Hào Môn Thịnh Sủng, Bảo Bối Thật Xin Lỗi

Có lẽ nhìn thấy được tầm mắt của cô, gần như hai người đồng thời quay đầu lại nhìn về phía cô, ánh mắt đen như mực nhìn cô, trong đáy mắt đều mang chút đau lòng và thương xót!

Đối với ánh mắt lạnh lùng, sâu xa của Hạ Nam, FIR giật mình đứng yên tại chỗ, thậm chí cô còn có thể cảm thấy trái tim của mình đập mạnh không bình thường, phát ra âm thanh “ Phịch, phịch, phịch….”Ý thức được việc này, vẻ mặt của cô có chút luống cuống, hai tay buông xuống cũng không khống chế được mà nắm chặt thành quả đấm! Một hồi lâu sau mới thả lỏng hai tay,gượng cười nhìn anh!

Nâng bước đi đến sô pha, cả quá trình cũng không quay lại nhìn Hạ Nam, mặc dù cô biết tầm mắt của anh luôn đặt trên người mình! Trong lúc nhất thời bên trong phòng dâng lên không khí quái dị!

“ Tô Tô, không phải chúng ta có thể đi chơi rồi sao!?” Tầm mắt của Tiểu Tô Niệm quét qua lại trên người FIR và Hạ Nam, dĩ nhiên cũng phát hiện ra không khí quái dị giữa hai người! Chớp chớp đôi mắt tròn vo, non nớt nói qua!

“ Ừ! Mẹ dẫn con đi rửa mặt trước, sau đó thay quần áo, rồi chúng ta sẽ đi!” FIR nhìn bé cười cười, ôm bé từ trên ghế sô pha xuống, dắt bé đi đến phòng vệ sinh !

Hạ Nam nhìn bóng lưng một lớn, một nhỏ đi vào phòng vệ sinh, anh cũng không biết trong lòng có cảm giác gì? Cảm thấy trong lòng rối loạn, trong nháy mắt đầu óc trống rỗng!

Nhớ đến chuyện của tiểu quỷ mới nói với anh, trong lúc vô tình anh mới phát hiện thật ra anh giống như thiếu hai người rất nhiều! Mà tất cả thiệt thòi này đều do sự việc năm đó, hôn lễ ngọt ngào hạnh phúc vốn thuộc về anh và bảo bối của mình! Lúc này đối mặt với cô gái nhỏ này thật ra thì trong lòng của anh luôn cảm thấy như có như không cảm giác vô lực và áy náy, cảm giác này khấy động thật sâu trong tim anh!

. . . . . .

Hạ Nam nhìn bóng dáng một lớn, một nhỏ từ trong phòng thay đồ đi ra, khóe miệng hơi nhếch lên!


Chỉ thấy người phụ nữ mặc một bộ đồ màu đen, chân mang giày thể thao màu đen, trang phục đơn giản như vậy, cũng không che giấu được phong cách cao quý, ưu nhã tản ra từ trên người cô! Trên khuôn mặt nhỏ nhắn, trầm tĩnh lạnh nhạt trãi qua thời gian gọt giũa càng toát ra phong cách thành thục, nhu mì, vừa lộ ra vẻ đáng yêu và xinh đẹp! Vóc người trong trang phục màu đen vẫn gầy gò như vậy, nhưng lại không mất vẻ dịu dàng toàn thân!

Mà Tiểu Tô Niệm lại mặc một bộ quần áo màu xanh da trời được cắt may tinh sảo, vóc người nho nhỏ mặc bộ quần áo Âu phục trẻ em có vẻ cực kỳ vừa người! Khuôn mặt nhỏ nhắn có hình dáng xuất sắc mang theo ý cười vui vẻ, đôi mắt đen như mực ẩn chứa một chút sâu lắng và lạnh lẽo!

Hạ Nam nhìn FIR cầm túi xách, dắt Tiểu Tô Niệm đi ra cửa, trong lúc này ánh mắt cũng không có nhìn đến anh, trong nháy mắt nổi lên một chút tức giận, ngay cả khuôn mặt tuấn tú vốn dĩ đang dịu dàng cũng trở nên cực kỳ u ám ! Nhưng mà anh biết không thể tức giận với cô, dù sao ban đầu cũng là do anh sai lầm, hơn nữa còn để cho cô chịu nhiều đau khổ như vậy….

Nghĩ đến thì chậm rãi nhắm mắt lại, từ từ hơi thở trở lại bình thường, đè xuống cơn giận của mình, chờ lúc mở mắt ra, trong mắt vẻ tức giận đã không thấy nữa, ngay cả vẻ u ám trên gương mặt tuấn tú cũng biến mất không thấy tăm hơi!

Anh mới vừa mở mắt ra định nói gì đó, thì nghe giọng nói của Tiểu Tô Niệm vang lên trong không khí: “ Tô Tô, chúng ta để cho chú xấu xa này đi ra ngoài chơi cùng chúng ta đi!” Nghe được lời bé nói, khóe miệng anh hung hăng kéo ra, chú xấu xa sao? Anh giống chú xấu xa chỗ nào hả?

Đang dắt Tiểu Tô Niệm đi nhanh ra cửa, nghe bé nói, FIR dừng bước, quay đầu lại liếc nhìn Hạ Nam vẫn đang ngồi trên ghế sô pha, trên mặt mang theo nụ cười nhợt nhạt, cô ngồi xổm xuống định mở miệng nói với Tiểu Tô Niệm rằng: chú ấy có việc không cùng đi với chúng ta được! Nhưng mà chưa kịp mở miệng nói thì đã nghe thấy giọng nói trầm thấp từ tính của người đàn ông truyền đến: “ Được, anh có lái xe đến đây, hai người muốn đi đâu, anh chở hai người đi!” Nói xong từ trên ghế sô pha đứng dậy đi về phía bọn họ, mắt khóa thật chặt trên người cô gái nhỏ đang khẽ cau mày! Anh biết tại sao nét mặt cô như vậy, bởi vì nét mặt cô vừa rồi rõ ràng là muốn từ chối anh đi cùng với họ, nhưng mà anh đâu thể để cho cô được như ý muốn, cơ hội ở chung một chỗ tốt như vậy mà để mất thì thật đáng tiếc!

Nghe anh nói như vậy, FIR cũng không tiện từ chối nữa, chỉ mím mím môi, đứng dậy dắt Tiểu Tô Niệm đi ra ngoài!

Hạ Nam thấy cô không có kiên quyết từ chối nữa mới thở phào nhẹ nhõm, anh biết nếu như cô cố ý từ chối, anh cũng không còn cách nào! Đối với tính khí bướng bỉnh, không chịu khuất phục của cô, có đôi khi anh cũng thật hết cách, năm năm trước đã như thế, năm năm sao vẫn vậy, anh biết cô chính là khắc tinh của anh, nhược điểm của anh, phản nghịch của anh,…


. . . . . .

Trên hành lang thật dài được trang trí vàng son rực rỡ, Hạ Nam nhìn phía trước mặt không đến một mét, bóng dáng một người lớn nắm tay một trẻ nhỏ, trong lòng cảm giác tràn đầy thỏa mãn và hạnh phúc!

Anh đã từng cho rằng, hình ảnh hạnh phúc đơn giản như thế sẽ không bao giờ còn nữa với anh, chưa từng nghĩ sau năm năm , lại có thể mang đến cho anh những thứ tốt đẹp nhất thế giới như vậy! Cho dù đứng cách xa như vậy nhìn hai người, anh đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc và thỏa mãn!

. . . . . .

FIR dắt Tiểu Tô Niệm đứng ở trước cửa khách sạn Thịnh Thế Hào Đình, chờ Hạ Nam đi lái xe đến!

“ Tô Tô, có phải bởi vì con kêu chú xấu xa đi cùng chúng ta khiến cho mẹ không vui phải không hả? Nếu đúng như vậy, chúng ta không cần mang theo chú ấy nữa cũng được!” Tiểu Tô Niệm nháy mắt, ngẩng đầu nhìn trên khuôn mặt không chút vui vẻ của FIR, có chút thận trọng mở miệng, trong lòng hơi hối tiếc vì việc mình vừa làm!

Chẳng qua bé không biết, xem như vừa rồi bé không có mở miệng, Hạ Nam cũng sẽ đi theo bọn họ!


“ Mẹ đâu có không vui!” Nghe lời bé nói, FIR ngồi xổm xuống đối mặt với bé, vuốt vuốt mái tóc ngắn ngủn trên đầu bé dịu dàng mở miệng! “ Niệm Niệm, có phải con muốn gặp cha hay không?” Đối với sự hiểu biết của Tiểu Tô Niêm cô cảm thấy vui mừng gấp bội, còn cảm thấy có chút áy náy! Chính cô cũng biết, Tiểu Tô Niệm luôn muốn gặp cha của mình, mà bây giờ không phải cũng nên nói cho bé biết, thật ra chú xấu xa này chính là cha của bé, từ đó để cho hai người họ quen biết nhau, dù sau thì bé cũng có quyền lựa chọn! Chẳng qua cô không biết, tiểu quỷ trước mặt đã biết chú xấu xa đó chính là cha của mình, hơn nữa còn cùng cha làm một cuộc giao dịch!

Tiểu Tô Niệm nghiêng cái đầu nhỏ của bé, nhìn mẹ trước mặt, chớp chớp đôi mắt tròn vo của mình, hình như đang suy nghĩ chuyện gì đó!

Tiểu Tô Niệm muốn nói chuyện gì, thì nghe thấy tiếng xe hơi truyền đến, đảo mắt đã nhìn thấy một chiếc xe thể thao màu đen dừng ở trước mặt hai người….

Hạ Nam từ trên ghế tài xế bước xuống, đi qua phía hai người, đứng một bên giúp họ mở cửa xe sau, chờ hai người ngồi vào chỗ rồi mới chậm rãi đóng cửa xe lại, đi qua phía ghế tài ghế ngồi vào!

Trên ghế tài xế, Hạ Nam chăm chú lái xe, nghe ở chỗ ngồi phía sau hai người nói chuyện vui vẻ với nhau, khóe miệng lơ đãng nâng lên, xuyên qua kính chiếu hậu, thỉnh thoảng nhìn về phía hai người, chỉ thấy trên mặt họ cũng treo nụ cười thản nhiên, nhìn họ cười, anh cũng không nhịn được mà nở nụ cười!

. . . . . .

Hạ Nam dừng xe ở bãi đậu xe ngầm của trung tâm thành phố, ba người đi bộ về phía trung tâm thương mại!

Một quãng thời gian trước FIR rất bận rộn, loay hoay thì đứa con nhà mình đã đến lúc cần sắm sửa quần áo và trang sức nhưng cũng không có thời gian thiết kế, cho nên hôm nay tính toán trước tiên sẽ mua cho bé mấy bộ quần áo, sau đó dành chút thời gian tự mình thiết kế mấy bộ cho bé!

Đã sớm nghe nói “ Mị Chi Yêu” ở trung tâm thương mại này có một cửa hàng rất lớn, quả nhiên đi chưa được mấy bước đã nhìn thấy bảng hiệu mang tên “ Mị Chi Yêu” màu vàng, cửa kiếng xung quanh…..

Năm năm qua, cô ở nước Pháp, cũng không có hỏi qua bất cứ tin tức gì trong nước, dĩ nhiên bao gồm chiều hướng phát triển của “ Mị Chi Yêu” cô cũng không có biết đến! Chẳng qua sau khi về nước, nghe người ta nhắc đến nhãn hiệu “ Mị Chi Yêu”, giống như phát triển rất tốt!


Dù sao nhãn hiệu cũng là do chính một tay mình sáng lập, nên cũng có chút lưu tâm! Mà chỉ cần phát triển rất tốt, như vậy cũng đủ rồi!

FIR dắt Tiểu Tô Niệm đi vào, Hạ Nam theo sát phía sau!

FIR quan sát cách trang trí và trưng bày bên trong, hơi giật giật khóe miệng, quả nhiên rất tốt! Đang quan sát, cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên ở bên tai: “ Lão đại, cô đã trở lại!”

Quay đầu nhìn lại đã thấy Dịch Tuyền đứng ở trước mặt, mừng rỡ nhìn cô!

“Ừ!” FIR nhìn cô ta khẽ gật đầu! Thấy cô ta đang nhìn hai người bên cạnh, cô thản nhiên giới thiệu: “ Đây là con trai tôi, bé tên là Tô Niệm! Niệm Niệm chào dì Tuyền đi!”

“ Con chào dì Tuyền !”

“ Chào con, Niệm Niệm!” Dịch Tuyền khẽ ngồi xổm xuống, nắm tay Tiểu Tô Niệm, mỉm cười nói!

“ Vị này là…. Là chủ tịch tập đoàn Hạ Thị _ Hạ Nam! Còn vị này là Dịch Tuyền!”FIR ngập ngừng mở miệng, ánh mắt vẫn thản nhiên như vậy!

“ Hạ tổng, xin chào!” Đối với người đàn ông trước mặt này, thì cô ta nghe được không ít tin đồn, nhưng mà chưa từng gặp qua, hôm nay gặp mặt quả nhiên khí thế phi phàm, vô cùng tuấn mỹ! Cô ta hình như nghĩ đến chuyện gì, cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tô Niệm, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ! Tại sao cô cảm thấy hai người họ giống nhau như thế, quả thật như là một khuôn đúc ra vậy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui