MC nói rất nhiều, Lý Tình Thâm cũng chỉ để ý cho có lệ, về sau MC suýt chút nữa đã không còn vấn đề gì để hỏi. Nhưng vì đây là buổi truyền hình trực tiếp, cho nên vẫn muốn cắn răng hỏi xong vấn đề mấu chốt cuối cùng: "Chúng ta đều biết album mới của tiểu thư Lăng Mạt Mạt là do một mình Thần Thoại viết nhạc, lấy “Thầm mến” làm chủ đề, được rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là không biết, tại sao Thần Thoại đột nhiên lại viết ra ca khúc ‘Thầm mến’?"
Ngay lúc MC nhắc đến tên "Lăng Mạt Mạt", nhiếp ảnh gia liền quay thẳng ống kính vào khuôn mặt của Lăng Mạt Mạt, hàng vạn người trong sân thể dục đều nhìn thấy gương mặt Lăng Mạt Mạt xuất hiện trên màn hình ti vi cỡ lớn treo xung quanh sân thể dục.
Lý Tình Thâm nhìn thẳng vào Lăng Mạt Mạt trên màn hình, ánh mắt lạnh lẽo xa cách của anh đột nhiên xuất hiện một chút hoảng hốt. Lý Tình Thâm trầm mặc không nói gì.
Không khí ở hiện trường có chút ngưng trệ.
Mặc dù MC cũng xấu hổ, nhưng vẫn có thể nhanh chóng hóa giải bầu không khí lúng túng này: "Hơn nữa, Thần Thoại viết ca khúc ‘Thầm mến’ đặc biệt thích hợp, chạm đến tận đáy lòng của hàng tỉ người. Xin hỏi Thần Thoại, nguồn cảm hứng để anh soạn ra ca khúc này xuất phát từ đâu vậy?"
Lý Tình Thâm vẫn không nói lời nào như cũ, vào giờ phút này, trên màn hình ti vi đã sớm đổi lại thành hình ảnh của chính anh, vậy mà anh vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào đó như cũ, giống như hoàn toàn không nghe thấy lời của MC.
Không khí của hiện trường càng lúc càng trở nên lúng túng.
Dưới sân khấu, người xem bắt đầu xì xào bàn tán.
Nụ cười trên mặt MC trở nên có chút cứng ngắc, cô đã sớm nghe nói Lý Tình Thâm vô cùng khó tiếp xúc, hôm nay gặp mặt thì cô quả nhiên đã thấy điều này là thật. Không khí dưới sân khấu có chút hỗn loạn, MC đảo mắt, vừa định lên tiếng hoà giải một lần nữa thì Lý Tình Thâm vẫn đang trầm mặc đột nhiên chớp chớp hai mắt, nhẹ nhàng giơ tay lên, đưa microphone đến trước miệng, dùng giọng nói trong trẻo lạnh lùng nói ra mấy chữ đơn giản: "Một cô bé."
MC trợn to hai mắt, có chút không thể tin được nhìn Lý Tình Thâm, sững sờ trong mấy giây, cô mới ý thức được Thần Thoại đang cho cô một câu trả lời chắc chắn.
"Một cô bé?" MC cầm microphone, dùng phản ứng cực nhanh tiếp lời anh, nói: "Cảm giác của Thần Thoại là vì một cô bé? Vậy tôi có thể lý giải điều này có nghĩa là, thật ra trong lòng Thần Thoại đã thầm mến một cô bé không?"
Mà lúc này không khí dưới sân khấu cũng đột nhiên theo đó mà yên tĩnh lại trong nháy mắt, ngay cả những ký giả truyền thông cũng nhanh chóng ghi chép lại tin tức này, chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết đặc sắc.
Lý Tình Thâm yên lặng mười giây đồng hồ, không nói gì, rồi sau đó lại khe khẽ gật đầu.
Trong nháy mắt, hàng vạn người bên trong sân thể dục lập tức nổ tung.
Vị Thần Thoại kinh hãi nhân thế kia vậy mà lại thầm mến một cô bé.
"Trời ạ! Thần Thoại lại có thể thừa nhận mình có đang thầm mến một cô gái. Không biết có bao nhiêu người biết được đáp án này sẽ len lén khóc thút thít đây! Chắc hẳn cô gái mà Thần Thoại thầm mến nhất định là một người rất xuất sắc đi!"
Tất cả lúng túng đều đã tan thành mây khói, MC cực kỳ vui vẻ, nhiều chuyện một cách khác thường hỏi thăm: "Có lẽ mọi người sẽ cảm thấy vấn đề tiếp theo mà tôi hỏi có chút trực tiếp, nhưng tôi biết tất cả mọi người ở đây cũng đều cực kỳ tò mò giống như tôi bây giờ. Xin hỏi Thần Thoại, hiện nay anh và cô gái mình thầm mến có đang ở chung một chỗ hay không?"
Lý Tình Thâm dừng một chút, nói: "Không có."
MC nghe được đáp án này thì vô cùng giật mình: "Chưa? Tôi không cho là một người xuất sắc như Thần Thoại, lại sẽ có một cô gái nào cự tuyệt anh. Vậy nên, Thần Thoại, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà khiến cho anh và cô gái kia không thể ở chung một chỗ?"
"Thầm mến." Lý Tình Thâm cười cười, nói.
Lần này MC không chỉ đơn giản là giật mình, mà còn rất là kinh ngạc. Cô kinh ngạc một lúc lâu, mới lắp bắp, không thể tưởng tượng nổi nói: "Thần Thoại, ý của anh là bây giờ anh vẫn còn đang thầm mến cô gái kia? Anh vẫn chưa thổ lộ tình cảm của mình với cô ấy?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...