Cố Ninh Tinh tìm và Kháp Kháp tìm thằng bé khắp nơi, nhưng đang tìm thì đột nhiên bên ngoài lại có tiếng bấm chuông,
Cô vừa bực mình lại lo lắng không biết thằng bé trốn ở đâu, vậy mà giờ ai còn đến nhà, cô ngay lập tức ra đi ra để mở cửa,
Lúc mở cửa ra, thì cô lại giật mình vì hướng trước mặt cô lại là hai bó hoa cực to, còn có giọng hai người đàn ông,
"Ninh Tinh, tặng em " giọng này là của Âu Thành Nghiêm,
"Cô Cố, hoa này tặng cô " còn giọng nói này lại là của Ngạn Tô Hàm, cùng con trai đến thăm cô,
Ngay lúc này Ngạn Đồng Thất tiếng đến gần cô mỉm cười nói, "Cô xinh đẹp, con đến thăm cô đây ạ "
Và cũng thời điểm này, Nạp Du cũng tiếng đến mỉm cười đáng yêu với cô,
"Mami, mẹ có nhớ Du Du không ạ "
Cố Ninh Tinh nhìn thấy hai đứa bé đáng yêu, liền nhanh chóng ngồi khuỵ xuống xoa đầu cả hai đứa, còn tươi cười với chúng, "Ừm, rất nhớ mấy đứa"
Cố Ninh Tinh không để ý đến hai người đàn ông trước mặt, còn cầm bó hoa, cô chỉ để ý đến đằng sau Âu Thành Nghiêm, là con trai mình mà tức giận lớn tiếng gọi, "Cố Thành Nhiên, con ra đây cho mẹ"
"Mami " thằng bé nghe giọng gọi lớn tiếng, biết mình đã bị phát hiện, liền nhanh chóng đi ra cười ngốc,
Cố Ninh Tinh cau mày nhìn thằng bé, sau đó là đứng lên nhìn Âu Thành Nghiêm với tỏ vẻ cau mày tức giận mà nói lời lẽ cộc cằn, "Anh đến đây làm gì "
"Anh! " Âu Thành Nghiêm định nói, nhưng lại bị Cố Ninh Tinh lờ đi,
Cố Ninh Tinh không quan tâm anh ta muốn nói gì, nhưng cô vẫn còn có khách là chủ tịch Ngạn đến đây, cô vẫn phải giữ lịch sự một chút, "Chủ tịch Ngạn, ngài cũng vậy đến đây tìm tôi có việc gì sao, mau vào nhà trước đi"
Ngạn Tô Hàm đắc ý khi mình được chào đón tử tế, mà cười nhạo Âu Thành Nghiêm,
Sau đó mới đi vào bên trong, khi được Cố Ninh mời vào, "Thằng bé nói muốn gặp cô, nên tôi đưa nó đến đây thăm cô "
Âu Thành Nghiêm lúc này trở nên nhịn anh ta, mà cũng đi theo vào bên trong, sau đó Cố Ninh Tinh bảo cả hai ngôi ở đây, còn cô đi vào lấy nước cho cả hai và bánh kẹo cho các con,
Cố Ninh Tinh cũng Kháp Kháp đi vào dưới bếp làm nước, thì ở trên phòng khách hai người đàn ông đã được ba mươi tuổi, đang chiến tranh khinh thường nhau, nói lời mỉa mai nhau,
Nhất là Âu Thành Nghiêm, anh ta còn dùng quyền mình là chồng của Cố Ninh Tinh ra để đuổi Ngạn Tô Hàm ra khỏi đây, thế nhưng anh ta lại gặp đối thủ không biết sợ lời nói của anh ta, và cứ thế cả hai đã cự nhau,
Cũng giống như lúc nãy bên ngoài, Âu Thành Nghiêm đã lên kế hoạch với Cố Thành Nhiên, vậy mà lúc đến lại gặp Ngạn Tô Hàm cũng đến nhà cô còn cầm một bó hoa hồng đỏ to bự đến,
Âu Thành Nghiêm biết đối thủ mình nặng ký, nhưng anh ta vẫn không khác gì anh ta, vì anh đã có Thành Nhiên nên anh nhất quyết phải cố hết sức cô được cô, và gầy dựng lại gia đình này,
Cả hai đang cự khẩu, thì bên trong Cố Ninh Tinh đã đưa nước lên, còn Kháp Kháp thì bê những dĩa bánh rất ngon mà là do chính cô làm từ sáng nay,
Cố Ninh Tinh đặt nước và bánh xuống còn mỉm cười mời, "Chủ tịch Ngạn, mời ngài, ngài đừng ngại cứ ngồi ở đây, tôi đi đem bánh cho mấy đứa nhỏ "
"Được, làm phiền cô rồi " Ngạn Tô Hàm mỉm cười gật đầu khách sáo với cô,
Còn Âu Thành Nghiêm nhìn thấy bánh của cô đưa cho, mà nhanh chóng nhận lấy, còn nhìn cô tươi cười, "Cảm ơn em "
Cố Ninh Tinh bị anh ta làm cho giật mình, sau đó mới cau mày khó chịu, rồi quay đi,
Cô bê khay bánh đi đến những đứa bé cho chúng ăn, Cố Ninh Tinh cũng ngồi cùng chiếc bàn nhỏ thấp với ba đứa bé, con trai cô và Ngạn Đồng Thất tự ăn, nhưng Du Du thì lại làm nũng bảo cô đút cho bé con ăn,
Cô liền mỉm cười mà vui vẻ đút cho con bé bánh ăn, nhưng lại không để ý đến hai người đàn ông ngồi ở phòng khách nhìn cô từ xa mà mê mẩn,
Ngạn Tô Hàm đưa cốc nước uống một ngụm nước, rồi nhìn cô từ xa, anh ta bị vẻ đẹp của cô làm cho mê mẩn, "Thật hoàn mỹ, rất đẹp "
Âu Thành Nghiêm nghe những lời anh ta nói, liền cau mày tức giận nói với vẻ cáu gắt "Nè anh muốn gì đây, cô ấy là vợ của tôi đấy "
Ngạn Tô Hàm xem nhẹ lời nói của Âu Thành Nghiêm, không quan tâm đến, mà còn làm ra vẻ đắc ý, khiêu khích anh ta, "Anh và cô ấy cũng ly hôn rồi, thì tôi có quyền theo đuổi cô ấy, con trai tôi bảo, cô ấy rất thích hợp làm mẹ của thằng bé, nên tôi sẽ quyết định theo đuổi cô ấy "
Âu Thành Nghiêm nghe càng thêm tức giận, mà lạnh lùng đứng bật người dậy "Anh dám "
Ngạn Tô Hàm nhúng vai một cái vẫn là với vẻ mỉm cười, nhưng chứa sự quyết tâm, và lạnh nhạt, thách thức anh ta, "Sao lại không dám, muốn đấu cá cược với tôi không, xem ai có thể có được cô ấy "
Nghe anh ta thách đấu với mình, anh ta ngay lập tức từ chối ngay, "Cô ấy là vợ tôi, tại sao tôi lại cá cược với anh "
Không phải anh ta sợ mình thua, là vì anh không muốn đem chuyện tình cảm ra mà để cá cược,
Lần này anh ta còn cố tình cười nhạo báng, thách thức Âu Thành Nghiêm mạnh hơn một chút nữa, "Anh sợ sao "
Bị anh ta khiêu khích, mà dẫn đến cơn bực mình, anh ta ngay lập tức cười khinh bỉ, sẽ thật sự cho Ngạn Tô Hàm biết Cố Ninh Tinh là của mình, "Sợ! , được tôi sẽ chơi với anh đến cùng "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...