Một khắc này, anh thật hi vọng, thời gian có thể dừng lại, mãi mãi.
Lý Tình Thâm trở lại phòng ngủ của mình đã là mười hai giờ đêm, thế nhưng
anh lại không có nửa điểm cảm thấy buồn ngủ, đứng ở trước cửa sổ sát
đất, cầm một ly trà nóng, nhìn chằm chằm cảnh đêm ngoài cửa sổ, như có
điều gì đó suy nghĩ.
Ngày hôm nay quả thực là đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Nếu như không phải là anh đuổi theo, anh cũng sẽ không thấy Lăng Mạt Mạt bị bắt cóc.
Vốn là anh muốn muốn xông lên mang Lăng Mạt Mạt đi , ai ngờ lại nghe được cuộc đối thoại giữa cô và Giản Thần Hi.
Anh dừng lại bước chân, cố gắng chăm chú nghe, nghe tới cuối cùng mới biết, thì ra là mình hiểu lầm Lăng Mạt Mạt.
Cô cùng Lục Niệm Ca thật ra không có cái gì, là lục Niệm Ca đang dây dưacô không muốn buông tha.
Một khoảnh khắc kia, sự phẫn nộ cùng với khổ sở, cũng bị ảo não và vui sướng thay thế.
Ảo não là mình lại ngu ngốc đi tức giận rồi trừng phạt cô.
Vui sướng là thì ra cô và anh huỷ bạn bè trên weibo, thế nhưng chữ chữ câu câu đều là thật, không có lừa gạt anh.
Anh không nhịn được có chút tự trách mình, cho nên, không thể không thừa
nhận, tối nay lúc nhìn thấy Lục Niệm Ca, anh trách cứ có chút giận lây
sang anh ta.
Nếu như không phải Lục Niệm Ca đi tìm cô thì sao anh lại có thể hiểu lầm?
Mặc dù là nói như vậy, nhưng Lý Tình Thâm thật sự tận sâu trong lòng có cảm giác mình sai lầm rồi chính là sai lầm rồi.
Tự trách không thể làm được gì, hồi lâu sau anh mới giống như là nghĩ tới gì đó, cầm điện thoại di động lên.
Kể từ ngày thấy Lăng Mạt Mạt cùng Lục Niệm Ca ở trong tiểu hoa viên cười nói tự nhiên rồi huỷ kết bạn với anh.
LýTình Thâm sau khi mở ra, weibo liền liên tục truyền đến mấy tiếng tích tích.
【 anh bận không ? Tại sao không trả lời em 】
【 em không có ý gì khác, chỉ là muốn gặp anh một lần, ăn cơm chung, tâm
sự, sẽ không làm mất nhiều thời gian của anh đâu, cũng không còn liên
quan, chờ sau này anh có thời gian cũng được. 】
【 yêu cầu của em làm anh khó xử rồi sao? 】
【 em hiểu ý anh rồi, là em quá mạo phạm. 】
Thì ra là phía sau cô còn nhắn cho anh nhiều tin như vậy?
Máu trong người Lý Tình Thâm không nhịn được có chút sôi trào, anh giơ tay lên, nhắn lại cho cô một cái tin, 【 ở? 】
Nhắn xong chữ này, Lý Tình Thâm cứ tiếp tục ở trên bàn phím gõ chữ, vậy mà
vừa mới cử động mấy cái, anh liền nhìn thấy hệ thống gởi cho anh một
đoạn chữ viết: 【 Yêu Tinh Mạt Mạt đã huỷ mối quan hệ bạn thân với bạn,
nếu đúng là bạn thân, trước tiên mời bạn gửi lời xác nhận, sau đó mới có thể trò chuyện.】
Phía sau chính là một ô màu xanh dương với dòng chữ: 【 xác nhận bạn thân 】
Bên ngực trái Lý Tình Thâm mơ hồ có chút đau lòng, Lăng Mạt Mạt lại huỷ bạn thân với anh?
Ngón tay của anh có chút run rẩy, sau đó chậm rãi nhắn lại, 【 Mạt Mạt, thật xin lỗi, chúng ta cùng nhau nói chuyện nhé ! 】
Sau khi gửi đi, anh liền mở ra hình đầu tiên của Lăng Mạt Mạt , thấy cô ký
tên, đã sửa thành: 【 tôi hi vọng có một người như thế, cho tôi một dòng
nước tình yêu phẳng lặng, theo tôi nhìn ra phong cảnh thế giới, cho tôi
một đời tràn đầy những nụ cười. 】
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm
dòng chữ kia, trầm tư thật lâu, anh mới mở ra trang cá nhân mình, vốn là trống không, không có cả chữ ký cá nhân, viết một câu: 【 có một loại
độc thân, là chỉ vì muốn chờ đợi một người 】
Sau khi đổi xong, Lý Tình Thâm liền đem điện thoại di động đặt ở trên bàn, mở máy vi tính
ra, chuẩn bị làm việc, nhưng là chưa làm gì anh lại như là nghĩ đến cái
gì đó, cầm điện thoại di động lên, mở weibo ra, thiết lập quyền riêng tư thêm quyền hạn bạn tốt, sau đó cũng mở ra một số thứ khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...