Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Đáy lòng Lăng Mạt Mạt ấm áp, mặc cho Lý Tình Thâm xử lý, trong lúc đó vô ý quay đầu một cái, thấy An Lộ đứng ở đó nhìn mình chằm chằm, sắc mặt chợt tái nhợt, cô nhìn Lý Tình Thâm, thấy sắc mặt anh tự nhiên, giống như làm chuyện gì bất thường.

Trong lúc bất chợt tâm tình Mạt Mạt xoay chuyển rất nhiều, uốn khóe môi lên, mặc cho Lý Tình Thâm dẫn mình đi ra khỏi siêu thị.

Lăng Mạt Mạt càng nghĩ, đáy lòng càng thấy hả dạ, đại thần thật không hỗ là đại thần, không cần nói một lời nào, chỉ cần làm mấy động tác đơn giản, lập tức giết người trong nháy mắt.

Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt cong khóe môi lên, ngắt ngón tay mềm mại như không xương của cô, biết rõ còn hỏi: “Cười cái gì vậy?”

Lăng Mạt Mạt mỉm cười, nói: “Anh thật ngây thơ, lại cố ý làm như vậy ở ngay trước mặt An Lộ!”

Lý Tình Thâm nhíu mày, rất khinh bỉ khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt coi thường nói: “Anh mới không làm cho cô ta coi, anh làm cho em coi!”


Lăng Mạt Mạt sững sờ, ngay sau đó đã hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Lý Tình Thâm, tâm tình có chút trở nên rối loạn.

Lăng Mạt Mạt suy nghĩ trong chốc lát, lại bật cười, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lý Tình Thâm, cô mới mở miệng nói: “Tình thâm, bây giờ nhớ lại, em cảm thấy thời gian học đại học của em thật quá thất bại.”

“Hả?” Lý Tình Thâm nghe cẩn thận, không chút để ý nói: “Tại sao?”

“Giống như một số người bạn của em ngoài mặt thì nói ghét việc Lục Niệm Ca kết hôn với Giản Thần Hi, nhưng có trời mới biết đáy lòng họ âm thầm cười nhạo em nhiều thế nào.” Lăng Mạt Mạt nói sự thật.

Người nào đó hừ lạnh một tiếng, lập tức quay đầu.

Tâm trạng Lăng Mạt Mạt vui vẻ, cười to, cô còn nói mình không ngây thơ, thật ra là cực kì ngây thơ!


Lý Tình Thâm nghe được tiếng cười của Lăng Mạt Mạt, hung hăng nắm tay cô.

Lúc này Lăng Mạt Mạt mới ngưng cười, bộ mặt nghiêm chỉnh nói tiếp: “Nhưng mà bây giờ bọn họ nhìn em ở bên cạnh anh, chắc là bọn họ tức đến muốn giết chết em! Những người đó sẽ không chỉ nhìn em bằng nét mặt kinh ngạc, thù hận như An Lộ đâu.”

Người kia hừ lạnh một tiếng: “Anh với Lục Niệm Ca không giống nhau, người phụ nữ của anh ta bị người khác hận không thể giẫm lên, người phụ nữ của anh, người khác muốn giẫm cũng không dám giẫm!”

Rắm thúi!

Đáy lòng Lăng Mạt Mạt lặng lẽ tặng thêm một câu, nhưng mà cô lại cảm thấy đại thần rắm thúi này cực kỳ làm cô hài lòng, cô lắc lắc cánh tay Lý Tình Thâm, ngẹo đầu nghĩ đến việc mình đã từng nói với Giản Thần Hi rằng---- thế giới này chính là không công bằng như vậy đó, người với người, có số phận giống nhau nhưng rồi cũng sẽ có thứ khác nhau!

Ngay sau đó Lăng Mạt Mạt lập tức âm thầm thở dài một cái, nói: “Người so với người, sẽ tức chết người, nhưng nếu như không có anh, em cụng chẳng là gì cả.”

Trong nháy mắt, đáy lòng Lăng Mạt Mạt cảm thấy sợ hãi, nhưng thật ra thì chỉ trong nháy mắt. Cô sợ mình giống như Yên Hoa, có quãng thời gian sáng lạng, cũng rất mau sẽ bị đạp xuống!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui