Lúc trước khi Thượng Quan Ngưng chưa mang thai, Cảnh Dật Thần cũng không có cảm giác lớn lao gì đối với đứa con.
Anh cảm thấy cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi, khi nào có con cũng được, anh cũng không nóng vội giống Thượng Quan Ngưng.
Bởi vì, ở trong lòng anh thì chỉ cần có Thượng Quan Ngưng là đủ rồi, tất cả tình yêu và sự chú ý của anh đều dành cho một người là cô.
Anh nghĩ khi có thêm một đứa con, với tính tình quá mức đạm mạc lãnh khốc của anh, thì anh cho rằng cho dù có con hay không cũng sẽ không thay đổi gì nhiều, anh vẫn sẽ chỉ yêu duy nhất Thượng Quan Ngưng mà thôi.
Nhưng hiện tại lại không giống như anh tưởng tượng.
Từ khi biết được Thượng Quan Ngưng mang thai, nội tâm anh không có lúc nào là không rùng mình, cái loại cảm xúc cảm động vui sướng này thật khó có thể miêu tả.
Anh rốt cuộc cũng có thể hiểu vì sao lúc trước Thượng Quan Ngưng vẫn luôn muốn có con.
Tình cảm của phụ nữ tinh tế hơn đàn ông rất nhiều, đặc biệt là đứa con mang trong người, đa số người mẹ đều hy sinh nhiều cho con hơn là cha, nguyên nhận khiong phải là việc phân công trong gia đình, mà là do phụ nữ vừa sinh con ra đã có sẵn tình thương vĩ đại của mẹ.
Thượng Quan Ngưng thích có con, lúc bọn họ vừa mới kết hôn thì Cảnh Dật Thần lền phát hiện ra.
Khi đó, bọn họ tay trong tay cùng nhau đi ở trong tiểu khu, nhiều lúc cô nhìn thấy trẻ con thì thần sắc sẽ rất ôn nhu mà nhìn thật lâu, có thể tưởng tượng, đứa con về sau bọn họ sinh ra, thì cô sẽ là một người mẹ rất yêu thương con mình.
Lúc Cảnh Dật Thần ở trong tiểu khu nhìn thấy những đứa trẻ nhưng trước sau đều khiong có bất luận cái cảm xúc giao động gì, cũng không thích những đứa trẻ con đó động vào mình, càng không đi trêu đùa với trẻ con.
Nhưng hiện tại sau khi Thượng Quan Ngưng mang thai, tâm tính của anh hoàn toàn thay đổi.
Anh hiện tại trở nên thích trẻ con, nhìn thấy trẻ con thì trong lòng cũng sẽ trở nên mềm mại hơn, động chạm với trẻ con nhỏ lại không lqfm anh thấy phản cảm, việc này quả thật không thể tưởng tượng được.
Anh thay đổi lớn như vậy, không hề có nguyên nhân nào khác, mà chỉ,đơn giản là người mang thai là Thượng Quan Ngưng, người sinh con cho anh là Thượng Quan Ngưng, là người phụ nữ anh anh yêu nhất.
“A Ngưng, anh hiện tại cảm thấy rất hạnh phúc, rất an ổn, cảm ơn em, về sau anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em và con.
Hiện tại anh có tận hai bảo bối, cảm giác thực kỳ lạ.”
Giọng nói Cảnh Dật Thần thật thấp, mang theo chút ôn nhu sủng nịch, làm cho tim Thượng Quan Ngưng nhanh cảm động.
Cô ngẩng đầu nhẹ nhàng hôn hôn lên cái cằm hoàn mỹ của Cảnh Dật Thần, khuôn mặt trắng nõn non mịn tràn đầy hạnh phúc: “Em cũng cảm thấy rất kỳ lạ, em đã có con, sắp phải làm mẹ! Chúng ta là một nhà ba người rất hạnh phúc, vui vẻ.”
Thượng Quan Ngưng mấy ngày nay cơ hồ đều không có gì bất thường, hơn nữa bởi vì mang thai vẫn hoàn toàn giống y như trước, không có gì gọi là không khỏe cả, cho nên cô mới luôn nghi ngờ mình đang nằm mơ, có thể hôm sau tỉnh lại thì phát hiện mình không hề mang thai.
Cho đến hôm nay, đồ vật của cô đều bị Cảnh Dật Thần thu hết rồi, không cho cô đeo giày cao gót, không được ăn cái này không được ăn cái kia, thì cô mới chân chính cảm nhận được, cô sắp làm mẹ.
Quả thật mấy ngày nay cô vẫn luôn,rất cẩn thận, cô quả thật khẩn trương cho đứa bé bảo bối ở trong bụng, ngay cả giày cao gót cô đã xớm không đi, chỉ sợ bị thương đến đứa con.
Trong lòng của cô quả thực rất hiểu rõ cảm thụ của Cảnh Dật Thần.
Trong lòng quả thật không thể thể lý giải đuợc cảm thụ hiện tại của Cảnh Dật Thần, bởi vì, cảm thụ hiện tại của cô với anh là hoàn toàn giống nhau.
Cảnh Dật Thần một tay ôm Thượng Quan Ngưng, một tay khác chỉ vào bụng cô, giọng nói mang theo ý cười: “Cọ của chúng ta ở chỗ này? Ở đó chậm rãi lớn lên? Con của chúng ta…… Thật tốt!”
Thượng Quan Ngưng cũng chưa từng nghe anh dùng loại này ngữ khí nói chuyện bao giờ nên cô liền cong khóe môi: “Ân, đứa bé ỏ đây chậm rãi lớn lên, en hy vọng, về sau lớn lên con cũng giống anh, cũng trở nên anh tuấn, và thông minh hơn."
Cảnh Dật Thần thấy cô nói vậy thì hứng thú ngày càng thêm nồng liệt, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô rồi cười nói: "sao em lại nghĩ đoa là con trai, nói không trừng là một đứa bé gái, bé gái thì sẽ xinh đẹp và tốt bụng như anh."
Thượng Quan Ngưng đương nhiên nói: “Không phải ông nội,đã nói sao, ông nói truyền thống của Cảnh gia truyền thống đều là như thế này, đều là sinh nam! Em tin tưởng ông nội.”
Đối với Cảnh Dật Thần mà nói, nam hay là nữ vẫn đều giống nhau, anh đều thích, Thượng Quan Ngưng vẫn thích con trai hơn, cô cần phải sinh một đứa con cho Anh nữa.
Cô cảm thấy, bất luận là con gái hay con trai đi nữa, nếu giống Cảnh Dật Thần càng nhiều, thì lớn lên càng đẹp.
Mặt may anh tuấn của anh làm cô yêu nhất.
Cảnh Dật Thần bật cười, nhịn không được cúi đầu hôn nhẹ lên má cô: "Ông nội nói mà em cũng tin, ông ấy chỉ thuận miệng nói ra mà thôi, ông nội Mộc có nói là hiện giờ không biết là nam hay nữ, cho nên anh càng không thể biết được."
Thượng Quan Ngưng ôm lấy vòng eo có chút dày rộng củq anh.
đem đầu vùi vào trước ngực hắn, có chút chờ mong hỏi: “Anh thích con trai hay con gái?"
Cô đã nhịn lâu rồi, rốt cuộc vẫn muốn hỏi vấn đề này.
Cô cảm thấy, Cảnh gia khẳng định đều hy vọng có con trai, thái độ của ông nội quả thật rất rõ ràng, ông muốn chắt trai.
Cho nên trong lòng Thượng Quan Ngưng khó trách lại cảm thấy áp lực.
Cảnh Dật Thần biểu rõ Thượng Quan Ngưng, cho nên nhìn liền biết giờ phút này cô đang lo ngại điều gì.
Anh duỗi tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ xinh của vợ, con người thâm trầm đối diện với cô, cực kỳ nghiêm túc nói: “Bảo bối, chỉ cần là do em sinh cho anh, anh đều thích.
Cha và ông cũng sẽ thích, bọn họ muốn một người thừa kế là không sai, nhưng là nếu ngươi sinh chính là con gái thì bọn họ nhất định sẽ đau đến trong xương cốt.
Cảnh gia đã liên tục năm đời không có xuất hiện con gái, nếu lần này cái thai là con gái, nhất định sẽ được bọn họ sủng đến tận trời đi, trở thành một tiểu công chúa.”
Lời Cảnh Dật Thần nói đều là sự thật, Thượng Quan Ngưng mặc kệ sinh con trai hay con gái, Cảnh gia đều sẽ sôi trào, con trai sẽ không có gì ngoài ý muốn, nhưng nếu là con gái, thì không chỉ Cảnh Trung Tu luôn muốn con gái mà ngay cả Cảnh Thiên Viễn cũng sẽ đem chắt gái trở thành bảo bối.
“Em không cần băn khoăn gì cả, con của chúng ta, vĩnh viễn đều có thứ tốt nhất, không liên quan đến việc giới tính.”
Thượng Quan Ngưng nghe anh nói xong, trong lòng cảm động muốn rơi lệ.
Anh hoàn toàn hiểu rõ cảm thụ của cô, biết sự hoảng loạn trong lòng cô, anh dùng ngôn ngữ chân thành tha thiết để trấn an cô.
Đúng vậy, là do cô lo lắng nhiều mà thôi.
Cảnh Dật Thần không cần bất luận sự hoài nghi nào, anh tất nhiên sẽ yêu con, cho dù là nam hay nữ thì ông nội và cha đều sẽ coi con của cô như bảo vật trân quý.
Trong lòng Thượng Quan Ngưng lập tức nhẹ nhàng hơn, cô rất thích loại cảm giác như hiện tại này, Cảnh gia đều có đàn ông năng lực cường đại nhu vậy, tất cả đều che chở cho cô, dung túng cô, coi cô như người nhà mà đối xử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...