Hành Trình Của Nhân Vật Phụ
Masaru gục xuống,không động đậy.
Mọi người đang xem cũng yên lặng không nói gì.
-tên khốn,ngươi chơi xấu.-
-chơi xấu? Ta đâu có đặt ra cái luật nào là cấm chơi xấu đâu?-
-chưa...chưa xong đâu.-
Quay lại,Masaru vẫn còn tỉnh táo và đang cố gượng dậy.
-hồ...vẫn tỉnh cơ à? Được đấy.
Ngươi làm bao cát cho ta cũng được đó.-
Kích hoạt vòng ma pháp,Masaru lại bất động khi đang chống hai tay dưới đất.
Hắn đá cậu vào bụng,khiến cậu nhấc bổng người lên.
Cứ như vậy,cậu tiếp tục đứng lên và hắn tiếp tục đập cậu xuống với đòn đánh ngày càng mạnh.
Đỉnh điểm là hắn làm gãy lưng Masaru với cú cùi trỏ.
Đòn đó khiến cậu nằm ngay lập tức.
Tuy nhiên,cậu vẫn còn cử động được.
-hô? Mày dai đó.
Vậy thì tao sẽ kết liễu mày ngay bây giờ.
{mana form}.-
Hắn giơ cao bộ móng vuốt ở đầu ngón tay mình,đâm thẳng xuống cổ Masaru.
-dừng tay lại!!!-
Ngay khoảnh khắc móng vuốt sắc nhọn chuẩn bị chạm vào Masaru,Yukichika hét lên cho dừng trận đấu.
-hửm? Nàng muốn gì đây?-
-...vậy là đủ rồi...xin ngài hãy tha cho cậu ấy.-
-hửm? Ý em là sao? Ta không có lí do gì để tha cho hắn ta cả.
Với lại hắn là người thách đấu ta cơ mà.-
-...xin ngài...nếu ngài tha chết cho cậu ấy...em sẽ...em sẽ nguyện dâng hiến tất cả cho ngài.
Làm ơn để cậu ấy sống.-
-ồ,vậy hả? Em đã chắc chưa? Cả hai em đều sẽ trở thành của ta đó-
-em...em đồng ý.
Làm ơn...cho em một chút thời gian với cậu ấy.-
-hừm...được thôi.
Coi như là ta rộng lượng.-
Được sự cho phép,cô chạy đến kế bên Masaru đang gục dưới đất,quỳ bên nắm lấy tay cậu.
Shiro cũng theo ngay sau.
-Masaru,Masaru-san...-
-đừng...đừng bỏ cuộc...em vẫn có thể chiến đấu....chỉ cần cho em một chút thời gian thôi.-
-...không...không cần đâu...em đã làm rất tốt rồi...cứ nghỉ ngơi đi.-
-đúng vậy...cậu dũng cảm lắm...chúng tớ cảm ơn cậu...-
-không....đừng...-
-chà....mà thôi,ta nghĩ lại rồi.-
Với bao tay linh khí của mình,nó biến đổi thành một bộ móng giống kiểu ưolverine và đâm thẳng vào ngực Masaru,làm cậu hộc máu.
-....không!!!! MASARU!!!!!-
Cả hai cô gái hét lên khi thấy máu Masaru thấm đẫm vào bộ áo cưới của mình.
-đằng nào các em cũng là của ta mà...sao ta phải làm thế nhỉ? Muahahaha!!!-
-tên...tên khốn!!!-
Lao vào tên hoàng tử với toàn bộ sức lực,Yukichika nhanh chóng bị chặn lại bởi những người lính.
Cô nhận lại cái nhìn hả hê từ phía tên hoàng tử.
-người...người thắng cuộc là....-
*BÙM!!* một vụ nổ mana với Masaru làm trung tâm thổi bay màng chắn của sân đấu,đẩy lùi cả vua và thổi bay tên hoàng tử cùng những người lính giữ Yukichika ra xa.
Ở tâm vụ nổ,xuất hiện một dáng người với đôi song đao rạng rỡ.
Hào quang của nó bao phủ cả nhà thờ,gây ra áp lực dữ dội.
-Masaru-san!-
-Masaru-kun!-
Hai người con gái vui vet khi thấy cậu đang đứng sừng sững với đôi linh khí dạng omega.
-cái!! Cái gì thế này!! Áp lực này? Không nghi ngờ gì nữa!! Là dạng omega!!-
-...không...không thể nào...cái này là đùa thôi phải không?...người có thể biến đổi linh khí...người ẩn dấu linh kiếm omega...là thật sao?-
Toàn bộ người xem đang sốc vì điều họ đang được chứng kiến.
Điều chỉ xảy ra 1000 năm một lần đang diễn ra trước mắt họ.
Người đầu tiên trong lịch sử có thể biến đổi linh khí thành những dạng khác nhau.
-....tên...tên khốn nhà ngươi mà có linh khí omega ư?...ta không tin...không,chắc chắn nó là giả...tên khốn.
Ta sẽ đánh bại tên giả tạo nhà ngươi.-
Hắn xông lên sau khi kích hoạt vòng áp chế....nó bị gãy đôi,rơi xuống đất khoảnh khắc ngay sau đó.
Hắn giơ móng vuốt đâm thẳng về phía Masaru.
Cậu giơ thanh kiếm,chém mạnh một nhát.
Cảm giác như nó chém qua cả không khí,khiến người ta nổi da gà.
Những người không có trong tầm chém cũng ôm vai như thể mình bị chém.
Tên hoàng tử đứng im bất động một lúc...rồi áo hắn rách ra,để lộ vết chém ngang thân to tổ bổ đang toé máu ra ngoài,khiến hắn khục ngay tại chỗ.
Không khí trở nên yên lặng.
Không ai ho he một thứ gì..
-người...người thắng cuộc là Masamune Masaru!!!-
Với sự công bố kết quả của trọng tài,Masaru ngã xuống làm ánh hào quang lụi tàn khi song đao tan đi.
Mở mắt ra,Masaru nhận thấy mình đang ở một nơi trắng xoá,lơ lửng.
Là chỗ cậu vẫn đến khi cậu ngất đi.
-chà...cậu cũng khá quá đấy chứ? Dùng dạng omega nhanh chóng như vậy sau lần đầu sử dụng sao?-
-hử? Ý ngài là....oái!-
-hửm? Có gì vậy?-
-ngài...ngài có cơ thể từ bao giờ đó?-
Cậu chỉ vào Natsumi.
Cơ thể cậu ta chưa được hoàn thiện cho lắm.
Chỉ có hình dáng cơ thể còn lại thì không có gì cả.(giống người yêu của conan nhưng màu trắng và không có mắt mũi)
-ồ,có thật nè.
Đừng lo về điều đó.
Khi cậu càng thành thục và làm quen với linh khí thì sự gắn bó của ta với cậu sẽ càng mạnh.
Tất nhiên là nó thể hiện qua việc ta dần hiện nguyên hình.-
-ồ! Nghe có vẻ...ngầu nhỉ? À mà ngài nói tôi sử dụng nhanh là sao?-
-à,nó là thời gian đợi mỗi lần cậu sử dụng dạng mạnh nhất ấy.
Trung bình khi đã dùng một lần thì thời gian hạ nhiệt sẽ rơi vào khoảng 1 năm hay gì đó.
Việc cậu có thể rút ngắn nó xuống 6 tháng là khá ngon đó.-
-ể? Phải đợi lâu vậy sao?-
-tất nhiên.
Cậu không biết dạng omega nó tốn bao nhiêu sinh lực của cậu hả? Tốc độ hồi sinh lực của cậu thuộc vào dạng khá trâu bò đó.
Vậy mà cậu chỉ trụ được chưa đến 1 phút.
Nếu cậu làm dụng nó quá thì có thể có sống lại thì cậu cũng sẽ khó mà dùng mana được nữa.-
-vậy à...-
-à nhưng mà....khi ta đã hiện cả nguyên hình thì việc tiếp sức cho cậu chỉ là chuyện muỗi thôi.
Có nghĩa cậu có thể dùng linh khí thoải mái.-
-vậy hả? Nhưng...làm thế nào để tôi có thể khiến ngài hiện ra?-
-...thật sự thì...ta cũng chả biết nữa.
Nó cứ ngẫu nhiên với từng người.
Có người thì ta không thể hiện nguyên hình.
Người thì ngay từ đầu đã được ta hỗ trợ với cơ thể đầy đủ.-
-hể? Vậy ra tôi cũng không phải cái gì ghe gớm hả? Cái tên kia còn ghê hơn nữa.-
-hừm...cậu có cuộc sống khác xa tên đó.
Hắn sinh ra giưac lòng chiến trận nơi chỉ cần sơ sẩy một chút là sẽ đi đời.
Cả nhà hắn đã chết khi cố bảo vệ hắn khỏi một đợt ma trận lạc cấp cao.
Với ý chí sống còn của mình,hắn vô thức hấp thụ ma pháp đó...và thế là ta xuất hiện...khi còn rất nhỏ.
-vậy...rồi nó ra sao?-
-ta với hắn cùng nhau sống sót qua hơn 200 cuộc chiến khác nhau.
Mãi đến khi hai bên giảng hoà là chính xác 15 năm.
Lúc đó hắn ta đã 21.-
-....và rồi sao?-
-dù đã gắn bó với hắn rất lâu,hắn ta vẫn giữ lời hứa về mảnh linh hồn của ta.
Vậy là ta và hắn đi tìm nó rồi từ biệt từ đó.-
-....nghe khá là buồn nhỉ?-
-ta chắc là không sao đâu.
Sau cùng thì hắn vẫn là người mạnh nhất thế giới đó.-
-hể?! Vĩ đại vậy sao?-
-à thôi,lạc đề rồi.
Chủ yếu ta lôi cậu vào đây để nói với cậu điều này.
Từ mai,mỗi khi cậu ngủ ta sẽ lôi cậu vào đây để giúp cậu thành thạo linh khí của mình khi mà bây giờ cậu đã có một cơ thể để nhìn vào.-
-ok.
Vậy tôi có thể ra chưa?-
-được rồi.
Ra nè.-
Natsumi bước đến bên cậu,giơ tay lên trán cậu,búng một phát làm cậu đập vào sàn nhà,bắn về thế giới thực rồi hoảng hốt bật dậy.
-....-
Nhìn xung quanh,cậu thấy Yukichika và Shiro trong bộ đồng phục nhìn cậu khó hiểu.
-à...mừng mọi người quay lại.-
-....hừm...bọn chị cảm ơn em.-
-đúng vậy.
Tụi mình cảm ơn cậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...