Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Edit: Ngọc Hân
Dọc theo đường đi sắc mặt Trần Uyển Như từ đầu tới cuối đều bình thường lạnh nhạt, cô nhắm mắt lại nên không ai biết cô đang nghĩ gì, Tô Thần nhìn cô xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thế nào cũng cảm thấy cô có hương vị trong sạch thanh cao.
Đến dưới lầu Trần Uyển Như nói đơn giản một câu: “Cảm ơn,” rồi đẩy cửa xe trực tiếp bước lên lầu.
Tô Thần nhìn theo bóng dáng Trần Uyển Như, sau một lúc không thấy nữa mới khẽ chớp mắt quay đầu xe rời đi.
…..
Trần Uyển Như về tới nhà cũng không tắm, không thoa kem dưỡng đã nhào lên giường nằm, vẻ mặt lạnh nhạt của cô trở nên có chút mệt mỏi, cô nhìn trần nhà đáy lòng cảm giác cô đơn hiu quạnh không nói nên lời.
Mười năm… Tâm huyết mười năm của cô cứ như vậy bị A Kim hủy trong chốc lát sao?
Những đứa trẻ kia trong sáng thuần khiết, sinh ra không hề có lỗi, có chăng chính là giống như cô, sinh ra trong gia đình quá nghèo bị ba mẹ vứt bỏ, hoặc là gặp phải ba mẹ không có trách nhiệm không có lương tâm trực tiếp vứt bỏ….
Cô cho là tiền cô kiếm được đủ nhiều, có thể cho những đứa trẻ kia một mái nhà ấm áp, nhưng bây giờ thì không còn nữa rồi….
Bây giờ cô nên làm gì?
Trở lại làng giải trí ư?
Trần Uyển Như chậm rãi nhắm mắt lại bình tĩnh cân nhắc, cô không thích vòng luẩn quẩn đó, nhưng cô thích ca hát. Thật ra thì hai điều này mâu thuẫn nhau, chỉ tiếc xã hội quá tàn khốc, cô không có vận số tốt như Lăng Mạt Mạt có thể gặp được người như một thần thoại là Lý Tình Thâm. Lqdon. Nếu cô vẫn muốn tồn tại trong làng giải trí người ăn thịt người này thì chỉ có thể dựa vào chính bản thân cô.
Mặc dù cô có sức mạnh tới đâu cũng không dùng được.
Cô vẫn luôn cho rằng tiền mình kiếm mười năm nuôi nhiều đứa trẻ đáng thương không nơi nương tựa như vậy, lại còn giúp Lý Tình Thâm mình yêu tìm được hạnh phúc thì cô có thể mỉm cười đẩy lùi mọi đau đớn của bản thân, một mình liếm vết thương sống cuộc sống đơn giản, thỉnh thoảng sống vì mình một lần. Nhưng không nghĩ tới, chỉ một mơ ước nhỏ nhoi vốn không được coi là mơ ước kia, lại là hi vọng xa vời trong cuộc đời cô.
Song, ngoại trừ trở lại làng giải trí, thì cô phải làm thế nào để kiếm được tiền đây?
*******************************
Trần Uyển Như lăn lộn trong giới giải trí mười năm, muốn trở lại nơi đó thật ra cũng không quá khó, nhất định phải tìm thời cơ thích hợp để “Gáy một tiếng ai nấy đều kinh.”
Tìm cơ hội, Trần Uyển Như chắc chắn phải đi vòng vèo vào cái gọi là vũ hội tiệc rượu buôn bán đủ loại của làng giải trí.
Tiệc rượu đầu tiên cô đi chính là tiệc kỷ niệm hàng năm của tập đoàn Bạc Đế E&R.
Tập đoạn Bạc Đế E&R cùng ES của Lý Tình Thâm hợp lại làm một bây giờ gọi chung là E&R, có thể nói là gọn gàng dứt khoát ngay lập tức khống chế tất cả nghề nghiệp trong làng giải trí. Cho nên trong buổi tiệc hàng năm của E&R mọi ngôi sao trong làng giải trí, và những thương nhân đầu tư vào làng giải trí tất cả đều có mặt, cảnh tượng cực kỳ náo nhiệt.
Trần Uyển Như vẫn đi theo con đường bình thường mình hay đi, dõi mắt nhìn trong làng giải trí này cũng chỉ có một mình Trần Uyển Nhi có thể mặc sườn xám xinh đẹp đến thế, lại còn có mùi vị cổ điển Đông Phương. Cho nên khi cô nhiều son dày phấn bước vào hội trường, ngược lại thu hút đám người bên trong chú ý tới. Trong vòng luẩn quẩn này không ít người là người quen cũ của Trần Uyển Như, kể tử khi Trần Uyển Như rút khỏi làng giải trí, một thời gian dài không để ý tới những người này.
Hôm nay lại không giống với lúc trước, mặc dù trong lòng Trần Uyển Như chán ghét nhưng vẫn cầm ly rượu lần lượt chào hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...