là một cô gái xinh đẹp, chỉ thấy khuôn mặt cô nhỏ nhắn đáng yêu , đứng trước ba vị khách người nước ngoài, vượt mức quy định tiêu chuẩn tiếng Anh, chiêu đãi bữa ăn tối ngon nhất trong phòng ăn, sau đó nhiệt tình trò chuyện, trên bàn là một cái lò than, đem một cái mâm chứa hơn 300 khối rượu của trang trại rượu đỏ, toàn bộ đảo đều trong bình thủy tinh, chậm rãi đun nóng…

Laurence nhìn thấy hình ảnh đó, mỉm cười nhìn về phía Vitas

Vitas tiếp tục duy trì thái độ lãnh đạm, nhìn thấy tất cả việc làm của Thiên Thiên, vẫn không có thay đổi thái độ tốt hơn, dù sao yêu ai yêu cả đường đi lối về, cô là học trò của Trang Hạo Nhiên, cũng coi như là tiểu đồ đệ của mình rồi.

Khách hàng kinh ngạc phát hiện, rượu đỏ cũng có thể uống như vậy, bọn họ vui vẻ vỗ tay, Thiên Thiên cũng tươi cười động lòng người, mời khách hàng chậm rãi thưởng thức rượu đỏ, mỉm cười nhìn về phía hai vị chủ tịch, gật đầu chào.

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ lại đồng thời cúi đầu, nhìn tài liệu cá nhân của Thiên Thiên, hai người này đều là vũ khí bí mật của Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên, vẫn luôn giấu kín chưa từng xuất đầu lộ diện.

Laurence mỉm cười đứng lên, giải thích: “ Vị này chính là á quân, từng ở phòng ăn câu lạc bộ, trong vòng 3 ngày đã bán được hơn trăm vạn hóa đơn rượu đỏ, bằng tốc độ kinh người đang theo sát tuyển thủ số một”

Tưởng Vĩ Quốc cùng Trang Tĩnh Vũ, còn có toàn bộ nhân viên đang bàn luận, trầm mặc gật đầu.

Thư ký trưởng tiếp tục giới thiệu các tuyển thủ phục vụ rượu đỏ, có người đến từ nước Mỹ, nước Anh, Ý,…

Cho đến tư liệu cuối cùng về một phục vụ rượu đang ở trong tay mọi người, mi tâm Tưởng Vĩ Quốc căng thẳng, nhìn về phía tuyển thủ thứ 8, tức là tư liệu về Đường Khả Hinh, vì vụ scandal lúc trước giữa cô gái này cùng con trai mình, liền mất hứng, khách quan nói: “ Chờ một chút”


Thư ký cầm điều khiển trong tay cắt đến đoạn này đã là 7 giờ sáng ở nước Anh, nghe chủ tịch nói thế, liền nghi ngờ dừng lại động tác trên tay, nhìn về phía ông ấy.

Tưởng Vĩ Quốc lạnh lùng ngẩng đầu nhìn ảnh chụp Đường Khả Hinh ôn nhu, ngọt ngào, ánh mắt hết sức lợi hại nói: “ Tại sao tuyển thủ thứ 8, ở vòng thi đấu thứ nhất lại mới xuất hiện tại phòng ăn ở nước Anh, thậm chí không có bán được một khoản rượu nào cả, cô ta dựa vào cái gì, có tài năng gì mà ở giữa bao nhiêu tuyển thủ được lọt vào top 8 người ưu tú này hả?”

Mọi người trầm mặc nhìn về phía Laurence và Vitas.

Vitas thản nhiên ngẩng đầu, ông luôn luôn dùng thái độ cứng rắn nói: “ Tôi làm cho cô ấy trúng tuyển ”.

“ Vì sao?” Tưởng Vĩ Quốc nhìn Vitas, lạnh lùng hỏi.

Vitas ngồi tại vị trí của mình, gương mặt căng ra, không có một chút thỏa hiệp nào hết, khẩu khí cứng rắn nói: “ Chỉ bằng ngày hôm qua, cô ấy đáp ứng với tôi một chuyện ”.

“ Chuyện gì ?” Tưởng Vĩ Quốc quay mặt sang, vô tình, lãnh đạm nói.

Đôi mắt Vitas thâm thúy, lạnh lùng mở miệng nói: “ Mấy ngày trước, cô bé này đáp ứng tôi một việc, lẻ loi một mình đi tới nước Anh mà không biết tại đây đang tiến hành thi đấu rượu, thế nhưng cô bé muốn đi tới cái phòng ăn đã nhiều năm không có ai công phá được, đó chính là phòng ăn LILY”

Lúc này, rốt cuộc Trang Tĩnh Vũ cũng ngẩng đầu nhìn về phía Vitas

“ Cambridge – phòng ăn Bách Hợp sao?” Tưởng Vĩ Quốc nhìn về phía Vitas, lạnh nhạt mở miệng.

“ Đúng !” Vitas lãnh đạm nói


Tưởng Vĩ Quốc lại thong thả, cười lạnh nói: “ Cô ta rốt cuộc có thể làm nổi việc đó hay không, đây là việc không thể đoán được ! Thế nhưng ông lấy việc không biết trước, tới khiêu chiến những người đã biết gì đó, như vậy có quá không tôn trọng cuộc thi này không ?”

Vitas nhìn Tưởng Vĩ Quốc, mỉm cười nói: “ Chủ tịch Tưởng, ngài cảm thấy đã biết và không biết, có làm cho thế giới lớn hơn được không ?”

Mi tâm Tưởng Vĩ Quốc nhíu chặt nhìn Vitas

Khuôn mặt Vitas lạnh lùng, bộc lộ thái độ cương quyết nói: “ Đối mặt với tương lai của Đế quốc rượu đỏ Hoàn Cầu, chúng ta cần tìm nhân tài ở nhiều phương diện, thậm chí cố gắng đạt tới tố chất tâm lý của bọn họ, đạo đức cá nhân, hành vi đều phải nhất nhất khảo nghiệm, thế nhưng tôn chỉ làm việc của tập đoàn là muốn người mới dũng cảm làm việc hết mình, có bao nhiêu người hả? Gần nhất cũng chỉ có thể phục vụ rượu, chúng ta không cần làm việc quá lớn như vậy ?”

Laurence gật đầu

“ Vậy cũng không thể tùy tiện tuyển chọn một người đến phòng ăn Bách Hợp” rốt cuộc Tưởng Vĩ Quốc đối với Đường Khả Hinh chán ghét, mặt lạnh nói: “ Tuyển thủ này, thậm chí cô ta không có bất kỳ biểu hiện đặc biệt nào của một tuyển thủ, đối với phòng ăn ở khách sạn có những cống hiến gì chứ!”

Vitas quay mặt nhìn về phía Tưởng Vĩ Quốc, bình tĩnh nói: “ Chủ tịch Tưởng, theo tôi được biết vị tuyển thủ này đã từng giúp tổng giám đốc Trang thuyết phục thành công, lấy được khu đất có vị trí quan trọng, cũng như đã dũng cảm thuyết phục ủy viên Trương ở nước ta dùng món canh ngọt, đã gián tiếp giúp tổng giám đốc Tưởng có được công văn phê duyệt phần thứ nhất của dự án khách sạn dưới nước !”

“ Đầu cơ trục lợi gì đó, cùng với việc thi đấu không thể nhập lại thành một được !” Tưởng Vĩ Quốc cứng rắn đóng lại tư liệu của Đường Khả Hinh, phẫn nộ nói: “ Tôi phản đối tuyển thủ thứ tám trúng tuyển ở vòng thi đấu rượu đỏ này ! Hẳn là nên xóa bỏ tư cách thi đấu của cô ta”

Sắc mặt Vitas vẫn cứng rắn.

Laurence lo lắng nhìn về phía hai người, có cảm giác không ổn.

“ Chuyện này không cần bàn lại nữa ! Bảy tuyển thủ ở vòng thi đấu thứ nhất, tôi đã nhìn qua ! Bọn họ rất ưu tú ! Những người còn lại, các vị không cần thảo luận nữa !” Tưởng Vĩ Quốc lập tức đứng dậy, triệt để hủy bỏ tư cách dự thi của Đường Khả Hinh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui