Vừa đi ra ngoài, Lăng Mạt Mạt liền hung hăng bỏ tay Lý Tình Thâm ra, không nói câu nào che mặt một cái, chạy nhanh về phía trước.
Lý Tình Thâm ba bước hai bước liền đuổi theo Lăng Mạt Mạt, một thanh kéo lấy cổ tay của cô, liền kéo vào trong ngực của mình, “Trong bụng đều đã có đứa bé, còn chạy?”
Lăng Mạt Mạt vừa nghe Lý Tình Thâm không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì giễu cợt mình, không nhịn được tức giận dậm chân, nhăn nhó muốn từ trong ngực của anh ra ngoài, Lý Tình Thâm dùng sức ôm cô vào trong ngực mình, hoàn toàn ép cô vào trong, ở bên tai cô, hả hê nói: “Mạt Mạt, lúc em ghen thật là đẹp mắt!”
Lăng Mạt Mạt chưa bao giờ biết rằng đại thần thanh cao nhặn cũng vô lại ghê tởm như thế, nhưng 囧 chuyện là mình làm, hiện tại cãi cọ cũng không được gì, nhất thời hốc mắt đỏ lên, cũng không buông tha quấy nhiễu kêu bậy bạ: “Lý Tình Thâm, anh khi dễ em! Em cho là anh đang cùng người ta xem mắt, trong lòng em mới sợ, anh lại vẫn cười em, anh là tên lường gạt, anh còn gạt em, chị Uyển Như đều thấy anh ở Khải Duyệt, em liền ăn cơm ở đối diện phòng anh, lúc gian phòng kia mở cửa ra, em thấy được, em gọi điện thoại cho anh, anh còn gạt em nói anh ở nhà bạn ăn cơm, đều là anh làm hại! Anh biến thái, anh khi dễ em! Khốn kiếp!”
Lăng Mạt Mạt mắng đến cuối cùng, ngược lại ai oán, Lý Tình Thâm chỉ là ôm chặt Lăng Mạt Mạt, cũng không quản người tỏng hành lang “Khải Duyệt” đi tới, dẫn tới ánh mắt quái dị, chỉ là trên mặt mang theo nụ cười cưng chiều, nhẹ giọng nói với cô: “Được được được, đều là anh sai lầm rồi, đừng khóc, là anh biến thái, anh là tên lường gạt, anh không đúng”
Lý Tình Thâm mím môi, vừa mắng chính mình một bên bất đắc dĩ cười: “Anh lừa em đúng hay không đúng chỉ là muốn cho em vui mừng.”
Lăng Mạt Mạt kinh ngạc ngẩng đầu, mắt to long lanh nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm, do dự hỏi: “Vui mừng? Cái gì vui mừng?”
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt mờ mịt, bất đắc dĩ xoa đầu của cô, nói: “Mạt Mạt, chẳng lẽ em không biết vợ chồng Abbot cùng Carl tiên sinh là ai chăng?”
Lăng Mạt Mạt nhíu mày, cô nên biết bọn họ là ai sao?
Nhưng đầu óc của cô căn bản không có sự hiện hữu của bọn họ.
Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, thật thật trả lời: “Không biết.”
Lý Tình Thâm bất đắc dĩ thở dài một cái, nói một câu: “Thôi đi, chúng ta về nhà trước, xem ra anh phải suy nghĩ nhiều.”
Trong lòng Lăng Mạt Mạt không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của Lý Tình Thâm, chỉ là mặc cho anh lôi kéo mình, lên xe của anh, về đến nhà, Lý Tình Thâm đi tắm trước, trong đầu cô còn hiện lên ba người kia rốt cuộc là ai, vì vậy liền mở máy vi tính ra, lên baidu tìm một chút, sau đó liền kinh ngạc.
Vợ chồng Abbot là nhà thiết kế Cartier cao cấp, mà Carl tiên sinh là nhà thiết kế lễ phục đỉnh cao dưới cơ tập đoàn Bạc Đế, trên web đều có hình của bọn họ, hơn nữa, rất nhiều minh tinh đều cũng đều từng chup ảnh với họ, khó trách Lý Tình Thâm sẽ như vậy.
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, trong lúc bất chợt đáy lòng áy náy, Lý Tình Thâm nói chuyện với họ, còn nói cho cô vui mừng, chẳng lẽ là.
Phải biết Cartier là làm nhẫn kim cương, mà Carl cũng là làm lễ phục
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...