Hào Môn Kiếp: Vợ Thế Tội Của Tổng Giám Đốc Satan
" Bùi Hạo Thần! Anh có thể tiếp tục hèn hạ thêm một chút! " Tịch Mạt cắn răng.
" Đê tiện? "Bùi Hạo Thần cười. " Nếu tôi nói đây là mục đích mà hôm nay tôi dẫn em tới chắc em sẽ càng cảm thấy là tôi hèn hạ đi! " Hắn tới gần Tịch Mạt. Nửa thân thể đè trên người của cô. " Lương Tịch Mạt! Thật sự em vẫn còn có lòng thì em sẽ đau! " Bùi Hạo Thần kể. " Chỉ là loại đaunày lại là vì người dàn ông khác. Em có thể cười đối với mỗi người duy chỉ có đối với tôi liền một ánh mắt đều tiếc rẻ! " Hắn chơi đùa lọn tóc Tịch Mạt. " Em có biết cái bộ dáng này của em làm cho tôi rất không hài lòng không! "
" Đây chính là điều tôi muốn! " Tịch Mạt nói vô cùng bình tĩnh " Bùi Hạo Thần! Tôi còn không đối với trăm phương ngàn kế tổn thương người như vậy tôi còn vui vẻ đón nhận! ". Tịch Mạt cắn răng ngược lại có dịu dàng cười. " Anh Hạo Thần! Không cần cho tôi cơ hội bằng không anh trao cho tôi, tôi sẽ trả lại cho anh gấp đôi! ".
" Mới gấp đôi mà thôi! " Bùi Hạo Thần giễu cợt. " Tịch Mạt! Thời gian tôi muốn tìm ngươi báo thù đều là muốn gấp mười, gấp trăm lần! " Hắn vô hại chớp tròng mắt. " Xem ra Tịch Mạt của tôi cuối cùng vẫn là quá thiện lương! " Nâng cằm Tịch Mạt hắn khẽ mổ môi Tịch Mạt. Hắn không rõ mình tại sao lại muốn không có chuyện gì liền thích hôn nhẹ môi Tịch Mạt thậm chí không biết chủ ý nụ hôn này là châm biếm hay là chuyện không tự nhiên.
Lăng Vân hiên.
Tịch Mạt vừa mới vào phòng khách đã ngửi thấy nước hoa hiểu rõ hương thơm Chanel cô liếc mắt nhìn thấy cô gái yêu diễm trên sofa hừ nhẹ một tiếng xoay người lên lầu.
Sau khi vào cửa Bùi Hạo Thần thấy chạy tới thang lầu ở giữa thấy bộ dạng không sao cả của Tịch Mạt hắn nhẹ nhàng nhíu mi. Đối với Tịch Mạt hờ hững hắn chung quy không thể chịu đựng được nhất là trong chuyện này! Hắn ở trước mặt cô hẹn gặp chính là muốn cô để ý cùng muốn cô khó chịu nhưng sự tình hiện giờ dường như không phải phát triển theo dự tính của hắn!
Tịch Mạt vây khăn tắm từ trong phòng tắm đi ra thấy thân thể hai người quấn cùng một chỗ cũng không thấy một sợi nhỏ nào, cô gái bị đè trên cánh cửa,cánh cửa bị đè nặng nề rung.
Tịch Mạt có chút nhíu mày thấy Tịch Mạt đi ra động tác của hai người càng lớn âm thanh cũng càng vang!
Cố nén cảm giác chán ghét trong lòng Tịch Mạt đi tới vỗ vỗ bả vai Bùi Hạo Thần. Cho qua!
Động tác của Bùi Hạo Thần dừng lại quay sang nhìn Tịch Mạt đang đứng ở một bên, tóc của cô vẫn còn nhỏ giọt nước rơi như châu tròn ngọc sáng trên bả vai nổi lên giọt nước trong suốt.
" Vợ! Hơn nửa đêm em còn muốn đi đâu? " Bùi Hạo Thần buông cô gái trong lòng ra. Tứ chi cô gái mềm yếu trơn ngồi dưới đất yêu kiều kêu một tiếng.
" Anh có phải là nên suy nghĩ mặc quần áo! " Tịch Mạt hỏi Bùi Hạo Thần hai mắt nhìn về phía cửa sổ nhưng mùi hương gắt mũi lại từ hơi thở quang quẩn làm người khác không thể bỏ qua.
" Em là vợ của tôi, thân thể tôi em so với người khác càng có tư cách xem! " Bùi Hạo Thần kết hợp quấn lớn còi còi trước mặt Tịch Mạt. " Thân ái hay là chúng ta cùng nhau như thế nào! "
" Thật xin lỗi! Tôi có tính thích sạch sẽ! " Tịch Mạt đẩy tay Bùi Hạo Thần ra khinh thường nói.
" Em chê tôi bẩn? "
Tịch Mạt cũng không phủ nhận.
" Lương Tịch Mạt! Em có tư cách gì mà ghét bỏ tôi? " Bùi Hạo Thần đột nhiên tức giận.
" Tôi không có ghét bỏ anh! " Tịch Mạt lắc đầu. " Bởi vì anh có bẩn hay không đã từng ngủ qua bao nhiêu người với tôi một chút quan hệ cũng không có! "
" Em! " Bùi Hạo Thần tức giận " Lương Tịch Mạt! Tôi với em đánh cuợc tôi sẽ khiến cho em để ý tới tôi! "
" Hừ! Nực cười! Tịch Mạt giống như là nghe thấy chuyện cười. " Bùi Hạo Thần! Tôi sẽ để ý bất cứ người nào trừ anh ra.
" Vậy chúng ta liền chờ xem! " Bùi Hạo Thần tới gần Tịch Mạt mang theo hương bạc hà hơi thở tàn nhẫn phun ở trên mặt của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...