Hành Trình Đi Tìm... Bạn Trai
Cuộc nói chuyện diễn ra rất nhàm chán,mọi người chỉ bàn xung quanh việc của Khương và cô gái ấy!!!Thật sự tôi không muốn nghe chút nào nhưng vì để được nhìn ngắm Khương mà tôi ráng “trụ”lại ở đây!!!
Bỗng nhiên tôi nảy ra một ý!!!
“Khương,Phương!!!Hai bạn ngồi chơi một lát nha!!!Mình nhờ Tiến làm chút chiện hộ mình!!!”
“Chiện zì???Để tui giúp cho!!!”,Khương lên tiếng hỏi tôi!!!Tôi rất muốn Khương giúp nhưng chuyện này không được!!!
“À….thôi khỏi đi Khương!!!Để mình nhờ Tiến được rùi!!!”
“Chiện zì cần nhờ đến tao zậy hả???”,thằng Tiến thắc mắc.
Tôi vội vàng kéo hắn xuống sau nhà và bắt đầu….bàn kế hoạch!!!
“Chiện zì zậy???”,hắn cự nự.
“Tiến,mày làm zúp tao một chiện nhe!!!”
Vẻ mặt khá nghiêm trọng của tôi làm hắn…lo lắng!!!
“Định….định nhờ chiện zì đây???”
“Mày dụ con Phương xuống đây nấu đồ ăn zới mày đi!!!Để tao có cơ hội một mình nói chiện zới Khương coi!!!Nãy giờ con nhỏ đó cứ nắm tay nắm chân Khương qài!!!Nhìn mún phát điên lên zậy!!!”,tôi tức giận mà nói.
“Ngừi ta là”tình nhân”,hong nắm tay nắm chân mới là chiện lạ!!!Ai bỉu mày để ý làm zì!!!”
“Nói túm lại là mày có zúp tao hông???”,tôi chau mày lại nhìn hắn.Nếu hắn không giúp tôi thì….hắn sẽ bít!!!^ ^
“Thua mày lun!!!”
“Tao bít mà!!!Mày lun đối xử tốt zới tao thui!!!Tao “iu”….ý lộn….tao “xem trọng”mày nhất trên đời đó Tiến!!!”,tôi bắt đầu nói những câu”nịnh”hắn một tí!!!
“Cảm ơn mày!!!Được mày xem trọng thêm mấy lần nữa chắc tao chết!!!”
“Thôi!!!Tiến hành làm nhiệm zụ đi,cằn nhằn qài!!!”
Tôi vội lấy tay đẩy hắn ra ngoài đằng trước để giúp tôi!!!
“À…..sợ tụi bây ngồi khuya đói bụng!!!Tao định nấu zài món cho tụi bây ăn!!!Nhưng ở đây toàn là con trai không hà,chỉ có mình Phương là con gái!!!Zậy….Phương xuống bếp nấu cho tụi này một tô mì thịt được hông???”
“Tiến!!!Mày đừng zô ziên qá!!!Phương là khách mà mày bắt Khương xuống bếp là sao???Tự mày đi làm đi!!!”,tôi thêm zài câu nói”khách sáo”cho thêm phần ly kỳ!!!
“Không sao đâu!!!Dù sao Phương cũng biết nấu mà!!!Để Phương làm cho!!!”
Đúng là cô gái tốt!!!Không biết trước mặt Khương tỏ zẻ đảm đang hay là….bản tính đã siêng như thế nhỉ???
“Để anh giúp cho!!!”,Khương vội lên tiếng!!!Nếu Khương cũng xuống bếp luôn thì…xem như kế hoạch bị thất bại rùi!!!><
Tôi vội khều tay qua bên thằng Tiến ra hiệu cho nó giúp tôi!!!
“Thôi khỏi đi!!!Để…để tao giúp Phương được rồi!!!Mày ngồi trên đây chơi đi!!!”,thằng Tiến bắt đầu…..cản không cho Khương xuống bếp!!!
“Phải đó!!!Anh ở trên đây đi,lát nữa em nấu mì xong hai tụi mình ăn chung!!!”
“Ăn chung”hả???Nghe câu nói này thôi mà đã làm tôi muốn….điên tiết lên rồi!!!><
“Ưm….zậy cũng được!!!”
***************
Không gian bây giờ chỉ còn dành lại cho hai đứa!!!Tôi và Khương,tôi biết thời gian bây giờ rất quý báu,nhưng không hiểu sao tôi không thể nói được câu nào với Khương!!!
“À….Khương….”
“Chuyện zì zậy Lâm???”,Khương hỏi khi thấy tôi cứ ấp a ấp úng!!!
“Lâm…định hỏi là mấy tháng qua Khương sống như thế nào thôi!!!Khương cũng kỳ thiệt,đã biết thi đại học là sẽ xa nhau,ấy thế mà không thèm liên lạc zới tụi này!!!”,tôi lên tiếng trách quở Khương nhưng…một cách nhẹ nhàng!!!
“Xin lỗi!!!Tai vì lúc nghe tin Khương đậu,ba mẹ liền sắp xếp cho Khương lên thành phố liền!!!Không kịp làm lễ chia tay zới mấy bạn nữa!!!Thông cảm nha!!!”
Ôi!!!!giọng nói từ tốn,khiêm nhường của Khương sao mà thật ấm áp!!!Tôi chỉ muốn được nghe Khương nói mãi mà thôi!!!^ ^
“Zậy…mai mốt Khương có ghé đây thường xuyên chơi zới tụi này hong???”,tôi hỏi.
“Tất nhiên rồi,sợ Khương đến qài khiến cho Lâm zà Tiến thấy mệt thôi đó chứ!!!”
“Hong….hong có đâu!!Khương cứ đến chơi đi!!!Lâm….hỏng thí ngại đâu!!!”> <
Khương bỗng trố mắt ra nhìn tôi chằm chằm,chẳng lẽ…..tôi nói zì sai sao???Rồi đột nhiên Khương cười zà nói:
“Lâm dễ thương thiệt!!!Hèn chi hồi đó mấy tụi con trai cứ suốt ngày theo chọc Lâm qài!!!”
“Hứ….Lâm đâu để ý đến mấy thằng đó!!!Tụi nó đâu zống như Khương,hiền lành lại tốt bụng nữa!!!”
“Lâm qá khen thôi!!!Khương đâu có tốt như Lâm nghĩ chứ!!!”,câu nói đầy khiêm tốn của Khương càng tôn thêm”ánh hào quang”cho bạn ấy!!!><
“Lâm nói thiệt chứ bộ!!!”
Rồi bỗng nhiên Khương lấy điện thoại di động của mình ra và nói.
“Số điện thoại của Lâm bao nhiêu???Để Khương lưu vào mai mốt rảnh gọi cho Lâm!!!”
Tôi rất mừng rỡ khi có cơ hội để xin số di động của Khương rùi!!!><
“Khương nhớ đó nha!!!Mai mốt rảnh nhớ gọi cho Lâm đó!!!Số của Lâm là 0xxxxxx!!!”
Đợi khoảng một hồi khá lấu thì điện thoại của tôi bỗng rung lên!!!Khương nói:
“Khương mới gọi cho Lâm đó!!!Nhớ lưu số của Khương lại luôn nha!!!”
“Ưm….”,tôi cầm điện thoại trong tay mà lòng zui phơi phới!!!Cuối cùng cũng có cách liên lạc zới Khương rùi!!!>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...