Hào Môn Mật Ái Độc Sủng Thiên Hậu Tiểu Manh Thê


Lâm Tố Tâm vừa quay đầu lại nhìn, liền thấy một nữ sinh dáng người cao gầy, mảnh khảnh, trên tay nữ sinh đó đeo một chiếc túi Gucci màu hồng cam, nữ sinh ấy chậm rãi đến chỗ cô.

Lâm Tố Tâm cố gắng lục tìm trong ký ức nửa ngày mới nhớ ra, nữ sinh ấy cũng là một fan của Mộ Hàn Khanh, cũng giống như các nữ sinh khác, khi cô bị đuổi học cô ta cũng chạy đến chê cười cô.

“Lâm học muội, nga, không đúng, cô đã không còn là học sinh của trường này nữa rồi, không thể kêu là học muội”.


Nữ sinh kia cười hai tiếng, nói: “ Cô Lâm, cô như thế nào lại từ xa chạy đến đây? Trường học của chúng tôi không phải người nào muốn vào liền vào, cô xem, bị chặn ở ngoài rồi đấy”Lâm Tố Tâm lạnh lùng nói: “Hàn tiểu thư, chuyển của tôi không phiền cô quan tâm”Cô ta quét mắt nhìn Lâm Tố Tâm một cái “Như thế nào lại ăn mặc đơn giản như vậy đi ra ngoài, cô xem cái váy này nhìn thô ráp thế này, không phải làm từ vải bố đi? Như thế nào lại như thế? Mộ thiếu gia không cho cô phí chia tay à? Cũng đúng thôi, Mộ thiếu bất quá chỉ là hứng thú, liền bao dương không tính là quen thì nói gì đến phí chia tay”Lâm Tố Tâm nhíu mày “Hạ tiểu thư, chuyện của tôi cùng Mộ Hàn Khanh không đến lượt người ngoài đoán mò, huống chi Mộ Hàn Khanh không biết cô, tôi cũng không quen biết, cô cùng tôi không có một xu quan hệ.

”“Cô….

” Hàn Lệ Sa ta bị nói trúng chỗ đau, cô ta tuy rằng yêu thầm Mộ Hàn Khanh đã lâu, nhưng từ trước đến nay Mộ Hàn Khanh đều không cho cô ta cái liếc mắt, đều đem cô ta xem như không khí.

Hàn Lệ Sa không giữ được sự kiêu ngạo của mình nữa, sắc mặt tối xuống “Cô tới đây làm gì/ Biết hôm nay Mộ thiêu đi học, cô lại chạy đến dây dưa với anh ấy? Mộ thiếu đã đính hôn rồi, chỉ bằng cô, đến cả vợ hai cũng không đủ tư cách, hiện tại cổng trường còn không vào được, còn không mau quay trở về”Phùng Tư Tư nghe cô ta nói càng ngày càng khó nghe, khuon mặt nhỏ tức đến đỏ bừng “ Hàn Lệ Sa, cô đủ chưa? Tô Tâm không chọc gì đến cô, Mộ thiếu chính là thấy cô chướng mắt, cô có bản lĩnh thì tìm vị hôn thê của Mộ thiếu mà la lối.

Tố Tâm, đừng quan tâm đến cô ta, chúng mình đi đăng ký bảng đăng ký cho khách liền có thể tiến vào”Lâm Tố Tâm gật đầu, xoay người nói với bảo vệ “Em có thể đi đến chỗ nào để đăng ký”Người bảo vệ nghe các cô nói đến hồ đồ, do dự mà nhìn cô trong chốc lát mới hướng dẫn cô “Bạn học này nói đúng, đến đây điền tên vào đây, rồi tôi thiết lập vân tay cho em, như vậy là vào được”Lâm Tố Tâm làm theo lời anh ta nói, nhanh chóng hoàn thành thủ tục, cùng Phùng Tư Tư vào cổng trường.

Trong quá trình cô làm thủ tục, Hàn Lệ Sa vẫn đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm vào cô.

Lâm Tố Tâm cùng Phùng Tư Tư đi được vài bước, đột nhiên quay đầu nói với Hàn Lệ Sa “ Hà tiểu thư, cô vừa nói hôm nay Mộ Hàn Khanh cũng đi học? Cô cũng không phải vì anh ta mới đi học đi? Nếu Đỗ Lâm Nhi biết cô mỗi ngày theo dõi vị hôn phu của cô ấy, không biết sẽ như thế nào?”Hàn Lệ Sa ngẩn người, Lâm Tố Tâm chỉ chỉ phía sau cô ta.


Hàn lệ Sa quay đầu lại, liền nhìn thấy một chiếc xe dừng ở phía sau cô, cửa sổ xe hiện ra khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của Đỗ Lâm Nhi vị hôn thê của Mộ Hàn Khanh.

Đỗ Hàn Nhi lạnh lùng nhìn qua Lâm Tố Tâm cùng Lệ Hàn Sa, không biết là có nghe được các nàng nói chuyện hay không.

Nhận thấy tầm mắt của hai người, cô ta nhàn nhạt phun ra hai chữ “Lái xe!”Chiếc Bentley màu xanh than nhẹ nhàng lướt qua cổng trường, tám người bảo vệ cao lớn mặc đồng phục xếp hàng ngay ngắn hai bên cổng trường, ngẩng cao đầu, nhìn theo bóng dáng chiếc xe.

Ánh nắng chói chang chiếu vào gương chiếu hậu của xe phản chiếu một tia sáng chói mắt.


Nhìn thấy ánh mắt vừa hận vừa ghét của Hàn Lệ Sa, Lâm Tố Tâm hơi nheo mắt lại.

Đây là con gái của một gia tộc bậc nhất thành phố Thiên Hải, thiên kim hào môn đích thực, không thuộc cùng thế giới của cô, mà ngay cả con gái nhà giàu như Hàn Lệ Sa cũng không lọt nổi vào mắt cô ta.

Cô khẽ thở dài, kéo Phùng Tư Tư đang ngơ ngác nói: “Đi nào”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận