Dù sao ban đầu Lăng Mạt Mạt đã phạm phải sai lầm lớn, rõ ràng đã hoàn toàn đánh mất cơ hội may mắn có được vị trí Nhất Tỷ trong giới Âm nhạc, hiện tại đột nhiên vị trí này lại vẫn thuộc về cô, mọi người dĩ nhiên đều kinh ngạc.
Cả người lẫn vẻ mặt của Lăng Mạt Mạt đều hiện rõ sự ngỡ ngàng, cô đứng lên, khẽ kéo làn váy, bước lên trên sân khấu, đầu tiên là bắt tay với MC một cái, sau đó MC nói tiếp: “Xin mời ông Lâm Văn Triết lên sân khấu trao giải thưởng cho cô Lăng Mạt Mạt.”
Lâm Văn Triết?
Là kỳ tài mới nổi trong giới Âm nhạc từ cuối năm ngoái, thành danh tại Viên, sau đó trực tiếp lọt vào vị trí đứng đầu trong giới Âm nhạc.
Là một truyền kỳ trong giới Âm nhạc.
Là một Truyền Kỳ* không chút thua kém Thần Thoại.
*Có chỗ mình để chữ hoa bởi chỗ đó cách gọi Lâm Văn Triết, giống tên riêng, còn chỗ không viết hoa thì là để chỉ sự kiện của Lâm Văn Triết thành danh.
Lăng Mạt Mạt có từng nghe đến tên của anh, nhưng lại không hề có ấn tượng về việc đã từng có liên hệ với người này lần nào.
Đang trong lúc Lăng Mạt Mạt còn đang nghi ngờ, cửa chính của sân khấu buổi lễ Music Festival từ từ mở ra, một người con trai mặc đồ Tây giày da bước ra từ bên trong.
Người con trai này tuổi tác không lớn.
Có thể gọi là thiếu niên.
Lăng Mạt Mạt chợt cảm thấy dáng vẻ của Lâm Văn Triết đặc biệt quen thuộc, giống như là đã từng gặp qua ở nơi nào đó, nhưng cô lại không thể nhớ ra là ai.
Thiếu niên đi tới trung tâm sân khấu, nhận lấy microphone từ tay MC, nói: “Xin chào mọi người, tôi là Lâm Văn Triết.”
“Còn cô Lăng Mạt Mạt, người đã giành được giải thưởng cao quý nhất dành cho nữ ca sĩ, tôi cảm thấy cô thật sự rất xứng đáng với giải thưởng này!”
Lâm Văn Triết nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, rồi mới lại mở miệng nói: “Thực không dám đấu diếm, nếu như không có Lăng Mạt Mạt tiểu thư, cũng sẽ không có Lâm Văn Triết tôi ngày hôm nay.”
Tất cả mọi người xôn xao.
Lăng Mạt Mạt càng kinh ngạc, Lâm Văn Triết và cô từng có điều gì liên quan đến nhau?
Lý Tình Thâm ngồi ở phía dưới, dò xét cẩn thận Lâm Văn Triết một lượt, hình như trong nháy mắt anh nghĩ tới điều gì, ánh mắt thanh nhã như ánh trăng.
Lâm Văn Triết không coi ai ra gì, tiếp tục cầm microphone nói: “Tôi đã từng chỉ là một thằng nhóc nghèo túng hát rong trên đường phố. Ban đầu, cũng chính là lúc cô Lăng Mạt Mạt phải chịu tiếng xấu ở buổi lễ Music Festival, cô ấy đã gặp tôi ở ven đường, giúp tôi hát một buổi chiều, khi đó, tôi cũng không hề biết cô ấy chính là ca sĩ đang hot của công ty ES, nhưng tôi không thể không thừa nhận, cô Lăng Mạt Mạt chính là ngôi sao may mắn của cuộc đời tôi, đã cứu rỗi tất cả nguy cơ của tôi, mang đến cho tôi một cơ hội vô cùng hiếm có, đó chính là đi Viên du học.”
“Vào mùa hè năm nay, trong lúc album thứ hai của cô Lăng Mạt Mạt sắp được phát hành, cũng là lúc nổi lên scandal xôn xao, nói lời ca bài hát của Lăng Mạt Mạt là do anh Lý Tình Thâm viết hộ, vì vậy bị ban tổ chức của Music Festival hủy bỏ tư cách dự thi, khi đó, tôi đang ở Viên, lúc biết được tin tức này, tôi lập tức nghĩ hết cách để có thể giúp cô Lăng Mạt Mạt khiếu nại, dĩ nhiên đây cũng là một niềm vui bất ngờ, bởi vì tôi cảm thấy mặc dù cô Lăng Mạt Mạt đã phạm phải sai lầm, nhưng mà ở giới âm nhạc, chỉ lời ca không thể nói lên được điều gì, cô ấy có thể không lấy được giải thưởng người sáng tác tốt nhất, nhưng là giải thưởng nữ ca sĩ được hoan nghênh nhất thì lại hoàn toàn xứng đáng!”
Lăng Mạt Mạt nghe được lời phát biểu thật dài của Lâm Văn Triết, mới bất giác nghĩ đến vào một buổi chiều mùa đông tiêu điều ngày đó, cô đã gặp một cậu bé hát rong ở ven đường.
Thì ra là cậu ấy… Khó trách tại sao cô lại cảm thấy Lâm Văn Triết nhìn quen mắt như thế.
Lâm Văn Triết của ngày hôm nay, xem ra có vẻ lăn lộn trong giới Âm nhạc hết sức thuận buồm xuôi gió.
Lăng Mạt Mạt cười nhẹ với Lâm Văn Triết một tiếng, Lâm Văn Triết cũng ưu nhã cười đáp lại Lăng Mạt Mạt, rồi sau đó xoay người, nhận lấy chiếc cúp ở một bên, trao cho Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt giơ tay lên, nhận lấy.
Một nháy mắt kia, đáy lòng cô thật sự rất xúc động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...