Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

"Giản Thần Hi tiểu thư, xin hỏi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Tại sao trường quay của buổi lễ ca nhạc lại không có một bóng người xem?"

"Xin chào mọi người, tôi là phóng viên của đài truyền hình giải trí thành phố X, đằng sau tôi chính là sân vận động Vạn Nhân tại thành phố X, trải qua sự chứng thực của tôi, trường quay buổi lễ ca nhạc của Giản Thần Hi tiểu thư không có bất kỳ một người xem nào!"

"Giản Thần Hi tiểu thư, xin hỏi khi đối mặt với một cảnh tượng trăm năm khó gặp như vậy, rốt cuộc bây giờ ở sâu trong đáy lòng ngài có cảm giác như thế nào?"

"Giản Thần Hi tiểu thư, mặc dù ở dưới khán đài không có một người xem xuất hiện, nhưng mà xin hỏi, buổi lễ ca nhạc của ngài có còn tiếp tục không?"


Sắc mặt của Giản Thần Hi cực kỳ khó coi, đôi mắt thâm trầm của cô ta nhìn chằm chằm vào mấy phóng viên đang hỏi mình ở trước mặt, mím mím môi, sau đó giống như chợt hiểu ra cái gì đó, lập tức xoay người đi về phía hậu trường.

Những phóng viên kia làm sao có thể bỏ qua cho cô được, lập tức vọt lên, vây quanh cô.

Bảo vệ thấy hiện trường hỗn loạn như vậy liền vội vàng tiến lên, phải tốn rất nhiều sức lực mới có thể lôi được Giản Thần Hi ra khỏi vòng vây đó.

Sắc mặt Giản Thần Hi cực kỳ khó coi sau khi đi tới hậu trường, người còn không chưa kịp ngồi xuống, thì đã lập tức phẫn nộ đằng đằng hô lớn: "Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì? Tại sao trường quay buổi lễ ca nhạc lại không có một bóng người? Không phải vé vào cửa đã được bán hết sạch rồi sao?"

Vị trợ lý nhỏ ngoan ngoãn đứng ở một bên, chẳng dám thở mạnh lấy một hơi, cũng không dám nói chuyện.

Giản Thần Hi nắm chặt tay, không ngừng đi tới đi lui ở trong phòng thật lâu, chợt nhớ tới lần gọi điện thoại cho người đầu tư buổi lễ ca nhạc lần này là Lý Tình Thâm, nhưng mà, điện thoại của cô ta vừa mới được kết nối, thì đã trực tiếp bị cúp máy.

Vẻ mặt Giản Thần Hi hơi tái nhợt một chút, con ngươi của cô ta xoay vòng vòng, giống như là chợt nghĩ tới một điều gì đó, liền gọi điện thoại cho Phó tổng giám đốc của ES, mà hình như Phó tổng ES đã sớm nghĩ tới việc cô ta sẽ gọi điện thoại, cho nên vừa mới nghe máy, đã lập tức không chút kiêng dè nói: "Giản Thần Hi, thật xin lỗi, tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện như thế."


"Vé là do ai mua?" Ngón tay cầm điện thoại di động của Giản Thần Hi siết rất chặt, giọng nói của cô ta cũng mang theo sự giá lạnh.

"Không biết nữa." Phó tổng ES dừng lại một chút, rồi nói tiếp: "Một giây sau khi vé vào cửa của buổi lễ ca nhạc được tung ra thị trường, thì đã bị một nhóm người đăng kí rất nhiều ID ở trên mạng, một phát mua hết, cho nên chuyện lần này đã sớm được lập kế hoạch từ trước rồi."

Lập kế hoạch từ trước?

Giản Thần Hi chau mày, còn chưa kịp lên tiếng, thì đã nghe thấy giọng nói của Phó tổng ES truyền đến một lần nữa: "Người có thể một phát mua hết một nghìn tấm vé vào cửa như thế, chắc chắn là người rất có tiền! Hắn ta rõ ràng đang muốn chơi cô, Giản Thần Hi, rốt cuộc cô đã đắc tội với ai mà sẵn sàng hao phí cả một số tiền lớn như vậy chỉ để chỉnh cô?" d/đ/l/q/đ/tiểu ốc

Lời nói của phó tổng ES nhất thời khiến đầu óc Giản Thần Hi nhanh chóng nghĩ tới một người!


Người có thể mua hết một nghìn tấm vé vào cửa, tuyệt đối không phải là trò đùa, hơn nữa còn đã từng qua lại với cô ta, cũng chỉ có một!

Nếu không, đổi lại thành những người khác không thù không oán với cô ta, cũng không cần phải hao tổn nhiều như vậy chỉ để đối phó với cô ta!

"Là hắn!" Giản Thần Hi lẩm bẩm phát ra hai chữ này khiến đến Phó tổng ES vội vàng hỏi lại: "Là ai?"

"Tuyệt đối là hắn! Nhất định là hắn!" Giản Thần Hi giống như không hề nghe thấy lời nói của Phó tổng ES, chỉ lặp đi lặp lại hai lần, sau đó lập tức ngắt điện thoại, không chút do dự cầm lấy chìa khóa xe, chạy về phía bãi đỗ xe ngầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui