Hành Trình Yêu Vợ
Vừa hết giờ, Bạch Phong liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi nhanh ra khỏi lớp.
Ai mà biết hết tên Đường Khiêm Dạ làm phiền bây giờ lại thêm một tên nhuộm quả đầu màu rượi rêu rao chứ.
Ấy, khoan đã, cha nội này nhìn có chút quen mắt nha.
[ ! ]Mẹ nó chẳng phải là tên hồi sáng cô chỉ lúc cãi nhau với tên Đường Khiêm Dạ sao?Điên rồi!Cậu ta sẽ không giết mình trả thù đấy chứ.
Bình tĩnh, phải bình tĩnh, bây giờ là xã hội pháp trị cậu ta sẽ không làm gì mình đâu.
Mô phật!Lật bàn, pháp trị con khỉ ấy, lỡ cậu ta chỉ đánh thì sao?Nhìn cậu ta như vậy liền biết không dễ gì đánh lại rồi.
Bạch Phong đang suy nghĩ lung tung, ngẩng đầu liền thấy thiếu niên tóc đỏ rượu đi về phía mình.
Chuồn thôi!Trong đầu Bạch Phong xuất hiện hai chữ này.
Nhưng cô chuẩn bị chạy thì tay bị túm lại, Bạch Phong theo bản năng vật ngã đối phương ngã xõng xoài.
Không gian xung quanh im ắng vang lên tiếng vật ngã nhỏ trầm.
Sắc mặt thiếu niên nhăn lại vì đau, có lẽ cũng không ngờ cô gái này lại phản ứng lớn tới vậy.
Mẹ nó, đau chết người.
Bạch Phong hoảng hồn, không nói hai lời liền bỏ chạy.
Ngu sao mà không chạy, đứng đó chờ bị túm lại đánh thành đầu heo à?Khi thiếu niên định thần ngồi dậy thì Bạch Phong đã chạy mất hút.
Mẹ!Thiếu niên thầm chửi thề một tiếng xoa xoa cánh tay bị quật đau nhức.
_________________________________Bạch Phong không nghĩ tới Đường Khiêm Dạ thế mà lại tới tận nhà tìm mình.
Nam Mô A Di Đà Phật!Bình tĩnh, không được hoảng.
Càng hoảng càng rối rắm,Càng hoàng khó giải quyết.
"! "Mẹ nó, lật bàn.
Thằng cha này tại sao cứ nhắm vào bổn cô nương vậy?Chẳng phải nói cha nội này tránh nguyên chủ như tránh tà sao?Hay là nhìn trúng ta rồi.
Đây chính là nghiệp quật sao?Thiện Tai, Thiện Tai!!!Ứng phó bên ngoài trước đã,Mô Phật.
Bạch Phong nhanh chóng gọi Tiểu Bạch xuống hộ thân cho mình sau đó mới chậm rì rì ra mở cửa.
Bên Đường Khiêm Dạ mang theo một trợ lí và một thư kí tới, trên tay là bản hợp đồng kí kết, Bạch Phong vừa thấy bản hợp đồng sắc mặt trong phút chốc liền lạnh tanh, âm trầm nhìn thẳng vào anh.
Hai trợ lí và thư kí bên cạnh cũng cảm nhận được ánh mắt giết người của cô thì không khỏi rét run, còn Đường Khiêm Dạ đứng đối diện với cô lại làm như không nhìn thấy ánh mắt chết chóc đó.
Đường Khiêm Dạ lên tiếng cắt đứt bầu không khí im lặng quỷ dị:"Mộ tiểu thư, có thể vào trong nói chuyện không?"Bạch Phong đen mặt đứng sang một bên.
Dù cô có khó chịu thế nào thì hiện tại cũng đắc tội không nổi với Đường Thị quyền cao ngất trời của Lâm Thành.
Vào trong rồi đánh không muộn lại chẳng ai biết.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...