Nghe được Cảnh Duệ nói, Cảnh Dật Thần sắc mặt tối sầm.
Cái gì mà nói anh ăn lãng phí!
Cư nhiên còn học được cánh hố anh!
Anh ngày thường căn bản đều không dám cho Thượng Quan Ngưng xuống bếp, sợ cô không cẩn thận bị đao cắt vào tay sẽ bị thương, bị phỏng, kết hôn lâu như vậy, anh cũng chỉ ăn qua hai lần đồ Thượng Quan Ngưng làm mà thôi, trong đó một lần vẫn là đi theo Cảnh Duệ thơm lây, ăn bánh bí đỏ mà Thượng Quan Ngưng học được.
Tiểu tử này, cư nhiên mở mồm liền khiến cho người phụ nữ của anh nấu cho ăn, quá kiêu ngạo!
Thượng Quan Ngưng không chú ý sắc mặt khó coi của Cảnh Dật Thần, toàn bộ lực chú ý của cô đều đặt ở trên người con trai.
Hôm nay con trai rất ngoan ngoãn hiểu chuyện!
Chẳng lẽ là bởi vì đã trưởng thành? Bé cuối cùng cũng phát hiện là mẹ tốt?
Mặc kệ là nguyên nhân gì, nhi tử cuối cùng cũng biểu hiện ra bộ dáng của một cái đứa con thân mật với mẹ, Thượng Quan Ngưng rất vui vẻ, trực tiếp đồng ý với bé:
“Được được được, về sau mẹ chỉ làm cho Duệ Duệ ăn! Con muốn ăn cái gì, mẹ sẽ làm cái đó, cam đoan là sẽ làm cho con cường tráng, về sau lớn lên còn thông minh hơn cha!"
“Đúng vậy, mẹ, còn về sau sẽ vượt qua cha, chờ khi nào con lớn, con sẽ bảo vệ mẹ,được không?”
Thượng Quan Ngưng vui vẻ liên tục, cô hôm nay được con ngọt ngào mà vui vẻ không thôi!
Tiểu gia hỏa đột nhiên trở nên hiểu chuyện như vậy, không chê đồ cô làm khó ăn, hơn nữa còn nói phải bảo vệ cô, cô đã cảm động sắp rơi nước mắt!
Cô vui vẻ hôn khuôn mặt nhỏ của con, vành mắt đều có chút hồng hồng: “Duệ Duệ thật quá hiểu chuyện, mẹ rất vui! Chúng ta không cần cha con, về sau con sẽ bảo vệ mẹ!"
Nhanh như vậy đã bị vợ vứt bỏ, sắc mặt Cảnh Dật Thần càng thêm khó coi!
Tiểu tử thúi cư nhiên còn dám đoạt người phụ nữ của anh!
Hừ, về sau huấn luyện cường độ phải tăng lên mới được! Bằng không vật nhỏ này cả ngày sẽ cùng anh phân cao thấp!
Cảnh Duệ ngoan ngoãn tùy ý để Thượng Quan Ngưng hôn má trái rồi lại má phải của mình, thừa dịp Thượng Quan Ngưng không chú ý, bé liền khiêu khích trừng mắt nhìn cha liếc mắt một cái, biểu tình kia chính là đang nói: Xem đi, mẹ hôn con, không có hôn cha, mẹ càng yêu con! Cha hãy tránh sang một bên đi!
Cảnh Dật Thần rất bất mãn: "Con còn nhỏ, em không thể chiều nó như vậy, nó muốn cái gì được cái đó thì về sau rất khó dạy!"
“Con trai thật vất vả mới nguyện ý cùng em nói mấy câu, anh đừng ngắt lời!”
Cảnh Dật Thần rất bất đắc dĩ, địa vị của anh hiện tại trong gia đình đang tràn ngập nguy cơ!
Chỉ số thông minh của con trai quá cao, mới học một chút mà đã biết ngụy trang!
Được, đều do anh dạy con quá tốt, anh cũng sẽ không tỏ vẻ đáng yêu, trực tiếp thua trận vậy!
Cảnh Duệ đánh bại cha, trong lòng rất đắc ý, hai đôi mắt to như quả nhỏ xinh đẹp lóe sáng, lông mi giống như cây quạt nhỏ chớp động, dùng giọng nói non nớt dễ nghe nói: “Mẹ, hôm nay buổi tối con muốn ngủ cùng mẹ, có thể chứ? Con một mình ngủ ở trong phòng ngủ lớn kia, có chút sợ hãi, hơn nữa lại lẻ loi, rất đáng thương.”
Thượng Quan Ngưng nghe con trai nói như vậy, ngay tức khắc liền đau lòng không thôi, cô vốn dĩ cảm thấy để con ngủ một mình thật là quá đáng, thằng bé nhỏ như vậy, phải nên ngủ cùng cha mẹ chứ!
“Có thể có thể, đều có thể! Hôm nay buổi tối mẹ ngủ cùng con, kể chuyện xưa cho con nghe, ru con ngủ, giúp con đắp chăn……”
Cảnh Dật Thần có chút không nói lên lời.Tiểu tử này, quỷ tinh quỷ tinh!
Lá gan của nó thật lớn, chưa bao giờ biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào! Thằng bé sẽ sợ hãi ngủ một mình sa vậy mà Thượng Quan Ngưng cũng tin!
“Không được, con ngủ một mình, mẹ cọ không rảnh, không thể ngủ cùng con! Lớn như vậy rồi mà còn muốn ngủ cùng mẹ, không sợ mất mặt sao!”
Giọng nói Cảnh Dật Thần lãnh đạm vừa nói ra, Cảnh Duệ liền lập tức ngẩng đầu, dùng ánh mắt vô tội to nhìn Thượng Quan Ngưng, mờ mịt hỏi: “Mẹ, con bao lớn rồi?”
Thượng Quan Ngưng không vui, hướng tới Cảnh Dật Thần trừng mắt: “Con trai mới có một tuổi, chứ hề loén? Con nhà người khác một tuổi vẫn còn ăn sữa mẹ đâu, con trai chúng ta tính độc lập đã rất mạnh, em ngủ cùng con một hôm thôi, anh câm miệng, không cho anh nói!"
Được.
Cảnh đại thiếu vạn năng đã hoàn toàn bị vứt bỏ!
Một tuổi còn ăn sữa mẹ? Con nhà ai mà không có tiền đồ như vậy?
Cảnh Duệ có chút khinh bỉ đứa bé một tuổi còn ăn sữa mẹ, bé đã sớm cai sữa, hơn nữa còn rất dễ dàng, lợi dụng mẹ, chính là rất thông minh!l
Bé cũng cảm thấy chính mình rất thông minh, ngay cả người cha mình luôn sùng bái cũng đánh bại, cũng không phải là quá thông minh hay sao!
Dọc theo đường đi, Cảnh Dật Thần đều bị lệnh của Thượng Quan Ngưng cưỡng chế không cho xen miệng vào, không cho anh nói, anh chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Cảnh Duệ bán manh làm nũng với Quan Ngưng, giả ngoan lấy lòng, mười tám võ nghệ toàn dùng tới, nịnh nọt làm nũng Thượng Quan Ngưng đến đông tay nam bắt!
Tiểu tử này, hiện tại dù có ném trên đường, cũng không cần sợ bị người khác bắt cóc, nói không chừng người bắt cóc kia cuối cùng ngược lại sẽ bị đứa bé lanh lợi này bán mất!
Về đến nhà, Cảnh Duệ liền ôm đùi Thượng Quan Ngưng không buông tay.
Bé cũng không cho Thượng Quan Ngưng làm bánh bí đỏ, bánh bí đỏ bánh là bé thuận miện nói mà thôi, mẹ mà làm gì đó thì quả thật không thể ăn! Ở phương diện này vẫn là cha tương đối lợi hại, làm cái gì ăn cũng ngon!
Bé quấn lấy Thượng Quan Ngưng tắm rửa cho bé, để mẹ đọc chuyện xưa cho bé, rồi sau đó ôm cánh tay mẹ đi vào giấc ngủ.
Cảnh Dật Thần vừa đi vào phòng ngủ của Cảnh Duệ liền nhìn thấy vợ dùng tư thế thoải mái nhất đem con trai ôm trong lồng ngực, tay chân cô có chút cứng đờ, tựa như sợ Cảnh Duệ tỉnh.
Cảnh Duệ từ lúc sinh ra đến bây giờ, Thượng Quan Ngưng không ôm bé ngủ nhiều lắm, kinh nghiệm có chút khiếm khuyết, nhưng loại tình thương của mẹ lại biểu hiện ra không chút bỏ sót.
Mặ.
Dù chính mình không thỏai mái cũng muốn người khác thoải mái.
Cảnh Dật Thần nhìn thân ảnh một lớn một nhỏ bé trên giường, nội tâm có một mảnh ôn nhu.
Anh có người vợ ôm nhu tốt nhất thế giới, có con trai đáng yêu thông minh nhấy thế giới, cuộc sống của anh thật hoàn mỹ.
Anh tắm rồi thay một thân quần áo ngủ thoải mái, sau đó đeo dép lê đi vào phòng ngủ của con.
Anh nhẹ nhàng đem Cảnh Duệ xê dịch vào bên trong, cái động tác này làm cho Thượng Quan Ngưng bừng tỉnh.
Cô mở mắt ra, nghi hoặc nói: “Anh làm gì?”
“Anh muốn ngủ cùng hai mẹ con, bên kia giường quá lớn, anh ngủ một mình không thoải mái."
Cảnh Dật Thần nói, liền nằm xuốn bên cạnh,Thượng Quan Ngưng.
Cứ như vậy, Cảnh Duệ liền ngủ ở tít tận trong, Thượng Quan Ngưng ngủ ở giữa, còn Cảnh Dật Thần ngủ ở mạn sườn.
Thượng Quan Ngưng cười hôn cằm anh, cô biết, Cảnh Dật Thần cũng không thích ngủ một mình.
Cũng may, lúc trước cô còn lo lắng Cảnh Duệ ngủ một mình sẽ rơi từ trên giường xuống.
Cho nên khi bé mười tháng liền thay cho bé một chiếc giườnv loén, bằng không giường em bé căn bản không chứa đượ ba người bọn họ!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...