Trong lúc mọi người đều trốn chạy, duy chỉ có anh lúc đó ngược đám người xông vào, trong lòng cô vốn muôn vàn câu nói lại giống như xuất hiện một đóa hoa.
Cô và anh mới vừa đứng trước cái chết, cô cho là mình phải chết không thể nghi ngờ, đúng nếu như không có Lý Tình Thâm, cô hẳn là chết thật rồi, nhưng kết quả, anh dẫn cô trở lại nhân gian.
Ở khoảnh khắc đó, đáy lòng Lăng Mạt Mạt giống như tồn tại ý tưởng, không thể tiếp tục khắc chế cứ bộc phát ra-------đối với cô mà nói Lý Tình Thâm không phải là người chú nhỏ lạnh lẽo khiến người ta chán ghét, cũng không phải là thầy giáo cay nghiệt lại nghiêm nghị, mà là một người đàn ông thâm tình!
Lúc đầu là bởi người đàn ông này thật đáng ghét, tính khí quái dị, tính cách khó đoán, động một chút là phát hỏa, đối với cô thô lỗ.
Cho nên khi mọi người nói anh hoàn mỹ và anh tuấn, cô luôn bĩu môi, mắng anh là biến thái!
Cô luôn kiên định nói như thế, kiên định như thế!
Nhưng, vào lúc nào, tất cả, đều dần dần thay đổi?
Là cô thật vất vả mới có thể tham gia thi đấu ca khúc mới của thần thoại, nhưng bởi vì một tin nhắn của Lục Niệm Ca, bỏ lỡ cơ hội tốt, sau đó anh lại cấp cho cô cơ hội, vì cô anh đã lộ ra thân phận thần thoại?
Hình như lúc đó cô không những bị lòng thù hận che mắt, chính là bi thương cộng sinh cùng tồn tại, đâu có thể chú ý đến điểm tốt của anh?
Là lúc cô tỉnh giấc trong biệt thự của anh, nghe thấy anh dùng tiếng anh lưu loát gọi điện thoại cho người khác, mang theo tình cảm sâu sắc của anh, vì thầm yêu một cô gái, từ bỏ tương lai tốt đẹp ở nước ngoài sao?
Hình như lúc đó cô cũng không mang lòng dạ xấu xa muốn anh đi xem cô tham gia thi đấu ca khúc mới của thần thoại lần thứ hai, chỉ là tò mò muốn biết câu chuyện tình yêu mà thôi.
Rõ ràng anh không thể uống rượu, trong buổi lễ chúc mừng của công ty Du Thị, vì cô ngăn cản vô số ly, sau đó sốt cao không rời bỏ còn cố ý dự buổi họp báo tin tức của cô, anh nói với cô, khóc trước mặt anh đủ rồi, đi ra ngoài phải cười lên đó sao?
Hình như lúc đó cô cũng không phải hoàn toàn tuyệt vọng, mất đi người đàn ông mình yêu nhất và người bạn thân nhất, sau đó mang trong lòng sự cảm tạ với Enson, đâu có chú ý đến anh?
Vậy rốt cuộc là lúc nào, cô đối với anh đã thay đổi đây?
Là lúc bắt đầu quay MTV ( Tha Thứ) chân trời góc biển ấy, Haagen-Dazs kia, trấn nhỏ nước pháp hoa tươi trải khắp trên cửa đó, Bridge of Sighs nữa, còn có trời băng đất tuyết nhật nguyệt cùng chiếu sáng.
Ngày đó nguyệt sự của cô đến, cô đau chết đi sống lại, lúc đó đôi tay anh không ngừng xoa lên vùng bụng của cô.
Ngày đó buổi sáng hôm sau cô thức dậy, cả người suy yếu khó chịu, mà lúc ấy anh lại đưa cho cô một túi sữa bò, chứa đầy hơi ấm nhiệt độ thân thể anh.
Ngày đó thời tiết âm hai ba mươi độ ưu nhã ngồi xổm ở nơi đó, lúc ấy anh cầm quần lót của cô, chuyên chú nghiêm túc chà giặt.
Còn có, ngày đó cô mất đi ông cố, bất đắc dĩ gọi cho anh một cuộc điện thoại, nói một tiếng “Thầy giáo” giọng điệu buồn buồn, anh gọi to một tiếng: “Em đang ở đâu?” rồi sau đó anh giống như thần hộ mệnh của cô, lúc đó anh lái xe, đạp ánh mặt trời, đi đến trước mặt của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...