Hành Trình Tán Đổ Crush

01 

Hôm nay lớp tôi tổ chức Trung thu. Trong lúc các lớp khác đang tập dượt các tiết mục kịch và múa lân thì lớp tôi chỉ ngồi nhìn lên bàn bày đồ ăn. Ngoài cái bảng vẽ hình con lân ra thì chẳng còn cái gì khác. 

Trong kịch bản có tiết mục văn nghệ tập thể. Ý kiến của chúng tôi không đồng đều. Khi cô bạn lớp trưởng đề cập tới việc hát Túy Âm, có nhóm người không đồng ý. 

Cuối cùng chúng tôi hát bài Lớp Chúng Mình. Tôi dở khóc dở cười nhìn lên. Bất ngờ, chạm phải ánh mắt của cậu ấy. Tôi di chuyển tầm mắt sang chỗ khác. 

02 

Sau một hồi chật vật với không khi trung thu chán nản, cô chủ nhiệm đã quyết định mời đội múa của các bạn lớp khác sang lớp tôi. 

Sẽ chẳng có gì để nói nếu tôi không nhìn cậu bạn đánh trống ở bên ngoài. Cậu bạn này tôi có quen mặt. Bình thường, ngoại hình của cậu bạn cũng không mấy nổi trội. Nhưng chẳng hiểu sao, hôm nay, lúc cậu ấy đánh trống, tôi thấy cậu bạn ấy lại có một nét đẹp tiềm ẩn. 

Có lẽ là do đánh cả 1 tiết nên cậu bạn đã mệt. Mồ hôi thấm đẫm cả áo sơ mi trắng. Nhưng cậu bạn ấy vẫn giữ tinh thần vui vẻ, hăng say đánh trống. 


Chẳng hiểu sao, lúc cậu bạn ấy đánh trống làm thu hút sự chú ý của tôi. 

03 

Trường tôi có dành 5 phút để tập thể dục. Trong lúc cả trường đang đứng dưới sân tập, tôi cùng mấy cô bạn trong lớp trốn trong nhà vệ sinh nói chuyện. 

Sau một lúc, tôi thấy tiếng trống dứt hẳn, mới từ từ đi ra. Tôi đứng trên dãy hành lang tầng 3 nhìn xuống vị trí lớp tôi. 

Lúc đấy cậu ấy cũng nhìn lên. Tôi vừa đi vừa nhìn xuống. Dường như tôi thấy lúc cậu ấy ngẩng đầu lên nhìn, cậu ấy đang cười. 

Không phải cậu ấy nhìn tôi cười đấy chứ? 

04 


Vì không tập trung, tôi bị cô giáo gọi hỏi trong tình trạng không biết gì. May thay cô bạn cùng bàn với tôi có trợ giúp. Dưới sự trợ giúp của cô bạn, tôi trả lời câu hỏi của cô giáo một cách trọn vẹn. 

Nhưng dù sao tôi vẫn xảy ra chút sai sót. Chưa kịp chữa lại câu nói, từ bàn dưới, giọng nói cậu ấy vô cùng rõ ràng vang lên. 

"Sai rồi bạn ê!" 

Cô bạn cùng bàn nhắc khéo tôi. Tôi yên lặng lắng nghe rồi nói lại những ý đó. 

Sẽ không có chuyện đáng nói nếu cậu ấy không tiếp tục lên tiếng. 

"Em thưa cô, bạn Z nhắc bài ạ!" 

Sau đấy, mấy bạn xung quanh tôi đồng loạt lên tiếng nói không phải. Cô giáo nhìn tôi, lông mày hơi nhíu. 

Ôi, tôi phải làm sao đây? 

Crush à, tao ghim nhé!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui