Thượng Quan Chinh là phó thị trưởng địa vị cao, tiền lương cùng với tiền thưởng đều rất cao, còn có lập ngữ khoa học kỹ thuật mỗi năm kiếm được mấy ngàn vạn, hơn trăm triệu tiền lời, chẳng lẽ mua không nổi mấy bộ quần áo mới?
Cũng chỉ là diễn trò cho mọi người xem thôi, thế mà còn không biết xấu hổ đem ra ngoài nói.
Quý Lệ Lệ ở một bên tức giận thay cho Thượng Quan Nhu Tuyết, cô biết việc Dương Văn Xu bị Thượng Quan Ngưng làm phỏng.
Bởi vì lúc ấy Thượng Quan Nhu Tuyết gọi điện thoại cho cô, kêu tìm bác sĩ giúp trị phỏng đến Thượng Quan gia xem bệnh giúp Dương Văn Xu
Lúc ấy vị bác sĩ tư nhân của Quý gia đến khám lúc trở về Quý gia còn cảm thán Dương Văn Xu khuôn mặt xinh đẹp như vậy, bởi vì trị liệu trễ mà bị huỷ hoại.
“Thượng Quan Ngưng, tôi cho rằng cô chỉ là hồ ly tinh câu dẫn nam nhân, không nghĩ tới tâm địa của cô ác độc như vậy, Dì Dương đã bị cô làm cho hủy dung!" Quý Lệ Lệ ngữ khí cực kỳ phẫn nộ, giống như người thượng bị Quan Ngưng hủy dung là mình.
Thượng Quan Ngưng nhàn nhạt nhìn cô một cái, vẻ mặt đạm nhiên nói: “Hủy dung.
.
được a, tôi còn sợ bà ta không bị hủy dung, nhưng thật ra tôi còn định tạt axit! Bất quá, cô lại phẫn nộ thay bọn họ, phó thị trưởng có biết là cô còn hiếu thuận hơn cả Thượng Quan Nhu Tuyết không? Bà ấy biết con gái ruột mình biến thành con nhà người khác không? Cũng thật bất hiếu, mẹ còn đang ở bệnh viện vậy mà con gái còn tiêu dao tự tại, còn đi làm con nuôi của mẹ mới khác.
"
Thị trưởng Quý Mẫn Du tim vẫn không được khỏe lắm, ngày thường luôn mang tư thái kiên cường, khkong dễ dàng mà đi bệnh viện, nhưng mấy ngày hôm trước bện tim bà tái phát liền đến bệnh biện Mộc thị, việc này cô chỉ nghe qua lời Cảnh Dật Thần nói.
Không chừng Cảnh Dật Thần vẫn luôn được để ý ở chính giới, lực ảnh hưởng rất lớn, đối với thương giới rất có tầm quan trọng.
Quý Lệ Lệ nghe xong lời cô nói thì khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, vừa muốn mắng, liền nghe Thượng Quan Ngưng lại nói: “cô mắng chửi người phía trước, vẫn là soi gương mà nhìn lại đi, cô nhìn xem biểu tình của bản thân đi, rồi nhìn lại biểu tình của Thượng Quan Nhu Tuyết liền biết khác nhau ở đâu.
”
Quý Lệ Lệ ngẩn ra, quả nhiên quay đầu lại xem.
Trong gương, trên mặt của chính mình tràn đầy oán niệm cùng phẫn nộ, chau mày, ngũ quan đều có chút dữ tợn vặn vẹo, mà Thượng Quan Nhu Tuyết, chỉ là mở to một đôi mắt ngập nước, vô tội lại đáng thương, nhưng không có chút nào tức giận, tựa như người bị hủy dung không phải người mẹ đẻ ra mình.
Quý Lệ Lệ không có tâm cơ, nhưng không ngốc.
Rất nhanh liền phản ứng lại, tự cảm thấy chính mình xác thật rất quá kích.
Thượng Quan Ngưng nói rất đúng, bị hủy dung lại không phải mẹ cô, cô phẫn nộ như thế làm cái gì! Càng kỳ quái chính là, Thượng Quan Nhu Tuyết vì cái gì mà chỉ thoạt nhìn có chút thương tâm, nhưng một chút cũng không tức giận?
Thượng Quan Ngưng thấy cô ta nghe lọt được, lại nói: “Lần trước kêu cô hỏi anh họ, cô không hỏi sao?”
Nếu Quý Lệ Lệ hỏi, thì đã biết Thượng Quan Nhu Tuyết gửi ảnh cho Quý Bác, hẳn là sẽ không lui tới nữa mới đúng.
Không nghĩ tới, Quý Lệ Lệ lập tức giương nanh múa vuốt nói: “Hừ, bản công chúa kém chút nữa bị cô lừa! Tiểu Tuyết nói những cái ảnh chụp đó căn bản là không phải cô ấy gửi cho anh họ tôi, noia không trừng là cô đưa cho anh ấy, làm cho anh họ càng chán ghét tôi! Cô là hồ ly tinh, đừng tưởng rằng bản thân lớn lên xinh đẹp một chút liền đi câu dẫn hết đàn ông khác, cô độc ác như vậy không có đàn ông nào muốn cô đâu! Tạ Trác Quân đã đá cô, anh họ tôi càng chướng mắt cô, cô cứ chờ mà chết già đi!"
Mễ Hiểu Hiểu ở một bên thật sự là nghe không nổi nữa, cô cầm lấy tay trái của Thượng Quan Ngưng quơ quơ ở trước mắt Quý Lệ Lệ, ngữ khí khoa trương nói: “Ai nha, Thượng Quan Ngưng, nhẫn cưới này của cô thật là đẹp, nhìn là muốn lóe mù đôi mắt! Chồng cô đối với cô cũng thật tốt, cái nhẫn kim cương này chính là do nhà thiết kết Francoise hàng đầu thế giới về trang sức thiết kế ra, độc nhất vô nhị, cả thế giới không có cái thứ hai, không phải có tiền là mua được đâu.
"
Nhẫn kim cương trên tay Thượng Quan Ngưng ngay từ lần đầu nhìn thấy Mễ Hiểu Hiểu đã nghiên cứu vô số lần, lai lịch cùng giá trị, cô rất rõ, giờ phút này cho bọn họ há mồm một chút cũng không khó khăn gì.
Cô vừa nói như vậy, Quý Lệ Lệ cùng Thượng Quan Nhu Tuyết lập tức ngây ngẩn cả người.
Thượng Quan Ngưng đã kết hôn?!Chuyện này không có khả năng! Các cô căn bản không có nghe nói qua!
Cho dù là kết hôn, cô cũng mua không nổi thiết kế của Francoise độc nhật vô nhị.
Francoise chính là nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới, một năm cũng chỉ thiết kế đến hai cái là cùng, ông ta toàn chọn những viên kim cương thiên nhiên hoàn mĩ nhất, giá trị cừng kì sang quý, người đặt ông thiết kế đã là mười năm về trước, mấy năm gần đây căn bản là không hề nhận làm bất kì đơn đặt hàng nào.
“Cô đừng có ở nơi đó nói mạnh miệng, khoác lác cũng không sợ lét đầu lưỡi! Cô ta căn bản là không có người muốn, mang cái nhẫn kim cương giả ra tính lừa gạt ai đây!”
Quý Lệ Lệ lúc nói ra lời này, tuy rằng vẻ mặt rất lý hợp tình, nhưng trong lòng lại có chút không đủ tự tin.
Cô ta tính tình táo bạo dễ xúc động không giả, nhưng là từ nhỏ đã nhìn rất nhiều qua nhiều thứ tốt, kia nhẫn kim cương kia là thật hay là giả, cô vẫn có thể phân biệt ra ngay, cho nên càng thêm kinh ngạc.
Cô cau mày lôi kéo Thượng Quan Nhu Tuyết cánh tay, “Tiểu Tuyết, chị của cô kết hôn?”
Thượng Quan Nhu Tuyết là em gái Thượng Quan Ngưng, chị gái kết hôn, cô ta là em gái chẳng lẽ lại không nghe qua bao giờ!
Thượng Quan Nhu Tuyết trong lòng tràn đầy khiếp sợ, thế cho nên xem nhẹ lời Quý Lệ Lệ nói, không thể tin tưởng nói: “chị, chị…… Kết hôn rồi?”
Không, việc này không phải thật sự, cô ta không phải vẫn luôn mang tâm niệm muốn gả cho Tạ Trác Quân sao?! Sao có thể kết hôn? Cô ta có thể kết hôn với ai?
Thượng Quan Ngưng một ánh mắt cũng không cho Thượng Quan Nhu Tuyết, trực tiếp lấy ra thẻ vàng Cảnh Dật Thần vừa mới cho, đưa cho người phục vụ: “Váy giống như trên người cô ta, tôi cũng muốn lấy một cái.
”
Người phục vụ vừa thấy thẻ vàng lập tức liền mở to hai mắt nhìn, loại thẻ vàng này số lượng có hạn, đại diện cho tầng cấp trên của Tập Đoàn Cảnh Thịnh.
Một khi có loại thẻ vàng này trên thương trường đã quy định, phải thỏa mãn nhu cầu của người có thẻ trước.
Người phục vụ không dám bảo Quý Lệ Lệ cởi váy trên người ra, liền chạy nhanh vào trong đem một chiếc váy khác cầm lại đây.
“Thưa tiểu thư, trong tiệm của chúng tôi còn có một chiếc náy cái như vậy nữa, tổng cộng chỉ có hai cái.
”
Mấy vị thần nữ này đánh nhau, ngàn vạn đừng làm cho tép riu nhỏ như cô chịu tai ương, hai chiếc váy, hai ngươi một người lấy một cái, chắc là không thành vấn đề.
Mễ Hiểu Hiểu từ nãy mới bắt đầu vào, liền đã thích bộ váy này, giờ phút này thấy người phục vụ lấy tới một cái mới giống thế, đôi mắt liền tỏa sáng, lập tức cũng nói: “Bao nhiêu tiền, chúng tôi muốn mua!”
Thượng Quan Ngưng thấy cô cũng thích, hơi hơi lộ ra một nụ cười tươi, chỉ vào bộ váy trên người Quý Lệ Lệ nói: “Cô này, váy trên người cô ta tôi cũng lấy, đem hai cái gói lại cho tôi.
"
“Thượng Quan Ngưng, cô có ý tứ gì! Cô có biết xấu hổ hay không?” Quý Lệ Lệ lập tức nổi trận lôi đình, thanh âm sắc nhọn chói tai, “Váy Bản công chúa đây thích mà cô cũng dám muốn! Có tim mai mẹ tôi cho cha cô mất chức.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...