Một thầy thôi miên giỏi có thể dễ dàng làm người khác tiến vào giấc ngủ sâu, cũng có thể làm người ta nửa mơ nửa tính nhớ lại việc nào đó trong quá khứ.
Nhưng Cảnh Trí đã từng học qua chương trình kháng thôi miên, cho nên quá trình thầy thôi miên tiến hành thôi miên hắn không được thuận lợi lắm.
Liên tục tiến hành rất nhiều lần thôi miên mới dần dần có hiệu quả.
Cảnh Duệ vẫn luôn ở bên cạnh Cảnh Trí, hắn Cảnh Trí trong lúc hôn mê không ngừng gọi “Anh trai”, hơn nữa thấy trong lòng bàn tay của Cảnh Trí có hai chữ “Anh trai”.
Hốc mắt hắn hơi hơi phiếm hồng.
Lãng phí bảy năm ở tổ chức sát thủ, chịu khổ đủ bảy năm nhưng hắn chưa từng hối hận.
Giờ khắc này, hắn cực kì may mắn vì lựa chọn của mình.
Những thứ khác hắn có thể chậm rãi học tập, tài sản gia tộc cũng có thể giao cho người khác xủ lí, đều duy nhất không thể chờ chính là cứu Cảnh Trí ra.
Lúc mới bắt đầu hắn không đủ năng lực để xâm nhập vào hai thế lực lớn, hắn vô không thể xác định được ai là Cảnh Trí.
Hai năm trước hắn và Cảnh Trí đều phải nhận sự đau đớn rất lớn, cho đến khi thế lực của hắn lớn mạnh mới dần dần tốt hơn.
Mà nay, rốt cuộc đã đến lúc hắn trả thù những người đó!
Trong tổng bộ viện nghiên cứu virus được trang hoàng xa hoa bảo vệ cực kì nghiêm ngặt ở Bắc Mĩ, bắt đầu từ lúc thu được tin tức Cảnh Trí chết đã bùng nổ.
Việc nghiên cứu virus của bọn họ đã đi đến thời điểm mấu chốt, nếu mất đi Cảnh Trí tất cả tâm huyết bảy năm qua của bọn họ đều hoàn toàn lãng phí!
Một khi kế hoạch cải tạo gen của bọn họ bị gián đoạn, tổn thất sẽ khó tính toán nổi!
Tất cả vốn đầu tư của chính phủ các quốc gia đều đổ xuống sông xuống biển, viện nghiên cứu của bọn họ sẽ phải gánh chịu lửa giận của rất nhiều nước.
Người của viện nghiên cứu hoảng sợ, biểu cảm trên mặt Thư Âm cũng là hoảng loạn và lo lắng nhưng trong lòng lại rất bình tĩnh.
Cô thậm chí có chút cao hứng.
Lồng giam virus điên cuồng này rốt cuộc bị tan rã sao?
Như vậy, không phải là cô sẽ được tự do sao?
Boss đã đồng ý với cô, chỉ cần Cảnh Trí có thể bình yên vô sự trở lại thành phố A, nhiệm vụ của cô liền hoàn thành.
Cô đã rất lâu không ra thế giới bên ngoài!
Từ nhỏ cô đã ở viện nghiên cứu virus, bởi vì có thiên phú đặc thù về virus và sự cải tạo gen nên cô mới còn sống.
Mỗi ngày đều tiếp xúc với virus, rất nhiều bác sĩ cùng nhân viên đều chết vì lây nhiễm virus.
Các bác sĩ đều dùng những đứa bé nhỏ yếu để làm thí nghiệm, tất cả những đứa bé lớn lên trong viện nghiên cứu đều là đối tượng nghiên cứu, bao gồm Cảnh Trí cũng bao gồm cô.
Chẳng qua vận may của cô và Cảnh Trí đều không tồi, tuy rằng virus đều tồn tại trong cơ thể nhưng bọn họ vẫn mạnh mẽ sống sót!
Cảnh Trí được Boss mang về nhà khiến Thư Âm có chút hâm mộ.
Cô không có nhà.
Kể cả viện nghiên cứu thật sự sụp đổ thì cô cũng không có chỗ để đi.
Cảnh Trí thật hạnh phúc, có một người anh trai như Boss chăm sóc bảo vệ.
Hâm mộ thì hâm mộ, Thư Âm cũng không hề nhụt chí.
Trên thế giới này, trước nay đều không vô duyên vô cớ yêu thích, tuy rằng cô chưa bao giờ ra khỏi viện nghiên cứu, chưa bao giờ gặp qua dáng vẻ của Boss, nhưng cô biết Boss và Cảnh Trí lúc còn nhỏ là anh em tốt, nếu không dù Cảnh Trí đã mất trí nhớ trong lòng bàn tay vẫn còn hai chữ “Anh trai”.
Năm nay Thư Âm mười tám tuổi, cô đã ở trong viện nghiên cứu khoảng mười năm!
Có thể tồn tại trong viện nghiên cứu ăn thịt người này, đủ để chứng minh ý chí của cô rất cứng cỏi, cô từ một vật thí nghiệm từng bước một biến thành một bác sĩ có chút thành tựu, sự hiểu biết của cô đối với việc nghiên cứu virus đã vượt quá tưởng tượng.
Hai năm gần đây bởi vì cô đã quy phục Cảnh Duệ nên thân phận và địa vị cao hơn rất nhiều, cô năm giữ trong tay rất nhiều tài liệu bí mật của viện nghiên cứu, những tài liệu này cô đều vụng trộm đưa cho Cảnh Duệ.
Việc nghiên cứu virus rất buồn tẻ, cho nên rất nhiều bác sĩ và nhân viên nghiên cứu là nam thường sẽ tìm phụ nữ để phát tiết dục vọng.
Thư Âm ở viện nghiên cứu không hề có bối cảnh cũng như chỗ dựa, cô là một thiếu nữ châu Á hiếm thấy ở đây, tóc đen mắt đen, da thịt trắng như tuyết, có sự khác biệt rõ ràng với các cô gái phương Tây, tự nhiên liền trở thành đối tượng mơ ước của đông đảo đàn ông.
Nguyên nhân lớn nhất để cô lựa chọn quy phục Cảnh Duệ đó là cô đã không thể bảo vệ chính mình, cần phải tìm một chỗ dựa lớn mạnh.
Trên thực tế, viện nghiên cứu có không ít người đều quy phục Cảnh Duệ một Boss lớn chưa bao giờ lộ mặt, năm đó là Peter khuyên cô quy phục Cảnh Duệ.
Lúc mới đầu Thư Âm cũng sợ chỗ của Cảnh Duệ là một ổ sói, sau mới dần dần biết, tuy Boss rất tàn nhẫn, nhưng cũng không có hứng thú gì với phụ nữ, cũng không cần phụ nữ phải hy sinh cơ thể để đổi lấy tin tình báo.
Vì thế cô rất thanh thản ổn định vẫn luôn trong tối ngoài sáng chăm sóc Cảnh Trí —— đây là nhiệm vụ duy nhất của cô.
Đánh cắp tin tức cơ mật đều là để cô báo đáp Cảnh Duệ mà thôi.
Rốt cuộc, chỉ cần giá trị của cô càng lớn thì mới không bị bỏ rơi một cách dễ dàng.
Để sống ở một nơi tàn khốc đã làm cho Thư Âm có sự trưởng thành và tâm kế hơn bình thường, ở chỗ này nếu đơn thuần lương thiện, như vậy cũng chỉ có một kết cục —— chết thảm.
Viện nghiên cứu và tổ chức sát thủ đang đánh nhau túi bụi, quản lý cao cấp hai bên đều giống như bị điên không ngừng công kích lẫn nhau.
Quan hệ hợp tác gần như đã bị phá vỡ!
Nhưng sau mấy giờ hai bên lại đột nhiên đình chiến!
Bọn họ lại hợp tác một lần nữa!
Rất nhanh Thư Âm liền nhận được kết quả hai bên hợp tác —— bọn họ phái ra rất nhiều người đến thành phố A.
Cô mạo hiểm lấy được danh sách những người đi thành phố A ở viện nghiên cứu, sau đó lập tức đưa cho Cảnh Duệ.
Thành phố A, sắc trời dần sáng, bòng tối dần dần rút đi, ánh sáng nhu hòa chiếu vào trong căn phòng xa hoa.
Cảnh Duệ nhìn Thư Âm gửi tới một danh sách rất dài, không khỏi cười lạnh.
Hành động nhanh như vậy là vội vàng đến tìm chết sao?
Bảy năm trước, bọn họ mang đi Cảnh Trí khiến em ấy bị hai thế lực lớn khống chế không thể phản kháng.
Nhưng hiện giờ, hắn không phải là một đứa bé mười hai tuổi!
Hắn hạ mấy mệnh lệnh cho Thư Âm, cuối cùng, lại gửi đi một mệnh lệnh khác: Sau khi mọi việc thành công cô sẽ tự do.
Cảnh Duệ nhìn thoáng qua thầy thôi miên đang thôi miên cho Cảnh Trí.
Thầy thôi miên này họ Thư!
Chỉ mong, Thư Âm vĩnh viễn không biết ba cô còn sống trên đời này, tốt nhất cô cũng không biết ba mình đã chết trong tay hắn.
Nếu không, hắn chỉ có thể giết cô gái này.
Nếu cô an phận, hắn sẽ khiến cô sống tốt, cô đã chăm sóc Cảnh Trí lâu như vậy còn vụng trộm đổi không ít thuốc của Cảnh Trí để thân thể em ấy dần dần khôi phục.
Thầy thôi miên giống như có cảm giác, ông ngẩng mặt ngơ ngẩn nhìn Cảnh Duệ.
“Cậu đã đồng ý với tôi, không giết con gái tôi, sẽ chăm sóc con bé thật tốt!”
Cảnh Duệ trầm mặc một lát, nhàn nhạt nói: “Chỉ cần cô ta thành thật, tôi có thể hứa với ông sẽ không giết cô ta.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...