Người phụ nữ ngồi trên giường, trong tay cầm súng ống màu đen, vì cũng giống Thượng Quan Ngưng, cô có mái tóc dài màu đen giống như tóc giả, bắt trước khí chất cao quý, quả thật đã khá giống Thượng Quan Ngưng.
Phòng ngủ tối như vậy, mặc dù có anh trăng bên ngoài cửa chiếu vào, nhưng vẫn tối đen hắc ám như cũ, hơn nữa cô cố ý dùng chăn che khuất mặt.
Đường Vận chậm rãi đứng lên từ trên giường, để chân trần đứng trên thảm, trong tay cầm súng nhưng vẫn không có rời khỏi Cảnh Dật Thần.
Cô không rõ, rốt cuộc mình đã để lộ sơ hở ở chỗ nào mà Cảnh Dật Thần vừa vào cửa đã phát hiện cô ta không phải Thượng Quan Ngưng.
“Rốt cuộc là tại sao anh lại phân biệt được? Anh căn bản là không nhìn rõ em, sao có thể xác định được là không phải Thượng Quan Ngưng, anh không sợ nổ súng đánh sai người sao?”
Đường Vận tính cách quái đản, cho tới nay tính tình đều rất xúc động, nhưng hiện tại cô cầm súng, chĩa vào Cảnh Dật Thần, một chút cũng không giống cô lúc trước.
Nếu không phải ngữ khí của cô ta như cũ, bộc lộ không có chút thông minh nago, thì người khác rất khó tin tưởng, người phụ nữ cầm súng trước mặt này là Đường Vận.
Gân xanh trên trán Cảnh Dật Thần nhô lên, hốc mắt đỏ bừng, ngữ khí cực kỳ lạnh băng: “A Ngưng đang ở đâu?!”
Anh đương nhiên có thể phân biệt được người nằm trên giường rốt cuộc có phải người phụ nữ mà mình yêu thương âu yếm hay không
Hắn sao có nhận sai Thượng Quan Ngưng!
Cho dù Đường Vận có ngụy trang giống như thế kia cũng không phải Thượng Quan Ngưng! Không nói đến cái khác, chỉ cần anh tiếp xúc đã có cảm giác không giống nhau rồi!
Cảnh Dật Thần sớm chiều ở chung với Thượng Quan Ngưng, đối với hơi thở của cô đã rất quen thuộc, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, cái loại cảm giác này, không có ngôn ngữ nào có miêu tả, nhưng lại đủ để cho anh phân biệt ra, người nằm ở trên giường chính là người khác!
Còn có rất nhiều chi tiết khác làm cho Cảnh Dật Thần hoài nghi.
Anh yêu Thượng Quan Ngưng cho nên tất cả mọi thứ đều quen thuộc và nhớ rõ rành mạch.
Hôm nay là trước đêm hôn lễ của bọn họ, vừa rồi cô còn hưng phấn khẩn trương, cầm bộ váy yêu thích không buông tay mà vuốt ve, sao có thể nhanh như vậy liền đi vào giấc ngủ!
Trừ khi cô rất mệt mỏi hoặc là sinh bệnh thì cô mới có thể đi vào giấc ngủ, buổi tối nào cô cũng phải chờ anh, cùng anh ôm nhau đi vào giấc ngủ!
Cô chưa bao giờ tắt đèn đi ngủ, bởi vì như vậy ban đêm có chuyện gì thì có thể dễ dàng đi lại.
Tư thế cô ngủ rất tốt, thông thường đều sẽ hướng vào trong, đối mặt với anh, thân thể sẽ hơi hơi cuộn tròn, chứ không phải lui người thẳng giống như Đường Vận mà cố tình đưa lưng về phía anh ngủ.
Cô chưa bao giờ dùng nước hoa, Cảnh Dật Thần cũng không thích nước hoa, nhưng bây giờ trong không khí lại có mùi hương không thuộc về cô, loại mùi hương này, anh đã ngửi được ở trên người đường vận quá nhiều lần rồi! Hơn nữa, ở đây còn có một loại hương khí nữa được che dấu, đó là xuân Dược!
Tính kế thật hoàn hảo!
Điệu hổ ly sơn! Cảnh Dật Nhiên dẫn dụ anh đi ra, sau đó có người cướp Thượng Quan Ngưng đi, rồi sau đó hạ dược anh, làm anh vào lúc thần chí không rõ ràng mà cùng người phụ nữ trên giường phát sinh quan hệ!
Ngày hôm sau chính là hôn lễ của anh với Quan Ngưng, nếu anh thật sự trúng kế, ngày mai rời giường sẽ thấy và phát hiện ra người phụ nữ bên người không phải vợ của mình mà là một nữ nhân khác, sau đó làm cho Thượng Quan Ngưng trở về đúng lúc đánh vỡ một màn này.
Hậu quả, thật không dám tưởng tượng!
Năm đó, Cảnh Trung Tu chính là như vậy mà bị Chương Dung tính kế! Mà hiện tại, lại dám dùng chiêu này trê người hắn!Không cần tưởng, khẳng định là do Cảnh Dật Nhiên làm!
Cảnh Dật Nhiên đêm nay là cố ý tới gây sự, khẳng định là nó biết Đường Vận đang ở bên này bày trò, cho nên mới vội vã rời đi như vậy! Chẳng trách được anh cảm thấy Cảnh Dật Nhiên hôm nay không bình thường, hóa ra là thật sự có âm mưu, hơn nữa là âm mưu lớn như vậy!
Vừa rồi anh mới ở cách đây,một tầng hành lang, mà đối phương đã cướp Thượng Quan Ngưng đi, anh lại hoàn toàn không biết gì cả, toàn bộ bảo vệ khách cũng không bị kinh động, Thượng Quan Ngưng nhất định là bị hôn mê, nếu không không có khả năng không có một chút tiếng động nào.
Nghĩ đến đây, trong lòng Cảnh Dật Thần dâng lên lửa giận ngập trời!
Anh không dám tưởng tượng, nếu Thượng Quan Ngưng sảy ra việc gì ngoài ý muốn, hắn sẽ làm gì bây giờ! Anh nhất định sẽ nổi điên!
Có trời mới biết hiện tại anh có bao nhiêu khát vọng muốn một súng kết liễu mạng sống của Đường Vận!
Trong đầu anh hiện tại căn bản là không nghĩ ra bất cứ thứ gì, hắn chỉ muốn ngay lập tức đưa Thượng Quan Ngưng về bên người mình!
Đáng chết, anh lại một lần nữa đánh mất A Ngưng!
“A Ngưng đang ở đâu? Mau nói!” trong âm thanh Cảnh Dật Thần mang theo một tia run rẩy, còn có mưa rền gió dữ tức giận, giọng nói anh quá lớn, chấn động đến lỗ tai Đường Vận.
Đường Vận chưa từng thấy qua Cảnh Dật Thần mất khống chế như vậy, trước kia anh cho dù có tức giận thì trên mặt cũng là sự lạnh nhạt bình tĩnh, căn bản sẽ không giống như bây giờ, thoạt nhìn vô cùng dọa người!
Đường Vận áp xuống sự sợ hãi bất an nơi đáy lòng, thẳng thắn eo, vẫn không hề nhúc nhích, dùng khẩu súng nhắm chuẩn vào Cảnh Dật Thần.
Dù sao cô ta cũng đã như vậy, căn bản là không còn sợ chết nữa!
Bất quá, cô không thể làm cho Cảnh Dật Thần hoàn toàn tức giận, nếu không khi anh phẫn nộ thì sẽ có khả năng giết chết cô, hiện tại cô không muốn chết, cô ta còn chưa có được gia nghiệp to lớn của Cảnh gia, kế hoạch dựng ra một cái cũng chưa thực hiện được, cô vẫn muốn sống!
Cho nên, Đường Vận cảm thấy vẫn là an ủi vỗ về Cảnh Dật Thần một chút.
“Cô ta đang ở một nơi rất an toàn, anh yên tâm, cô ta sẽ không có việc gì, khi em chưa hoàn thành mọi việc thì cô ta chưa thể chết được.
Chỉ cần anh đối xử tốt với em, em cam đoan cô ấy sẽ không phải chịu sự tổn thương, nếu em bị thương thì co ta sẽ bị nặng hơn gấp mười lần!”
Chính là, lời Đường Vận nói căn bản không thể trấn an Cảnh Dật Thần, ngược lại còn làm cho Cảnh Dật Thần càng thêm táo bạo phẫn nộ!
Anh đang rất muốn biết Thượng Quan Ngưng ở đâu, rất muốn biết Thượng Quan Ngưng có an toàn hay không, cho nên không tin lời Đường Vận nói.
Anh đã quá hiểu biết Đường Vận là cái dạng người gì, Thượng Quan Ngưng ở trong tay cô ta thì làm sao có thể sẽ bình yên vô sự!
“Nếu A Ngưng thiếu một sợi tóc, tất cả các người đều được chôn cùng cô ấy!”
Cảnh Dật Thần yêu cầu dùng toàn bộ ý chí mới có thể khống chế được bản thân không nổ súng giết Đường Vận! Chỉ cần hơi xúc động một chút, anh có thể nổ,súng luôn, ghết chết người phụ nữ đứng trước mắt này!
Độ ấm phòng ngủ thích hợp, không nóng không lạnh, chỉ là mồ hôi lại chảy dọc theo hình dáng hoàn mĩ ở chiếc cằm của Cảnh Dật Thần, chỉ như vậy một lát sau, áo sơmi trên người anh đã hoàn toàn ướt đẫm
Đường Vận mặc dù có chút sợ hãi Cảnh Dật Thần,nhưng vẫn cắn chặt răng, một tay đem quần áo của mình cởi ra.
Cô ta đêm nay cố ý chỉ mặc một cái váy rộng thùng thình, để tiện cho việc cởi ra, hơn nữa ngoài váy ra thì bên trong không có mặc thêm quần áo gì nữa.
Lưc sau cởi váy ra, cả người đều không còn một mảnh vải đứng ở trước mặt Cảnh Dật Thần.
Cô ta sắc mặt ửng đỏ, lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Cảnh Dật Thần, muốn nhìn thấy sự biến hóa trên mặt anh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...