Hào Môn Ẩn Hôn Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã


Lúc này, đúng là Thượng Quan Ngưng cực kỳ khẩn trương.

Cô có thể cảm nhận được Thượng Quan Nhu Tuyết điên cuồng hơn trước kia, trong mắt toàn là hận thù và nham hiểm, giống như khi bị huỷ dung đã huỷ luôn con người bình thường của ả!
Cô lui về sau từng bước một, Thượng Quan Nhu Tuyết cũng ép sát theo từng bước.

“Lúc đầu tôi nghĩ, cướp được Trác Quân, chính là chuyện hạnh phúc nhất đời này, bởi vì anh ấy vĩ đại như thế, anh tuấn suất khí như thế, là đại công tử của Tạ gia, là người tình trong mộng của rất nhiều cô gái!”
Thượng Quan Nhu Tuyết chìm đắm trong ký ức, khoé môi ả hơi nhếch lên, hận thù trong mắt tan biến, lộ ra cảm xúc say mê.

Chính là, nếu trước kia ả lâm vào cảnh tượng trầm tư thế này, thì đó chính là hình ảnh cực kỳ hoàn mỹ, nhưng bây giờ, ả làm ra vẻ mặt này, lại làm người ta cảm thấy đáng sợ.

“Tôi tốn không ít tinh thần để chiếm lấy trái tim anh, nhưng mà mày vừa từ nước ngoài trở lại, liền hấp dẫn sự chú ý của anh, anh lập tức không cần tôi nữa, tất cả đều là lỗi của mày! Hơn nữa, không ngờ, mày lại có năng lực như vậy, bám vào Cảnh thiếu!”
Thượng Quan Nhu Tuyết nhìn thấy Thượng Quan Ngưng lui về phía sau, cả người bị vây trong trạng thái áp bức, thân thể lung lay sắp đổ, giống như lúc nào cũng có thể ngã xuống, trong lòng ả liền dâng lên cảm giác sảng khoái mãnh liệt.

“Mày cho rằng, bám vào Cảnh thiếu thì sẽ may mắn hả? Ha ha ha, hôm nay mày sẽ chết, chết cùng với đứa con trong bụng mày!”
Ả điên cuồng cười to, căn bản là không thèm để ý đến biểu tình lạnh lùng của Thượng Quan Ngưng.


“Cảnh thiếu đối xử với mày thật tốt, tao chưa bao giờ biết một người đàn ông cũng có thể đối xử với một cô gái tốt như vậy! Mày biết không? Hắn hạ bệ Tạ Trác Quân, điều này làm tao rất không vui! Sao lại có người đẹp trai hơn Tạ Trác Quân, giàu có hơn anh ấy, ôn nhu hơn anh ấy! Người tốt hơn Tạ Trác Quân, hoặc là tao cướp lấy, hoặc là, giết!”
Thượng Quan Ngưng rất hiểu Thượng Quan Nhu Tuyết, hiểu ả ác độc thế nào, không ai rõ ràng hơn cô, bây giờ Thượng Quan Nhu Tuyết nói ra lời như vậy, cô không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, đây mới đúng là ý tưởng trong lòng ả.

Có lẽ là cảm thấy cô sắp chết, cho nên không hề che giấu?
Thượng Quan Ngưng đứng ở bậc thang lầu một, từ trên cao nhìn xuống Thượng Quan Nhu Tuyết: “Ngày nào mày cũng dùng mưu kế, ngày nào cũng diễn trò, luôn lộ ra sơ hở, cho nên Tạ Trác Quân không thích mày, không liên quan gì đến tao, là bởi vì hắn thấy rõ gương mặt thật sự của mày.

Còn nữa, trên thế giới này, có rất nhiều người tốt hơn Tạ Trác Quân, không chỉ có một mình Cảnh Dật Thần, mày có thể giết hết mọi người sao? Nằm mơ đi!”
Thượng Quan Ngưng hờ hững, giống như đang nói một chuyện hết sức bình thường, nhưng Thượng Quan Nhu Tuyết lại giống như mèo bị đạp vào đuôi, gào lên: “Mày nói bậy! Trác Quân là người ưu tú nhất, không ai có thể vượt qua anh ấy, người đàn ông tao nhìn trúng, sao lại không tốt cho được!”
Ánh mắt Thượng Quan Ngưng nhìn Thượng Quan Nhu Tuyết có chút thương hại.

Cô không hiểu, trước kia, tuy là Thượng Quan Nhu Tuyết rất thích tự cho là đúng, nhưng mà sẽ không cố chấp giống như bây giờ, có tố chất của một kẻ điên.

Lúc này, trái tim Thượng Quan Ngưng đã bình tĩnh trở lại.

Cô đã biết mưu kế của đám người Quý Bác, nhưng mà cô tin Cảnh Dật Thần.

Cảnh Dật Thần không đơn giản như bọn họ đã nghĩ, tình cảm giữa anh và cô cũng không yếu ớt như bọn họ tưởng tượng.

Âm mưu treo đầu dê bán thịt chó thế này, không có khả năng thực hiện được, năm đó, tình huống của Cảnh Trung Tu, Thượng Quan Ngưng không hiểu rõ, nhưng mà cô tin, loại thủ đoạn này, không có khả năng lại hiệu quả.

Ở cùng một chuyện lại ăn mệt hai lần, đây không phải phong cách của Cảnh gia.

Điều bây giờ phải làm, chính là ổn định Thượng Quan Nhu Tuyết và phòng ngừa đám người phía sau ả.

Hình như Quý Bác an toàn hơn Thượng Quan Nhu Tuyết!
Thượng Quan Nhu Tuyết làm ngơ với lời Thượng Quan Ngưng đã nói, vẫn chìm đắm trong thế giới của mình, chậm rãi đi theo Thượng Quan Ngưng lên lầu: “Thật không công bằng! Sao tao lại kém mày chứ, dựa vào cái gì mà mày lại sống tốt hơn tao, từ nhỏ đến lớn, mày có chỗ nào mạnh hơn tao sao?! Ngay cả Quý Bác mà cũng thích mày, dựa vào cái gì?! Tao quen biết Quý Bác trước, tại sao lại bị mày giành!”
“Không, mày nói sai rồi, Quý Bác không có thích tao, nếu không tin mày có thể hỏi hắn.


Tao cảm thấy, người hắn thích là mày.


Thượng Quan Ngưng nói bậy nói bạ, muốn dẫn Thượng Quan Nhu Tuyết đến bên cạnh Quý Bác.

Thượng Quan Nhu Tuyết nghe vậy liền vui vẻ, nhưng lại lập tức lạnh lùng: “Mày không cần làm bộ gạt tao, mày cho là, tao sẽ ngu như mày hả?! Từ khi Tạ Trác Quân trở thành người thực vật, tao đã thổ lộ với Quý Bác, nhưng hắn không hề suy nghĩ mà đã từ chối tao!”
Thượng Quan Ngưng sửng sốt, cô không biết chuyện Thượng Quan Nhu Tuyết thổ lộ với Quý Bác!
Nhưng mà, không có liên quan đến cô, chỉ cần có thể cầm chân Thượng Quan Nhu Tuyết là được rồi.

“Mày đoán xem Quý Bác từ chối tao thế nào?” Thượng Quan Nhu Tuyết che vết sẹo trên mặt, lộ ra biểu tình dữ tợn, nhìn đến nỗi lòng Thượng Quan Ngưng run lên.

“Hắn nói, hắn đã có người yêu, hắn còn nói tao không thích hợp với hắn! Tao không thích hợp? Sau đó tao mới phát hiện, ánh mắt hắn luôn nhìn vào mày, luôn giúp đỡ mày, cho nên tao thử hắn, quả nhiên, tao nhận được câu trả lời khẳng định, chính miệng hắn nói, người hắn thích là mày.


Thượng Quan Ngưng không tin lời Thượng Quan Nhu Tuyết đã nói, nhưng mà cô đã quăng chuyện này sang bên cạnh, bây giờ, quan trọng không phải là Quý Bác thích ai, mà là làm sao để dẫn Thượng Quan Nhu Tuyết đến chỗ Quý Bác.

“Tao không tin, tao muốn tự mình hỏi hắn, bởi vì trước kia hắn đã nói, người hắn thích là mày, mày đừng lừa tao!”
Thượng Quan Nhu Tuyết nghe được lời nói của Thượng Quan Ngưng, hoàn toàn ngây ngẩn.


“Không thể nào!”
Ả không tin Quý Bác thích mình, nhưng mà Thượng Quan Ngưng lại khẳng định như vậy, hơn nữa, ả hiểu tính cách của Thượng Quan Ngưng, Thượng Quan Ngưng chưa bao giờ nói dối, càng khinh thường việc giải thích.

Lúc này, Thượng Quan Ngưng đâu còn lo lắng cái gì mà nói dối hay nói thật nữa, chỉ cần lừa Thượng Quan Nhu Tuyết đến nơi cô muốn là được, những chuyện khác, cô không để ý, khi đang hỗn loạn, cô không hề mơ hồ.

Tuy bây giờ Thượng Quan Nhu Tuyết không còn suy nghĩ gì với Quý Bác nữa, nhưng mà nếu người Quý Bác thích là ả, vậy đúng là hả hê mà, điều này đủ để chứng minh mị lực của ả mạnh hơn Thượng Quan Ngưng!
Ả do dự một lát, liền quyết định dẫn Thượng Quan Ngưng đến gặp Quý Bác!
Dù sao thì Thượng Quan Ngưng cũng không chạy được, để ả sống thêm một lát cũng được!
Thượng Quan Ngưng thấy Thượng Quan Nhu Tuyết đồng ý, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Cô biết rõ nhược điểm của Thượng Quan Nhu Tuyết, bước cờ này, hình như đi đúng rồi.

Chờ đến khi cô bình tĩnh lại, cô mới phát hiện sau lưng mình ướt đẫm mồ hôi.

Thì ra vừa rồi cô khẩn trương như vậy!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui