Editor: Editor: 如意: Như Ý
Cảnh Dật Thần lại không cho là đúng, ngoại trừ Thượng Quan Ngưng, những người khác có bị ép buộc hay không, hắn mặc kệ.
“Mộc Thanh cũng không phải đến để làm việc, đời trước hắn thiếu nhân tình của anh, đời này cũng thiếu không ít, nếu không sao hắn có thể chịu khó chạy đến chỗ chúng ta? Em đừng đồng tình với hắn.
Hơn nữa, anh còn tận hết sức giúp hắn theo đuổi phụ nữ, đây chình là nhân tình lớn bằng trời.
Bằng không chỉ bằng tính cách không quả quyết của hắn, cả đời này Triệu An An cũng không có khả năng thay đổi rồi gả cho hắn!"
Thượng Quan Ngưng nghe hắn nói hợp tình hợp lý như vậy, nhất thời nở nụ cười.
Đợi đến chạng vạng, Triệu An An “sẽ không thay đổi” vội vã đến đây.
Làm giáo viên và làm hiệu trưởng hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, nhưng độ khác nhau của nó cực nhỏ!
Làm giáo viên trên cơ bản chỉ cần lên lớp là được rồi, thời điểm không có lớp toàn bộ thời gian đều là của cô, muốn đi chỗ nào thì đi, căn bản không có ai quản, trước giờ Triệu An An không bao giờ coi trọng kiểm tra đánh giá, thời điểm cô làm giáo viên, quả thật rất thoải mái.
Nhưng làm hiệu trưởng lại không giống vậy, cô mấy ngày nay liên tục họp, nghe báo cáo, xem tất cả tư liệu về giáo sư, các số liệu và tin tức quen thuộc của trường học, vạn nhất có người hỏi X có bao nhiêu học sinh, bao nhiêu giáo sư, có bao nhiêu khoa dạy học, chiếm diện tích bao nhiêu, có các hạng mục nghiên cứu khoa học nào, cô làm hiệu trưởng mà không biết, nhất định sẽ bị người cười đến rụng răng!
Cô vốn dĩ không muốn đến X làm hiệu trưởng, tất cả mọi người biết cô dựa vào quan hệ tiến vào trường học, tất cả mọi người gặp mặt cô rất là cung kính, sau lưng lại nói nhỏ khinh thường cô.
Triệu An An tức đến nghiến răng nghiến lợi, thề nhất định phải làm một hiệu trưởng tốt, nhất định phải làm cho X phát triển hơn trước kia, làm cho những người khinh thường cô biết, anh của cô lựa chọn cô không hề sai chút nào, cô rất là lợi hại!
Có áp lực thì có động lực, Triệu An An gần đây ngay cả ngủ cũng không ngủ, mỗi ngày trời chưa sáng đã rời giường, ban đêm đã khuya mới ngủ, ngay cả thời điểm ăn cơm trong tay cũng cầm các loại tư liệu về trường học, vừa nhìn vừa ăn.
Làm hai mẹ con Triệu bà ngoại và Triệu Chiêu cả kinh không kém, đều thấy Triệu An An như là biến thành người khác!
Cô từ nhỏ đến lớn, đều là tính tình năng động, chuyện gì cũng chỉ nhiệt tình có ba phút, nếu không có chút thông minh nho nhỏ, thành tích của cô sao có thể ở mức trung bình, thỏa mãn đếm ngược!
Đương nhiên Triệu An An biết bà ngoại và mẹ rất kinh ngạc, nhưng cô không quan tâm bọn họ ra sao, mỗi ngày đi sớm về trễ, lấy ra hơn mười hai phần sức mạnh, thề muốn làm cho tất cả mọi người rớt hư kính mắt.
Chẳng qua, cô ngay cả thi vào trường cao đẳng cũng là qua loa cho có lệ, căn bản là không chú tâm học, hiện tại mỗi ngày đều phải nhét này nọ, đầu óc bị gỉ thật lâu giờ được mài ra, làm cho cô có chút thống khổ, hơn nữa ngày nào cô cũng phải tươi cười khéo léo nhất ứng phó với đủ loại người muôn hình muôn vẻ, mệt đến nổi cô gầy đi một vòng.
Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần gặp chuyện không may, trong nhà không ai nói cho cô, thẳng cho tới hôm nay trường học có hai học sinh tranh giành người yêu, trong đó có một người đánh người kia trọng thương bị cảnh sát đưa đi, cô gọi điện thoại tìm Trịnh Kinh hỗ trợ, thế mới biết bọn họ gặp chuyện không may.
Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Triệu An An, hoảng sợ, bởi vì cô gầy đi rất nhiều, ngay cả cằm mượt mà cũng thay đổi, thành khuôn mặt hạt dưa tiêu chuẩn, xinh đẹp cực kỳ.
Hơn nữa cô mặc một bộ trang phục công sở màu đen, trên người là áo sơ mi trắng và tây trang nhỏ màu đen, dưới dĩ nhiên là một cái váy âu phục dài đến gối, còn chân chính là giày cao gót màu đen mà nhất định cô chưa bao giờ mang!
Thượng Quan Ngưng cả kinh đến cằm rơi xuống!Cô muốn Cảnh Dật Thần an bài Triệu An An đến một địa vị cao, lợi dụng áp lực của dư luận tôi luyện tính tình của cô một chút, nhưng thay đổi này hình như quá lớn đi!
Nếu như không phải gặp trên đường, căn bản cô không nhận ra!
“Cái kia, An An, sao cậu lại mặc váy? Không phải cậu nói, mặc váy sẽ không đi đường được sao? Còn có, giày này là sao? Sao cậu không mang giày thể thao?”.
Thượng Quan Ngưng thấy mình có chút cà lăm, kỳ thật cô muốn hỏi Triệu An An sao lại gầy nhiều như vậy, nhưng lời nói đến bên miệng, hỏi cũng là váy và giày.
Này thật sự không thể trách cô, bởi vì gầy là bình thường, nhưng mặc váy và giày cao gót hoàn hoàn không phải là tác phong của Triệu đại tiểu thư nha!
Thượng Quan Ngưng không hỏi còn tốt, vốn dĩ Triệu An An vẫn duy trì bộ dáng hiệu trưởng nghiêm cẩn lại trang trọng, Thượng Quan Ngưng vừa hỏi, cô lập tức lộ nguyên hình.
Triệu An An đá rơi giày cao gót xuống, xích chân ngồi ở bên giường, nhe răng trợn mắt oán giận nói: “Cái gì mà giày, này rốt cuộc là người biến thái nào phát minh ra giày cao gót hại phụ nữ chúng ta! Mang vài ngày, trên chân đều là bọt nước, đau chết bà đây!”.
Thượng Quan Ngưng cúi đầu vừa thấy, quả nhiên hai chân xinh đẹp có bọt nước nhỏ sáng lấp lánh, bên cạnh ngón út còn có dấu vết hồng hồng, hẳn là bọt nước mấy ngày trước xẹp xuống để lại dấu.
Thượng Quan Ngưng có chút đau lòng, cô lấy thuốc mỡ trong nhà ra, dùng tăm bông cẩn thận bôi cho Triệu An An xong, cười nói: “Như vậy em còn mang? Xem ra lời nói không thích trước kia đều là gạt người thôi!"
Thượng Quan Ngưng không chê cô, ngược lại bôi thuốc mỡ cho chân cô, làm cho trong lòng Triệu An An ấm áp, vẫn là bạn thân của cô tốt nhất!
Nếu lúc đầu cô biết, bạn thân tốt nhất là đầu sỏ gây nên chuyện cô vào trường học rèn luyện, không biết cô có tức hộc máu hay không.
Nhưng hiện tại cô không biết, chỉ tưởng rằng Cảnh Dật Thần không thích cô chơi bời lêu lổng cả ngày, cho nên mới an bài nhiệm vụ có yêu cầu cao độ như vậy.
Cô vô cùng vui vẻ rút chân lại, trợn trắng mắt nói: “Giày cao gót này, ai thèm mang đâu! Mình vốn muốn tìm một đôi tương đối thấp, thật không biết những bà già dạy ở trường học mang giày 10cm sao có thể chạy nhanh như vậy!”.
Trên chân thuốc mỡ lành lạnh, cảm giác nóng rực dần giảm bớt, Triệu An An thư thư phục phục trực tiếp nằm lên giường lớn của Thượng Quan Ngưng, miệng vẫn oán giận như cũ.
“Nhưng cậu không biết, lúc đầu mình đi học, mặc quần và giày đế bằng, bị những người kia chê cười, tới thành phố tham gia hội nghị của bộ giáo dục, cũng bị người ta kiếm chuyện, thật là ăn no rững mỡ, ai nhìn mình cũng không vừa mắt, nhất định phải tìm điểm xấu trên người mình mới bỏ qua!”.
Thượng Quan Ngưng bật cười, vươn tay nắm khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô nói: “Triệu hiệu trưởng, ngài xinh đẹp quá sẽ rước lấy nhiều ghen tỵ nha!”.
“Hứ, bọn họ không phải ghen tị mình xinh đẹp! Bọn họ ghen tị tuổi còn mình còn trẻ đã làm hiệu trưởng, ghen tị người chống lưng mình ghê gớm hơn bọn họ!”.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...