Nhất thời sắc mặt Giản Thần Hi có chút trở nên tái nhợt, trong lòng cô ta có hơi có chút oán hận, nhưng vãn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười tươi tắn, lên tiếng chào Trần Uyển Như và Lăng Mạt Mạt, "Trần tỷ, Lăng tiểu thư."
Lăng Mạt Mạt nhếch môi, không lạnh không nóng trả lời một câu: "Giản tiểu thư."
Mà Trần Uyển Như lại trực tiếp hơn, hừ một cái, lôi kéo Lăng Mạt Mạt tiếp tục nói chuyện.
Sắc mặt Giản Thần Hi càng không xong, nhưng cô ta vẫn cố gắng cười duyên, giả trang một bộ cực kỳ thân thiết, khoác lấy cánh tay Lục Niệm Ca, trong vắt nói: "Niệm Ca, ngồi đi."
Lục Niệm Ca cứng ngắc gật đầu một cái, cùng Giản Thần Hi ngồi xuống.
Sau đó, cả người bắt đầu mất hồn mất vía.
Sau khi mọi người ngồi yên không được bao lâu, Phó tổng ES liền bắt đầu lên đài phát biểu, không phải là cảm tạ mọi người một năm qua đã cố gắng rất nhiều, khiến ES lấy được thành tích tốt như vậy... sau khi ông ta nói xong, liền để lại một câu, bây giờ xin mời tổng giám đốc Enson của chúng tôi lên phát biểu!
Lăng Mạt Mạt khá là kinh ngạc chuyển hướng lên khán đài.
Trần Uyển Như thấy bộ dạng này của Lăng Mạt Mạt, chỉ cười cười, nghiêng đầu qua, nhỏ giọng nói: "Khẳng định là gọi điện thoại."
Lời Trần Uyển Như vừa rơi xuống, quả thật Phó tổng liền bấm một số điện thoại, sau đó được thông máy, và giọng của Enson vang lên.
Thì ra, nếu nói Enson phát biểu, chính là như vậy!
Trong lòng Lăng Mạt Mạt âm thầm suy nghĩ một chút, khó tránh khỏi có chút thất vọng, nhưng vẫn dựng lỗ tai nghe.
Lời Enson rất đơn giản, sau khi lác đác mấy lưoif, liền ngắt điện thoại.
Hình như tất cả nghệ sĩ cũng đã thành thói quen với phong cách làm việc ủa ông chủ mình, bọn họ đều mang vẻ mặt lạnh nhạt, vậy mà Lăng Mạt Mạt vẫn không chịu chút thua kém, tốc độ tim đập khẽ tăng nhanh, ánh mắt cả người mềm mại ấm áp mấy phần.
Kế tiếp lại liên tục có rất nhiều người phát biểu, mọi người đều cảm thấy vô vị tẻ nhạt, nhưng vẫn gắng gượng chống đủ mặt mũi.
Sau khi kết thúc, chính là buổi lễ trao giải.
Giải thưởng thứ nhất, dĩ nhiên là Trần Uyển Như, Phó tổng ES tự mình trao giải.
Mọi người cũng đều cảm thấy cô có được là cứng đáng, cho nên tới lúc đọc lên tên cô, tất cả đều rối rít vỗ tay.
Trần Uyển Như đứng lên, tư thái thoải mái đi qua bên cạnh Lăng Mạt Mạt.
Mà thừa lúc này, Lục Niệm Ca quay đầu, nhìn nhìn đang nhìn Trần Uyển Như, thật ra thì mắt rơi thảng vào trên người Lăng Mạt Mạt, Giản Thần Hi cũng thấy một màn này, tất nhiên tức giận cắn răng nghiến lợi, nếu như không phải trước mặt nhiều người như vậy, cần duy trì tốt hình tượng của mình, sợ là cô ta đã muốn xé rách Lăng Mạt Mạt ra thành mảnh vụn!
Lục Niệm Ca đã là chồng của Giản Thần Hi cô ta, về mặt pháp luật là người đàn ông hợp pháp của cô ta, nhưng cô ta lại cảm giác khoảng cảnh của mình và Lục Niệm Ca càng xa xôi
Cô ta biết, giữa anh và cô ta, cách đến muôn sông nghìn núi, chính là Lăng Mạt Mạt!
Sau khi Giản Thần Hi thấy Trần Uyển Như cất bước đi ra, liền không nhịn được bật thốt lên một câu: "Thực sự không ngờ tới, đã từng là loại mặt hàng kia, hôm nay cũng có thể tham gia Lễ Chúc Mừng ở ES!"
Mặc dù Giản Thần Hi không có nói tên, vậy mà Lăng Mạt Mạt lại biết cô ta đang chỉ mình.
Lục Niệm Ca cau mày, trợn mắt nhìn Giản Thần Hi một cái, Giản Thần Hi bĩu môi, an vị tại chỗ, nhìn chằm chằm vào phía trước khán đài.
Trần Uyển Như cũng không đi bao xa, ngược lại đều nghe được hết lơi này trong tai, đưa lưng về phía bọn họ, đôi môi đỏ mọng đẹp đẽ hơi nhếch, lộ ra một vẻ châm chọc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...