Edit: Cố Tư Yên
Thẩm Sơ cho rằng Cố Bắc Thần hỏi chuyện năm năm trước cô rời đi, trầm mặc một lúc, cô mới chậm rãi nói: “Có phải chỉ cần em nói, anh sẽ tin hay không?”
Đôi mắt như ưng của Cố Bắc Thần híp lại thành một độ cung nghiêm nghị, hắn biết rõ Thẩm Sơ lúc này không phải nói đến chuyện bản thiết kế, “Em nói... Anh sẽ tin.” Hắn trả lời như thế.
“Vậy buổi trưa...” Thẩm Sơ cắn răng mở miệng, “Bắc Thần, em sợ không có đủ dũng khí để nói ra!”
Đôi mắt như ưng của Cố Bắc Thần rơi vào phía trước, mực đồng thâm sâu khiến cho người ta nhìn không thấy đáy, đôi môi mỏng cong lên tạo thành một nụ cười, lộ ra hơi thở kỳ lạ.
“Buổi trưa muốn ăn gì?” Cố Bắc Thần hỏi.
Thẩm Sơ nhìn màn hình tivi yên ắng, lúc này, người dẫn chương trình kênh kinh tế tài chính đang mời nhà thiết kế kiến trúc ở đại học Lạc Thành, bàn về bản thiết kế đã hoàn thành...
“Em sao cũng được, nếu như anh bận, đến gần công ty anh là được.” Thẩm Sơ nói, ngôn ngữ rõ ràng có vài phần nặng nề.
Dường như, cô rốt cuộc đã quyết định nói ra chuyện đó, giờ khắc này... Cô đang hạ quyết tâm rất lớn.
Cố Bắc Thần lãnh đạm, trên mặt không có bất kỳ biểu tình gì, chỉ nói: “Chi bằng... Ăn ở Đế Hoàng?”
Thẩm Sơ vừa nghe xong, đáy mắt lập tức lướt qua tia sáng, cô ngăn chặn sự luống cuống của mình, cố ý hỏi: “Em và anh cùng xuất hiện... cũng được sao?”
Cố Bắc Thần khẽ cười, “Dù sao... chuyện này cũng là chuyện một sớm một chiều, không phải sao?”
“Bắc Thần...” Thẩm Sơ hơi nhíu mày, không biết gần đây Cố Bắc Thần nhiều lần như vậy là có ý gì?
“Tới nơi thì điện thoại cho anh, được chứ?” Cố Bắc Thần chỉ nói như vậy.
Thẩm Sơ đáp một tiếng, sau đó cúp điện thoại... Không biết vì sao, lúc này cô mơ hồ cảm thấy có chút bất an, dường như biết rõ mọi chuyện không có chỗ sơ hở, nhưng vẫn xuất hiện sai sót.
Nghĩ xong, Thẩm Sơ không chắc chắn, gọi vào một dãy số...
“Thẩm tiểu thư...” Trong điện thoại truyền tới một giọng nam, lộ ra sự cung kính, lấy lòng.
“Bên phía anh xử lý thế nào rồi?” Thẩm Sơ hỏi.
“Thẩm tiểu thư cứ yên tâm, chỉ cần bản thiết kế tầng mười tám vừa ra, chỉ cần búng tay một phát, mọi tin tức trên diễn đàn đều sẽ phát báo cáo Giản Mạt sao chép bản thiết kế của người khác...”
Thẩm Sơ nghe xong, mới thoáng yên tâm lại, “Lần này xử lý cho tốt vào, tôi sẽ chuyển một khoản tiền lớn vào tài khoản của anh.”
Người đàn ông vừa nghe xong, càng thêm lấy lòng nói: “Thẩm tiểu thư, cô cứ yên tâm đi... Bảo đảm dựa theo yêu cầu của cô, văn hay tranh đẹp, sẽ khiến Giản Mạt cho dù muốn giải thích, cũng sẽ biến thành cố ý che giấu!”
“Ừ.” Thẩm Sơ trả lời, “Có vấn đề gì thì liên hệ với tôi...”
“Được!”
Thẩm Sơ cúp điện thoại, nhìn thời gian sau đó lại nhìn ti vi, quảng cáo bản thiết kế đồ họa đã bắt đầu đếm ngược vòng thứ hai.
Khóe miệng cong lên nụ cười lạnh, đáy mắt Thẩm Sơ âm u thâm sâu: Giản Mạt, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ khiến cho cô thấy khi Bắc Thần thấy tin cô sao chép, sau đó sẽ xem thường cô!
Thẩm Sơ lên lầu thay quần áo, sau đó nhanh chóng lái xe đi...
Thời gian buổi trưa càng ngày càng gần, Thẩm Sơ chờ mong, tâm tình cũng càng lúc càng căng thẳng!
Sự việc Giản Mạt sao chép, vừa lúc phụ trợ chuyện bất đắc dĩ lúc trước của cô... Trái tim của Bắc Thần, nhất định sẽ không để ở trên người Giản Mạt, cô cũng nhất định không để trái tim hắn ở trên người cô ta!
Công ty kiến trúc Tường Vũ, phòng thiết kế kiến trúc.
Mọi người đều đang hưng phấn thảo luận về mỗi tầng thiết kế của Đế Hoàng, cảm thán khi có thể hợp tác với Đế Hoàng, thiết kế của công ty quả nhiên là tuyệt nhất.
Tự nhiên, bọn họ nói như vậy, người có trình độ lớn trong Tường Vũ lần này tham gia vào câu lạc bộ thiết kế... Còn giành được hợp đồng trọng yếu nhất chính là thiết kế tầng thứ mười tám, chính là niềm tự hào cho cả công ty.
“Chị Mạt, em có chút khẩn trương muốn đi toilet...” Hướng Vãn đi cùng Giản Mạt đến tham gia câu lạc bộ, cô biết rất rõ các thiết kế 3D, thế nhưng vẫn rất khẩn trương.
Giản Mạt nhìn Hướng Vãn, nói rất chân thành: “Thiết kế tôi đã sửa rồi, hi vọng đợi một lát nữa sẽ không khiến cho cô quá kinh ngạc.”
Hướng Vãn cũng không để ý, sơ đồ đều đã được công khai ra rồi, dù cho có sửa chữa thì có thể thay đổi lớn đến mức nào chứ?
Tất cả mọi người đang bàn luận, cũng đang đợi bản thiết kế tầng thứ mười tám... Bởi vì có tính bảo mật, bản thiết kế hoàn thành sẽ được giấu kín, sẽ không có rất ít người nhìn thấy.
Tôn Kha liếc nhìn Giản Mạt, thấy cô một chút cũng không lo lắng, trái lại trong lòng cô ta lại có chút căng thẳng, sợ việc tổng giám đốc nói là thật!
Có thể mọi người không có ai quan tâm đến, hoặc căn bản là chuyện kia không phải sự thật, trái lại chỉ có mình cô ta ở đây bận tâm...
“Đã đến tầng mười sáu rồi...” Đinh Đương bưng lồng ngực đang nhảy ‘Thình thịch’, chậm rãi nói, “A a a, ai cho tôi an ủi đi, tôi sợ Mạt Mạt đánh bại thiết kế của Harchitects và CCD khiến tôi quá mức bất ngờ, sau đó liền nói cô ấy đừng nên ở lại giới thiết kế này nữa, hẳn là nên về nhà cùng tôi phát triển nên một công ty riêng đi!”
“Cô tự làm đi...” Từ Tư Vực liếc xéo cô ấy, nhưng rõ ràng cũng rất hưng phấn.
Một cánh tay của Đại Hùng chống lên bàn làm việc, tò mò nhìn Giản Mạt hỏi: “Có thể tiết lộ thiết kế trước được không, Giản đại mỹ nữ?”
Lần trước sau khi tỏ tình thất bại, Đại Hùng và Mạc Tiểu Nhã có một đoạn thời gian đều rất lúng túng, nhưng Đại Hùng này rất cố chấp, không chịu buông tha, hiện tại lại trở về tiếp tục trang thái trước đây.
“Còn khoảng chừng mười phút nữa anh sẽ biết...” Giản Mạt cười cười, “Tuy nhiên, có thể tiết lộ, tôi chỉ dùng hai màu sắc!”
“Đen và đỏ...” Hướng Vãn nói.
Kiều Tử Vinh nheo mắt, “Nói cũng bằng không nói...”
“Tổng giám đốc!” Đúng lúc đó, Tôn Kha thấy Đường Hạo Dương đi đến, vội vàng gọi hắn.
“Đang chờ thiết kế của Giản Mạt sao?” Đường Hạo Dương hỏi, tầm mắt quét qua một lượt, cuối cùng rơi vào trên người Giản Mạt.
Đối với vấn đề này hắn có một chút hiểu biết, Giản Mạt chỉ dùng một ngày để sửa lại bản thảo rồi giao cho Đế Hoàng, bên đó đã đồng ý cho cô thay đổi bản thiết kế.
Hiện tại điều hắn đang lo lắng chính là, dù cho bản thiết kế kia đã bị hủy bỏ, thế nhưng những người có tham gia câu lạc bộ lần trước đã từng thấy qua bản thiết kế cũ của cô... Nếu như đúng là có người đã ngấm ngầm hãm hại, nhất định sẽ xuất hiện một mối hiểm họa ngầm.
Đã đến giờ cơm, nhân viên Đế Hoàng ầm ĩ đi xuống căng tin, ai ai cũng bàn tán về việc hôm nay Đế Hoàng sẽ đem bản thiết kế 3D về tầng 18 phát lên quảng cáo...
Cố Bắc Thần cùng Thẩm Sơ tiến vào phòng ăn nhân viên, mấy ti vi bên trong đều đang phát quảng cáo về câu lạc bộ thiết kế của Đế Hoàng.
“Thẩm tiểu thư có đặc biệt thích ăn món gì không?” Khóe miệng Tô San treo một nụ cười đúng chuẩn nghề nghiệp, hỏi.
Thẩm Sơ mỉm cười lắc đầu, “Tôi không có đặc biệt kén ăn.”
“Được.” Tô San trả lời, sau đó xoay người đi cùng Tiêu Cảnh đi lấy thức ăn.
Bởi căng tin này cơ bản đều là quản lý cấp cao, mặc dù mọi người đều hiếu kỳ Cố Bắc Thần hôm nay lại mang theo một người phụ nữ tới dùng cơm, nhưng tự nhiên cũng không có ai thực sự dám trắng trợn đi nhìn...
Thế nhưng, người có đôi mắt tinh tường liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra, Thẩm Sơ chính là thiên kim của JK. Tất cả đều nhao nhao nghi hoặc, tại sao thiên kim của JK lại ở cùng một chỗ với tổng giám đốc...
Tô San đi lấy cơm rất nhanh đã trở về, Đế Hoàng đối với phúc lợi của nhân viên đều rất tốt, ngay cả là nhân viên nhà bếp, đều chế biến những món ăn rất có dinh dưỡng.
“Em vẫn còn nhớ trước đây cũng đã từng cùng anh tới đây ăn cơm... Hình như đã là năm năm trước rồi!” Thẩm Sơ có chút cảm khái cong khóe môi cười chua chát, “Thời gian đó, anh vẫn chưa phải là...”
“Tổng giám đốc Đế Hoàng!” Cố Bắc Thần hiểu cô ta muốn nói gì liền nối tiếp câu nói của cô ta, mực đồng thâm thúy nhìn Thẩm Sơ.
Thẩm Sơ lại cười chua xót, có chút máy móc cầm chiếc đũa gắp một chút cơm đưa vào trong miệng.
Đúng lúc đó, trên ti vi đã truyền đến thanh âm của người dẫn chương trình, “Về bản thảo của thiết kế tầng thứ mười tám hiện nay là vấn đề được mọi người quan tâm nhất... Phía dưới, chúng ta có thể nhìn thấy bản thiết kế đã được hoàn thành và là bản thảo cuối cùng được công bố, theo như phân tích, vì sao Tường Vũ cuối cùng lại có thể đánh bại hai đối thủ mạnh như vậy.”
Dứt lời, hình ảnh đã được chuyển, bản thiết kế 3D mang đậm màu đen và màu đỏ hòa lẫn với giọng của người dẫn chương trình đập vào mắt người nhìn.
Thẩm Sơ ngước mắt nhìn, toàn bộ đều giả bộ như vô ý, nhưng khi nhìn đến bản thiết kế kia, cô ta lập tức kinh ngạc trợn to mắt, ngón tay đang cầm chiếc đũa cũng bất giác nắm chặt...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...