Người dịch: Nxkhiêm- Thuộc hạ rõ ràng!Khương Anh Kiệt vội vàng gật đầu.
Lúc này, một hạ nhân bước chân vội vã chạy tới, thấp giọng nói hai câu ở bên tai Phong Nguyên, ý cười ở trên mặt Phong Nguyên lập tức biến thành lạnh lẽo.
- Mấy kẻ điếc không sợ súng, chỉ có chút thực lực mà lại dám đến tống tiền ta!Phong Nguyên khà khà cười.
- Tiểu vương gia, có chuyện gì vậy?Khương Anh Kiệt, Triệu Hoành đưa ánh mắt tới.
Cũng không biết xảy ra chuyện gì để sắc mặt của Tiểu vương gia khó coi như vậy.
Thậm chí hai người còn cảm giác được một tia sát khí.
- Hãn Thành Bá Triệu Chi Long, Ngụy Quốc Công Từ Hoằng Cơ, Bảo Quốc Công Chu Quốc Bật, còn có Nam Kinh trấn thủ thái giám Hàn Tán Chu! Mấy người này nghe nói Phục Linh Hoàn sắp luyện thành, phái người tới cửa, để chúng ta đàng hoàng dâng Phục Linh Hoàn lên!- Bốn người này mỗi người muốn hai mươi viên, khẩu vị kinh người đó!Phục Linh Hoàn có quan hệ đến thực lực của Phong Nguyên có thể nhanh chóng tăng cường hay không, vô cùng trọng yếu, đồng thời dựa theo trong ký ức tình huống, hai cây bảo dược ngàn năm, tổng cộng cũng chỉ luyện ra tám mươi viên thuốc.
Bốn người này mỗi người muốn hai mươi viên, vừa vặn chia cắt hầu như không còn, Phong Nguyên khổ cực nhiều ngày như vậy, tất cả đều là làm không công cho bọn họ hay sao?Vào lúc này, trong lòng của Phong Nguyên thật sự là đã động sát niệm.
- Cái gì? Để Tiểu vương gia dâng lên Phục Linh Hoàn sao?Trên mặt của Khương Anh Kiệt hiện ra lửa giận, hắn biết Phục Linh Hoàn vô cùng trọng yếu với Tiểu vương gia, Vương phủ phải tiêu hao tới gần trăm nghìn lượng bạc mới chế thành.
Bốn người này tùy tiện phái một người truyền lời đã nghĩ cướp đi hết, đây là coi phủ Chu Vương bọn họ như thịt cá nằm trên thớt gỗ, tùy ý cắt chém hay sao.
- Đây là bắt nạt đến trên đầu chúng ta rồi! Tiểu vương gia, tối hôm nay, tiểu nhân sẽ đi thăm dò mấy người này, để bọn họ biết lợi hại!Tôn Kỳ cùng Thôi Vạn Phúc am hiểu nhất chính là công phu khinh thân, trước đây đã không ít lần làm chuyện vượt tường ở ban đêm.
Lúc này chủ động xin đi giết giặc, chuẩn bị xử lý mấy người Hãn Thành Bá, Ngụy Quốc Công.
Ở trong mắt của những giang hồ hảo hán như bọn họ, đám người Triệu Chi Long cùng Từ Hoằng Cơ không khác gì những tài chủ phú hộ bị bọn họ ‘thay trời hành đạo, cướp của người giàu chia cho người nghèo’ kia cả, căn bản không ngăn được những giang hồ cao thủ đi tới đi lui như bọn họ.
- Không nên vọng động!Mặc dù trong lòng của Phong Nguyên đã có sát ý thế nhưng mà trên mặt lại vẫn hết sức bình tĩnh, hắn khoát tay áo một cái.
- Phủ Hãn Thành Bá cùng phủ Ngụy Quốc Công truyền thừa nhiều năm, trong phủ phòng bị nghiêm ngặt, tùy tiện xông vào chỉ là chịu chết!- Chúng ta về thành Kim Lăng trước đã, chuyện này ta tự có tính toán!Lúc này, Phục Linh Hoàn vẫn không có luyện thành, đối phương cũng chỉ là phái người truyền tin, còn không có ý ra tay, hai bên còn chưa hoàn toàn vạch mặt, tuy rằng trong lòng của Phong Nguyên có lửa giận, có sát ý nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định tạm thời nhịn.
Chuyện gì cũng chờ Phục Linh Hoàn luyện thành, đợi hắn tu luyện được tầng thứ hai của Hồn Thiên Huyền Công lại nói.
Đến thời điểm đó, Phong Nguyên tiện tay một đòn là có thể ép chết những tên hề này.
Và ông trời cũng không có để Phong Nguyên chờ thời gian quá dài.
Mấy ngày sau, Cổ Như Kim kích động nâng hộp ngọc, đưa tám mươi viên Phục Linh Hoàn đến trước mặt của Phong Nguyên.
Phục Linh Hoàn trong hộp ngọc không có bất luận tình huống gì khác thường, cũng không hề có một chút mùi thuốc nào toả ra.
- Mười mấy vị danh y quốc thủ được mời đến luyện chế Phục Linh Hoàn xác thực có năng lực phi phàm, hai cây bảo dược ngàn năm chế thành viên thuốc lại không có tiết lộ một điểm dược lực! Thực sự là hiếm có!Trong những ngày qua, Phong Nguyên cũng xem không ít sách thuốc, cũng có hiểu sơ về thủ pháp luyện chế đan dược, đan dược do dược sư phổ thông luyện chế sẽ mùi thơm nức mũi, vẻ ngoài vô cùng tốt, nhưng trên thực tế rất nhiều dược lực đều theo mùi thuốc không ngừng bốc hơi, tràn ra phía ngoài.
Sau một khoảng thời gian, dược lực ẩn chứa trong viên đan dược đó có thể sẽ tiêu tán hơn nửa.
Mà Phục Linh Hoàn ở trước mắt bề ngoài tròn trịa lại không có mùi thuốc, đại biểu hết thảy dược lực đều bị khóa lại, có thể cất giữ trong thời gian dài.
- Cổ đại ca, Hãn Thành Bá, Ngụy Quốc Công có lại phái người tới hay không?Phong Nguyên thu hồi ánh mắt, thuận miệng hỏi.
- Ngụy Quốc Công lại phái người đến một lần, còn về phần Hãn Thành Bá, tạm thời không có tới cửa!Cổ Như Kim nói.
- Ta biết rồi, Cổ đại ca đi xuống trước đi!Phong Nguyên cũng không quản mấy người Triệu Chi Long lén lút có mưu đồ gì, chờ đến sau khi Cổ Như Kim rời khỏi, hắn liền đi tới một chỗ đất trống ở hậu viện, đuổi những người không có liên quan ra ngoài, trước tiên hoạt động một chút tay chân, sau đó há mồm nuốt thêm một viên Phục Linh Hoàn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...