Nói xong câu nói đó, Lý Tình Thâm nhắm mắt lại cả người, đi vào hôn mê.
Xung quang có rất nhiều người đứng xem, tốc độ của hai chiếc xe đụng vào nhau qúa nhanh, đã tạo thành tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Xe cảnh sát và xe cứu thương đến rất nhanh.
Chiếc xe kia bên trong có người chết trông càng thảm máu me be bét khắp người không giám nhìn, từ trên xe chuyển xuống đã không còn thở, e là lúc hai xe đụng nhau, đã tắc thở tại chỗ rồi.
Lý Tình Thâm rất nhanh được đưa lên xe cứu thương, Lăng Mạt Mạt cũng đi theo xe cứu thương, trên đường xe chạy rất nhanh, gào thét một đường đến bệnh viện.
Sắc mặt Lý Tình Thâm tái nhợt như trang giấy, hai mắt nhắm chặt, hô hấp đứt quãng, Lăng Mạt Mạt nắm chặt bàn tay mềm mại vô lực của anh, cảm thấy nhiệt độ của người đàn ông vẫn luôn ấm áp, lúc này nhiệt độ cũng trở lên lạnh như băng, đáy lòng cô giống như ai đó dùng sức xé rách thành hai mảnh truyền đến đau đớn.
Xe cứu thương là của bệnh viện nhân dân thành phố X, xe chạy thẳng đến bệnh viện nhân dân thành phố X, vừa mới đi được hai con phố, điện thoại của Lăng Mạt Mạt vang lên.
Cô cúi đầu liếc mắt nhìn đến, là một số xa lạ, cô vội vàng nghe, giọng điệu vẫn còn nức nở: “alo, xin chào, tôi là Lăng Mạt Mạt.”
“Tôi là Tần Thánh.” Điện thoại bên kia chỉ truyền đến một câu giới thiệu đơn giản.
“Tần Thánh?” Trong đầu Lăng Mạt Mạt nhanh chóng hiện ra thiếu gia tập đoàn Bạc Đế phong lưu thích mặc áo sơ mi màu đỏ. Cùng với Lý Tình Thâm giống như anh em, nhất thời đáy lòng của cô hơi an ổn một chút, sau đó giọng điệu run run mở miệng: “Tần thiếu gia, anh đang ở đâu? Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm bị thương, anh ây.”
Lăng Mạt Mạt còn chưa nói hết lời, Tần Thánh lại một lần nữa mở miệng: “Sự việc của Tình Thâm, tôi đã nhận được điện thoại rồi, cô đừng vội, hãy nghe tôi nói.”
“Ừ.” Lăng Mạt Mạt đáp một tiếng, thì nghe thấy âm thanh của Tần Thánh một lần nữa truyền đến: “Hiện tại xe cứu thương đang ở đâu, đưa điện thoại cho tài xế, để anh ta lái xe đến bệnh viện nhà tôi.”
Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, đưa điện thoại cho tài xế, tài xế xe cứu thương nghe Tần Thánh nói, cúi người gật đầu đồng ý, chuyển hướng đường tới bệnh viện Tần Thính.
Lăng Mạt Mạt nhận lấy điện thoại di động, đáy lòng còn có chút lo lắng, cô hiểu rõ người nằm đó là Lý Tình Thâm, vô tri vô giác thấp thỏm hỏi: “Tần thiếu gia, thầy giáo anh ấy không có việc gì phải không?”
Tần Thánh không biết Lý Tình Thâm rốt cuộc bị thương có nghiêm trọng không, chỉ biết là, người bị đụng vào đã bị chết, xe Bugatti cao cấp hàng đầu thế giới, cũng bị đụng thê thảm không nỡ nhìn, điều này suy nghĩ một chút cũng biết không phải chuyện đùa, đáy lòng Tần Thánh đã có chút sợ, nhưng vẫn trầm tĩnh nói với Lăng Mạt Mạt: “Cô yên tâm, bác sĩ bệnh viện nhà tôi giỏi nhất thế giới, cậu ta nhất định là không có việc gì!”
Lời của Tần Thánh an ủi Lăng Mạt Mạt, cũng chính là an ủi mình.
Lăng Mạt Mạt cúp điện thoại, mờ mịt nắm tay Lý Tình Thâm, nhìn người đàn ông không nhúc nhích, hàng mi nét mặt vẫn tinh mỹ như vậy, nhưng vào lúc này lại làm cho cô đau lòng như thế, đau xót muốn rơi lệ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...