Tô Thần nhún vai một cái, nghiêng đầu nhìn Lăng Mạt Mạt nói: “Em đây là không hiểu rồi, anh đây gọi là thân sĩ, mặc dù chúng ta nói chỉ là giả, nhưng tối thiểu có một vài thứ cần diễn xuất cho người nhìn!”
Lăng Mạt Mạt cười gật đầu, vẫy vẫy tay, đi xuống xe, lúc này Tô Thần mới quay đầu xe, không ở lại mà rời đi như một làn khói.
Lăng Mạt Mạt nhìn xe Tô Thần đến khi biến mất không thấy, mới nhanh chóng đi đến cửa trường học.
Trong lòng cô, cũng hơi bất an.
Không nghĩ đến Tô Thần là chủ của tập đoàn Bạc Đế gì đó, cô vẫn cho rằng có thể trùng tên.
Hơn nữa, tối nay gặp anh ta.
Anh ta vẫn mê người như vậy.
Mới vừa rồi ở yến hội đó, cảnh tượng như vậy, cho đến bây giờ, cô vẫn còn cảm thấy giống như một giấc mộng.
Đèn đường mờ nhạt giống như nước chảy rơi xuống người cô, hình ảnh ngày hôm qua lại hiện ra trong đầu cô.
Khuôn mặt Lăng Mạt Mạt trở nên hoảng hốt.
Trong lòng hơi buồn bực.
Nháy mắt cô cảm thấy trong mắt chua xót.
Rất muốn khóc.
Cô đi một đoạn, bỗng nhiên điện thoại di động vang lên, cô nhanh chóng mở túi xách ra, là một dãy số xa lạ, nói: “Lăng Mạt Mạt?”
Giọng nói hơi lạnh nhạt, Lăng Mạt Mạt cảm thấy rất quen thuộc, nhưng cô không để tâm, cau mày, hỏi ngược lại: “Anh là?”
“Đi về phía trước năm mươi mét!” Trong điện thoại truyền đến một giọng nói không vui.
Thân thể Lăng Mạt Mạt nhịn không được co rúm lại, theo bản năng ngẩng đầu lên, thấy ở phía xa có một chiếc xe mà cô không biết.
Chỉ là, giọng nói trong điện thoại, cô cảm thấy hơi quen thuộc.
Ánh mắt cô chợt lóe, là anh sao?
Chắc không phải đâu.
Có thể là cô quá nhớ anh, sinh ra ảo giác.
Lăng Mạt Mạt nghĩ đến đây, mở miệng nói: “Tôi không biết anh! Thế nên, nếu như anh là bạn bè, phiền anh nói tên, nếu như tôi không quen, tôi sẽ không vào trường học! Tôi không có thời gian chơi đùa với anh!”
“Là sao?” Trong điện thoại truyền đến giọng nói khẽ hỏi ngược lại, Lăng Mạt Mạt nghe được co rúm người lại, một giây kế tiếp, bên trong lại truyền đến một câu nói, “Nhưng mà, việc này cũng không thể tùy theo ý em!”
Ngay sau đó, điện thoại “răng rắc” bị cắt đứt, cả người Lăng Mạt Mạt không phản ứng kịp, liền thấy chiếc xe cách cô năm mươi mét nhanh chóng chạy đến trước mặt cô.
Dọa cô sợ tránh sang một bên, lại phát hiện xe vòng một vòng, ổn định dừng bên cạnh cô.
Cô nhìn chằm chằm xe trước mặt, chiếc xe này là Bugatti Veyron, giá trị mấy ngàn vạn.
Anh rất chung tình với hãng xe này, năm đó một chiếc xe Bugatti bị đụng hư, không thể lái được nữa, đây là xe mới sao?
Lăng Mạt Mạt đang suy nghĩ lung tung, cửa sổ xe mở ra, bên trong lộ ra khuôn mặt cô rất quen thuộc.
Trời lạnh như vậy, anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, áo sơ mi chưa có cài hoàn chỉnh, lộ ra xương quai xanh khêu gợi.
Đây là một người đàn ông ưu tú.
Thanh nhã và lạnh lùng kết hợp với nhau rất hoàn hảo, hoàn mỹ không tỳ vết!
Lăng Mạt Mạt nhìn, tim đập nhanh.
Cô nghĩ đến anh.
Không nghĩ đến sẽ nhìn thấy người thật, cô nhịn không được hơi khẩn trương.
Lý Tình Thâm nhàn hạ ngồi trên xe, ngón tay anh chậm rãi gõ vào tay lái, vô cùng có tiết tấu.
Một tiếng lại một tiếng, ở bên ngoài sân trường yên tĩnh vang dội vô cùng.
Giống như là âm thanh trong lòng Lăng Mạt Mạt, theo bản năng toàn thân cô hơi run
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...