Quý Bác như thế nào cũng không nghĩ tới, Cảnh Dật Thần sẽ đến như vậy.
Nhưng là cẩn thận ngẫm lại, việc này quả thật là Cảnh Dật Thần sẽ dùng tới thủ đoạn.
Anh ta dùng thủ đoạn cũng là điều thường thấy.
Di động vẫn luôn ở vang lên, giống như chủ nhân không tiếp, nó liền vĩnh viễn không ngừng.
Quý Bác sắc mặt khó coi nhìn thoáng qua chữ sáng lên trên màn hình di động, nhìn hai chữ “Cô cô” trên điện thoại, hắn liền bực bội đem điện thoại tới một bên.
Người trong nhà thay phiên nhau gọi cho hắn, lần này là cô Quý Mẫn Du, vừa rồi Quý Mẫn Quyết cũng gọi điện thoại cho hắn, hắn không tiếp điện thoại của bất kì ai.
Hắn nhìn thoáng qua người phụ nữ Dương Mộc Yên đang coi như không có việc gì, đang cẩn thận vẽ mi, sự tức giận trong lòng hắn càng ngày càng lớn!
Người phụ nữ này gần đây không biết sao lại thế này, giống như càng ngày càng chú trọng dung mạo của bản thân, suốt ngày tô vẽ khuôn mặt, tuy rằng trang điểm quả thật có thể làm cô ta xinh đẹp lên không ít, nhưng là chỉ cần cô ta mở miệng, âm thanh khó nghe khàn khàn kia lập tức có thể đem sự ảo tưởng tốt đẹp đánh hết vào địa ngục!
“Cô có,cần bỏ việc trang điểm một lúc được không, Quý gia bây giờ đang bởi vì cô mà bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, cô có nên ngẫm lại biện pháp, giúp Quý gia vượt qua cơn khó khăn này không? Tôi hiện tại đừng nói ra cửa, điện thoại ở nhà tôi cũng không dám tiếp, thân phận của cô có đề, tôi căn bản không có biện pháp giải thích với bọn họ!”
Quý Bác ngữ khí thật sự không tốt lắm, hắn lúc này quả thật cũng đang áp xuống sự phẫn nộ trong lòng.
Cùng kết hôn với Dương Mộc Yên, vốn dĩ chính là một việc cực kỳ mạo hiểm, hiện tại thân phận của cô ta hấp thụ trực tiếp ánh sáng từ dư luân, lại còn có cho hấp thụ ánh sáng về việc Lam Vũ thật sự bị sát hại, rất nhiều người đều sẽ bài xích xa lánh Quý gia, nhiều công việc của tập đoàn Quý thị đều sẽ chịu sự ảnh hưởng, có thể dự kiến, trong mấy ngày này, giá cổ phiếu của Quý thị sẽ hạ xuống trên diện rộng!
Dương Mộc Yên ngồi ở trước gương trang điểm hoa mỹ, cẩn thận tô vẽ.
Nhìn gương mặt tinh xảo trong gương kia rất xinh đẹp, không khỏi có chút mê say.
Trước kia, cô trước kia chưa bao giờ dám soi gương, đồ có thể soi được bóng đều bị cô đập tan nát, không còn một mảnh, cô ta chán ghét bản thân mình lớn lên có một khuôn mặt ghê tởm xấu xí.
Hiện tại, cô lại mê soi gương, mê trang điểm, cô ta trước kia chưa từng trang điểm, cho nên bây giờ cảm thấy rất mới lạ, nên là bây giờ liên tục không ngừng luyện tập, học tập thủ phát trang điểm trên mạng, giờ làm ho cô ta tiến bộ thần tốc.
Hiện tại khuôn mặt của cô ta đã không còn tái nhợt dọa người, bởi vì cô ta đã thoa phấn mặt lên.
Nghe được âm thanh phẫn nộ của Quý Bác, Dương Mộc Yên rốt cuộc cũng quay mặt lại, nhìn hắn nhàn nhạt nói: “Chuyện này qua một khoảng thời gian tự nhiên sẽ lắng xuống, anh gấp cái gì?”
Cô đương nhiên không vội, người nhận áp lực và tổn thất cũng không phải cô!
Quý Bác trong lòng nói rồi buột miệng thốt ra, nhưng vừa tới rồi miệng rồi lại nuốt xuống.
Thời gian tiếp xúc dài như vậy, làm hắn hiểu rõ ràng, căn bản là không nên phát hỏa rống giận với Dương Mộc Yên.
Quý Bác áp xuống sự tức giận dưới đáy lòng, nỗ lực làm cho giọng nói của mình bình đạm hơn: “Chuyện này sẽ không dễ dàng áp xuống như vậy, nếu không áp xuống, về sau cô sẽ không thể ra cửa, chúng ta ở nơi này tạm thời không có người biết, nhưng Cảnh Dật Thần nhất định có thể điều tra ra, đến lúc đó trong nhà sẽ bị phóng viên bao vây, cô muốn như vậy sao?”
“Huống chi, Quý gia tổn thất quá lớn, chỉ sợ đối với cô cũng không có lợi, Quý gia thực lực càng mạnh, mới có thể cung cấp cho cô sự che trở, trợ lực lớn hơn nữa, nếu Quý gia bị người khác hợp ssc chống lại, thực lực rất nhanh sẽ bị cắt giảm, đến lúc đó càng không thể làm đối thủ của Cảnh gia.
Đây là điều cô hy vọng nhìn thấy hay sao? Mục đích của chúng ta là làm cho Quý gia lớn mạnh, tiêu diệt Cảnh gia, chứ không phải là làm cho Quý gia xong đời trước!”
Không biết Quý Bác nói điểm nào chọc trúng ngực Dương Mộc Yên, cô ta bỗng nhiên dừng động tác trang điểm, đặt bút vẽ mi lại bàn trang điểm, dùng thanh âm nghẹn ngào nói: “Được, để tôi nghĩ lại biện pháp, anh đi trước đi.
Đi thông báo với dư luận là mọi thông tin đó đều sai lệch, kêu mọi người không nên tiếp nhận bất kì cuộc phỏng vấn nào.
”
Dương Mộc Yên không nói, Quý Bác cũng không có khả năng tiếp nhận bất kì cuộc phỏng vấn nào, bằng không thì nói cái gì? Thừa nhận thân phận Dương Mộc Yên và phủ nhận thân phận Dương Mộc Yên đều không được, đây một tình huống tiến thoái lưỡng nan.
Quý Bác vốn đang trông cậy vào Dương Mộc Yên để có thể cho hắn một biện biện pháp hữu hiệu, hoa ra cô ta cũng không có cách!
Là hắn xem trọng nữ nhân này!
Cô ta tuy rằng thủ đoạn và tâm cơ mọi thứ đều không thiếu, nhưng nếu so sánh cùng Cảnh Dật Thần thì cô ta còn kém xa! Đại khái, cô ta lợi hại hơn Cảnh Dật Thần ở chỗ, cô ta tàn nhẫn vô tình hơn, không từ thủ đoạn, thậm chí dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Cảnh Dật Thần tuy rằng cũng rất tàn nhẫn, nhưng cũng chỉ là đối với đối thủ, đối với người không liên quan thì anh sẽ không động đến tính mạng.
Trong lòng Quý Bác rối rắm, hắn đứng dậy đi ra ngoài.
Hắn một khắc cũng không muốn ở cùng Dương Mộc Yên, ngay cả đống biệt thự bên cạnh hắn cũng không ở, mà chỉ trực tiếp lái xa ra khách sạn.
Nhưng hiện tại, phóng viên nhìn chằm chằm đến mọi ngóc ngách, ngay cả khách sạn hắn cũng không dám ở.
Nghĩ nghĩ, Quý Bác liền đi đến chỗ Cảnh Dật Nhiên.
Tới nơi ở của Cảnh Dật Nhiên, tâm trạng của Quý Bác lại càng thêm ác liệt.
Bởi vì ở nơi này hắn thấy có một người phụ nữ mà hắn chán ghét đến cực điểm, đó là Đường Vận.
Qua Cảnh Dật Nhiên thì Quý Bác và Đường Vận có tiếp xúc qua vài lần, hắn cảm thấy, Đường Vận và Quý Lệ Lệ hoàn toàn là một dạng người, hai người bộ dáng tuy rằng không giống, nhưng tính tình lại rất giống, đều là loại phụ nữ tự đại.
Quý Bác không rõ, vì cái gì mà bản thân toàn gặp phải những người phụ nữ tâm cơ, không hề tồn tại một người đơn thuần giản dị giống như Thượng Quan Ngưng vậy, không tham lam những thứ không thuộc về chính mình, những thứ đơn giàn bình thường là đã có thể làm cô thỏa mãn.
Chẳng lẽ thật sự là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã? Quý Bác hắn là cái dạng người gì thì người bên mình chính là cái dạng người đó?
Thân thể Cảnh Dật Nhiên vẫn còn chưa hồi phục, vẫn còn nằm ở trên giường, ngồi bên dường là Đường Vận đang khóc lóc.
“Nha, Quý đại công tử nổi bật nhất thành phố A tới!” Cảnh Dật Nhiên thoạt nhìn tựa như tâm tình rất tốt, cũng không biết là bởi vì Đường Vận bị Cảnh Dật Thần bức cho thực thảm, hay vẫn là bởi vì Quý Bác bị Cảnh Dật Thần bức cho thực thảm.
“Sao anh không mang người vợ xinh đẹp đến đây a? Lần trước tôi nhìn thấy cô ấy, cũng chưa nhìn kỹ lắm, không nghĩ tới cô ấy lại là đại tiểu thư tiếng tăng lừng lẫy của Dương gia, thật là thất kính thất kính! Một người phụ nữ có thể đào tẩu thoát được, tôi cũng phải bái phục!”
Đây là đề tài mà Quý Bác không muốn nghe được nhất!
Là Cảnh Dật Nhiên cố tình cái hay không nói, nói cái dở, hắn nên xớm nên biết, chọc vào chỗ đau nhất của Cảnh Dật Nhiên, thì sẽ càng thống khổ, hắn đôi với việc như vật lại càng hưng phấn, là một kẻ điên!
Hắn tới tìm Cảnh Dật Nhiên, chỉ là do bắt buộc.
Chỉ là, đối mặt với Cảnh Dật Nhiên so với đối mặt với Dương Mộc Yên hiếu thắng thì vẫn tốt hơn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...