Sở thích chung của mình và nàng là xem phim và tối hôm nay cũng vậy, mình và nàng rong ruổi lên lotte kaengnam xem "resident evil". Tự nhiên con gấu này hâm hâm đòi phân chia rõ ràng, nàng lấy bắp rang bơ còn mình coca cấm không được động vào đồ của nhau. Khát thì nhịn mà đói cũng phải cố chịu. Khổ thế đấy... thông minh dài lâu hâm bất chợt...
Hết phim mình rủ đi cafe nhưng nàng không thích bảo chỉ muốn đi hóng gió. Loanh quanh vòng vèo một hồi đến đoạn đường vắng thì đột nhiên có một con Sh phóng vụt qua đạp thẳng vào xe mình... may mà tay lái mình vững nên chỉ lảo đảo chứ không ngã. Tiếp theo đó 1 chiếc Nouvo Lx băng qua chém đầu làm mình phanh gấp. Lúc này mới nhìn rõ người đi con Sh vừa nãy là thằng HKT, ngoài ra còn đám bạn của nó nữa tầm 5, 6 cái xe xếp hàng quây mình.
- Thôi xong ! Phát này thì xác định cmnr.
Ngay từ khi gây chuyện với thằng HKT mình đã xác định có ngày này. Mình không trốn tránh và nếu đánh nhau là giải pháp cuối cùng thì mình cũng sẵn sàng, chỉ có điều mình không thể ngờ ngày mà mình gặp nạn lại đang đi cùng nàng. Ờ thì mình vốn là thằng bất cần đời sống buông thả, trước đánh người cũng nhiều mà bị đánh cũng nhiều nên giờ bị hậu quả cũng chẳng dám trách ai... Nhưng tại sao Mc ngây thơ vô tội của mình cũng liên quan, bị ảnh hưởng chứ... Nàng mà có sứt mẻ gì thì mình ân hận cả đời mất...
- Đm thích chơi tao hả? - Mở mồm ra là chửi, cái tật xấu không bỏ và chả cần nói cũng biết là thằng HKT.
Vừa chửi xong nó rút ống tuýp trong xe ra lao vào mình vụt tới tấp. Lúc này nàng đang đứng sau lưng mình nên nếu mình tránh thì chắc chắn nàng sẽ lãnh đủ... Không còn cách nào khác mình đành giơ tay lên đỡ...
- Cốp – Phát đầu tiên nó vụt trúng tay trái bị gãy lần trước
Cơn đau lại nhói lên thúc đẩy con thú dữ trong người mình. Tiếp đó mình đạp trúng bụng thằng HKT làm nó lùi lại mấy bước. Thấy thằng HKT bị ăn hành là cả lũ bạn nó lao vào đập mình ngã xuống đất. Chưa dừng lại ở đó, bọn nó coi mình như bao cát thằng đấm thằng đá thằng thì lấy gậy vụt... chẳng nhớ bao nhiêu nhát nữa.. Đừng nói một thằng sinh viên trói gà không chặt như mình mà ngay cả lý tiểu long sống lại thì cũng chẳng thể nào cân nổi. Đời không là mơ và superman cũng chỉ xuất hiện trong các bộ phim viễn tưởng. Hiện tại mình đang bị 6 7 thằng quây mà còn phải bảo vệ một người con gái yếu ớt... Đúng là nhiệm vụ bất khả thi...
Trong đêm đen mờ ảo và những tiếng chửi bới ầm ĩ mình nhìn thấy nàng lao vao cố gắng che chắn ình khỏi những ống tuýp dài ngoằng, cứng ngắc. Mình đang làm cái gì vậy? Đúng ra mình mới là người phải bảo vệ, che chở cho nàng chứ sao lại để nàng hứng chịu hậu quả do mình gây ra??? Mình có còn đáng mặt đàn ông nữa không?????
Một thằng túm tóc nàng kéo qua một bên. Thấy vậy mình gồng hết sức bật dậy đấm thằng vào mặt thằng đấy . 1S sau đó lưng mình hứng trọn cây thiết bảng nặng ngàn cân. Mình ngã xuống đè lên thằng mình vừa đấm đồng thời khạc ra máu lên người nó luôn. Cũng phải thôi, nãy giờ ăn cả chục gậy rồi. Không phải mình luyện kim trung trạo thì chắc đã thịt nát xương tan từ lâu.
Thấy mình ngã xuống một thằng tiến tới bồi thêm cú nữa vào lưng rồi túm cổ mình kéo lên. Điều duy nhất mình cảm nhận được là thằng này rất đô và tay nó cứng như đá. Vùng vẫy hết sức mình đập củi chỏ liên tiếp vào ngực thằng này nhưng không ăn thua. Cõ lẽ này giờ mình bị ăn hành nhiều đuối sức quá rồi...
- Để tao check con @#%* này xem sao – Một thằng mặt mũi khả ố vồ lấy nàng cười nham hiểm. Tội nghiệp nàng chân yếu tay mềm làm sao đủ sức chống lại thằng trâu mộng kia.
Toàn thân mình lức này ê ẩm đau nhức, nhất là cái lưng đau tưởng chừng như sắp nát vụn nhưng mình chẳng còn thời gian để nghỉ ngơi nữa. Nhìn nàng bị bọn nó hành hạ máu điên trong mình nổi lên. Dùng 200% công lực, mình đấm thẳng vào tờ rym thằng đang khống chế mình. Đau quá thằng này buông mình ra ôm tờ rym la oai oái. Chỉ chờ có thế mình thi triển ngay vô ảnh cước đạp thẳng vào người thằng đang giữ nàng làm nõ ngã loạng choạng. Không để mất cơ hội mình cướp cây gậy của nó quay lại vụt sang ngang ngăn không cho bọn kia tiến đến đồng thời chân dưới vẫn đạp thằng lên ngực không cho nó đứng dậy. Nhìn lại đang ngã bên cạnh mình mắt đỏ hoe, đầu tóc rối bù. Lúc nãy hình như nàng hét lên kêu cứu đầy sợ hãi nhưng chẳng có một ai đến cả.... Còn giờ thì tai mình ù đi chẳng nghe thấy gì nữa...
Bối rối, hoang mang quá... Điều duy nhất mà mình nghĩ đến là phải bảo vệ nàng khỏi bọn ác quỷ này. Nhưng làm thế nào đây? Bọn nó quá đông và mình đã thấm mệt. Khoảng cách là 2m và chỉ vài giây nữa thôi khi bọn nó đồng loạt lao đến thì với cơ thể tàn tạ này chắc chắn mình sẽ ngã xuống. Và nếu mình ngã xuống thì người tiếp theo sẽ là nàng. Giả sử bọn nó đánh nàng... vết thương đó có thể được chữa khỏi nhờ y học nhưng nếu bọn nó làm những việc tồi tệ hơn nữa thì sao? Theo mình được biết thì nàng vẫn còn zin và nếu để bọn nó phá hoại thì đó là một điều sỉ nhục, một cú sốc và là một thảm họa đối với nàng. Mình thật sự không dám nghĩ đến nữa...
Đang suy nghĩ tìm đường thoát thì thằng HKT lao đến đầu tiên. Nó vung ống tuýp dài gần 1m tròn vo như dùi cui xuống đập mình. Chỉ chờ điều đó cả mấy thằng bạn nó cũng nhảy vào hội đồng mình. Đánh rắn phải đánh dập đầu, hôm nay mình đã đường cùng rồi thì cũng chẳng tiếc gì mà không liều mạng với nó. Mình chết nó cũng không được toàn thây. Tay mình cầm chặt cây gậy chuẩn bị đáp trả thì đúng lúc đó có một cánh tay to lớn, cơ bắp cuồn cuộn kéo nó lại quát lớn.
- Dừng lại, thằng em anh !
Người vừa quát lên là anh H. Mình quen ảnh từ hồi đi luyện nội công ( tập thể hình ) Hồi đó có lần ảnh đi trước rơi ví mình đi sau nhặt được đem trả. Nói thật là mình cũng không tốt đẹp ngoan ngoãn đến mức nhặt được của rơi trả lại người mất nhưng phòng tập đông người, mình không chắc có ai nhìn thấy ảnh rơi ví không nên tốt nhất cứ đem trả lại. Vừa có tiếng lại vừa có miếng. Sau vụ đó ảnh và mình có đi nhậu vài lần, anh em chơi với nhau rất đẹp nhưng do ảnh giang hồ quan hệ rộng và phức tạp nên mình không muốn dính lứu, liên quan quá nhiều. Sau mình bỏ tập thì càng ít khi gặp ảnh.
- Thằng K phải không? Trời tối quá anh đéo nhận ra mày – H là dân giang hồ nên cách nói chuyện có vẻ khó nghe nhưng thực chất ảnh rất tốt, không có ác ý.
- Dạ. Anh quất thằng em dã man quá - Vừa nhìn ảnh là mình đã ánh lên một tia hy vọng. Tin rằng với địa vị của ảnh thì ít nhất nàng cũng được an toàn.
- Thằng em tao làm gì mà mày gọi hội đến quây nó thế - H quay sang hất hàm nói với thằng HKT.
- Đm thằng này có bồ rồi mà còn đong đưa vợ em rồi còn chơi em nữa. Anh coi vậy mà được à? - Thằng HKT chỉ thẳng vào mặt mình nói,
- Có vụ đó nữa hả? - H quay sang trợn mắt với mình. Nhìn tướng ảnh hung dữ thấy ớn. Hồi trước ngồi nhậu với nhau tâm sự mình có biết ảnh ghét nhất mấy rỗi hơi đi đánh đồn có địch vì chính ảnh đã từng bị như thế.
- Không có đâu, vợ nó là bạn cũ của em lâu ngày gặp lại hỏi thăm nhau xíu mà nó đến tận phòng tìm em phồng tôm. - Mình biết nếu đuối lý thì anh H cũng chẳng thể cứu mình được.
- Nghe thấy chưa? Là hiểu lầm thôi nể mặt anh bỏ qua đê. Anh H tay lăm lăm cây tuýp đứng chắn trước mặt mình như kiểu thằng nào lao đến là bị xử đẹp ngay tức thì...
- Hiểu lầm cái "căng củ cọt". Nó chơi em phải khâu mấy mũi mà anh nói bỏ qua là bỏ qua sao? Anh đéo giúp em hôm nay thì ngày mai em gọi hội khác, anh đi theo bảo vệ nó mãi được không?
- Ơ cái đệch mày dọa tao à? - Vừa nói ảnh vừa đạp thằng HKT một phát lăn quay ra đất. Hồi đó giờ chắc ảnh vẫn đi tập đều nên người cứng như thép. Thằng HKT ăn quả này cũng lãnh đủ nội thương mấy ngày. Đám bạn còn lại của nó hình như cũng quen hoặc sợ anh H nên không dám manh động.
Mình từ phía sau tiến đến kéo ảnh lại nói
- Vụ này để em tự giải quyết được rồi. Nếu trong mắt anh còn có thằng em này thì giúp em bảo vệ cô ấy là đủ. - Vừa nói mình vừa chỉ sang nàng. Nãy giờ nàng vẫn khóc không ngừng và đôi vai gầy nhỏ bé run lên từng hồi. Mình biết nàng bị ám ảnh bởi người cha gia trưởng suốt ngày đánh đập mẹ nàng nên mỗi khi nhìn thấy cảnh máu me bạo lực là mặt nàng cắt không còn giọt máu.
- Ổn không mày ? - H nhìn mình đầy nghi hoặc
- Okie ! - Thật sự thì mình không muốn làm liên lụy đến ảnh và đúng như thằng HKT nói, ảnh chẳng thể nào bảo vệ mình mãi được. Với loại tiểu nhân như thằng HKT thì chỉ có cách duy nhất là để nó thỏa mãn đạt được mục đích thì nó mới buông tha mình. Vậy thì bây giờ hãy kết thúc mọi chuyện đi. Một lý do nữa là thằng HKT dù có hận mình đến đâu thì khi có được rồi thì tin rằng nó cũng không dám vuốt râu hùm động đến Mc của mình dưới sự bảo vệ của H.
Quay sang thằng HKT mình nói tiếp :
- Tao với mày có hiểu nhầm, tao đánh mày là tao không đúng. Giờ mày đánh tao không bật lại coi như hòa không ai nợ ai. Một điều nữa là tao với vợ mày chẳng còn liên quan gì đến nhau. Ok?
Chỉ chờ có thế con trâu điên này lao tới vụt mình một phát trúng vai. Vừa nãy bị trúng một nhát vào lưng nặng nhất giờ thêm một nhát vào vai làm mình gần như gục ngã.
Thấy vậy nàng hét lên chạy lại ôm mình. Anh H quá bất ngờ nên không kịp phản ứng còn thằng HKT vẫn tiếp tục đập mình cật lực. Giờ hoàn cảnh thay đổi, mình để yên thì nàng cũng bị ảnh hưởng mà đánh lại nó thì phản lại điều mình vừa nói. Đúng là "Khó" của Nam Cường, mình rơi ào thế tiến thoái lưỡng nan...
Cuối cùng mình mất 0.1s để tìm ra cách vẹn cả đôi đường, mình một tay gạt ống tuýp sang một phía đồng thời một tay còn lại kéo nàng sang phía còn lại. Cũng may mà nó vụt thằng từ trên xuống chứ nó mà vụt sang ngang thì mình chỉ còn cách đưa người ra chắn.
- Đm mày chơi kiểu lol đấy – Thằng HKT bất ngờ trước hành động của mình
- Tao nói không bật lại chứ đâu có nói không tránh hay đỡ - Hú hồn, nhờ thói quen dùng từ của mình mà thoát được vụ này.
- Em đừng lại gần – Mình nhìn thằng vào mắt nàng và nói không cần suy nghĩ.
- Không ! Có chịu cả 2 cùng chịu – Nàng vừa nấc vừa nói thật đáng thương. Từ khi quen nàng đến giờ đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy nàng trong bộ dạng thảm hại đến thế.
- Đm tránh này ! - Thằng HKT tiếp tục vụt tới tấp không kịp để nàng tránh khỏi mình. Không còn cách nào khác, mình đành đưa người ra đỡ tránh cho nàng khỏi những vết thương không cần thiết.
Mình không nhớ rõ là ăn thêm 2 hay 3 gậy của thằng HKT nữa thì anh H cầm chặt tay thằng HKT giật ống tuýp ra.
- Mày đánh nãy giờ chưa sướng tay à? - H quát lớn
- Hừ được rồi, hôm nay tha ày. Một lần nữa thấy mày đong đưa vợ tao thì đừng trách – Hình như đây là câu nói đầu tiên trong ngày của nó mà không có từ ĐM đằng trước. Nói xong nó hậm hực bỏ đi.
Mình cười nhạt vì dù sao cũng đã qua khỏi kiếp nạn này. Còn sống sót mình nguyện ăn chay 1 tháng. Về cơ bản là mình có ăn thịt đâu hề hề. Anh H quay lại vỗ vai mình
- Khá lắm, biết bảo vệ người yêu. Coi như anh không nhìn lầm mày
- Hì ! Cảm ơn may mà có anh...
- Để anh đưa mày về
- Thôi anh đi với bạn đi em có bạn đưa về rồi – Mình quay sang nhìn nàng. Những lúc này mình cần sự riêng tư, không muốn người khác trông thấy bộ dạng thảm hại của mình nhưng chắc chắn nàng sẽ không ình được toại nguyện.
Đêm hôm Mc đưa mình về nhà, cởi cáo áo phông rách tả tơi đẫm mãu của mình vứt sang một bên... Dưới ánh đèn điện, toàn thân mình chằng chịt những vết thâm tím. Có một điều lạ là mặt mũi mình không hề dính một vết bầm nào. Có vẻ như bọn nó cố tránh đánh vào mặt. Dù sao mình và nàng cũng chưa từng vượt quá giới hạn thân mật nên vẫn còn ngại ngùng trong việc trưng bày cơ thể đối phương xem. Vậy nên mình quyết định gọi thằng em lên giúp mình lau người thay đồ rồi nàng để nàng băng bó vết thương. May mà bông băng thuốc đỏ vẫn còn từ lần mình bị gãy tay chứ giờ này thì làm gì còn hiệu thuốc nào mở cửa. Mà mình thì chúa ghét vào bệnh viện... Haiz... mới đầu tháng mà sao đen đủi thế không biết ...
Sau khi băng bó xong thằng em mình về nhà. Biết là nó thắc mắc nhiều lắm nhưng có nàng nên nó ngại. Lần trước cũng là nó giúp mình mà còn chưa cảm ơn, đợi sau vụ này phải rủ nó đi nhậu mới được.
Đợi nó đi khuất mình quay sang định giải thích nhưng nàng nghe đưa tay ngăn không ình nói. Lúc này nàng đã tắm rửa và mặc cái áo thun quần đùi của mình. Nhìn nàng thật ngộ nghĩnh đáng yêu trong bộ quần áo rộng thùng thình nếu không kể đến đôi mắt đỏ hoe và cái mũi vẫn sụt sịt nãy giờ. Vết tích của cuộc chiến ban nãy vẫn còn, tay nàng đỏ lừ hình như bị từ lúc thằng nào đó kéo đi. Lúc đó hỗn loạn nên mình chẳng thể nào quan sát được tổng thể... chỉ hi vọng bọn nó chưa làm gì quá đáng với nàng. Lúc này cũng đã muộn vậy mà nàng còn mặc đồ của mình thì chắc nàng sẽ ngủ lại đây luôn. Mới nghĩ mà tờ rym mình đã ngọ nguậy đòi quyền tự do. Đùa vậy thôi chứ với cái cớ thể tàn tạ băng bó chi chít này thì dù muốn mình cũng đành lực bất tòng tâm...
- Anh mệt rồi ngủ đi... - Nàng nói, giọng vẫn đượm buồn
- Anh xin lỗi, anh và Tiny không có gì cả
- Em tin, giờ thì ngủ đi
Nàng hôn vào mắt mình chúc ngủ ngon rồi ôm mình ngủ ngon lành. Hôm nay nàng đã phải chịu đựng những điều thật khủng khiếp. Hà Nội không phải là địa bàn của mình và một thằng sinh viên tỉnh lẻ chỉ còn biết ngậm đắng nuốt cay nhẫn nhịn. Nhưng nếu hôm nay nàng có mệnh hệ gì thì chắc chắn mình sẽ liều mạng đến cùng. Chỉ tiếc một điều mình không thể giữ được lời hứa với nàng :"Không để HKT và Tiny xen vào chuyện 2 đứa mình"
Cả đêm người mình đau nhức chẳng thể nào ngủ được... Đến tầm 1h không biết là nàng ngủ mơ hay vẫn còn thức mà nàng ôm chặt mình, mũi sụt sịt như đang khóc nàng khẽ nói
- Đồ ngốc ! Em yêu anh, vậy nên đừng có hành động liều lĩnh như vậy nữa – Giọng nàng vẫn run run và khẽ nấc lên từng hồi
Vậy đó, một lời tỏ tình không chính thức từ phía nàng và nếu mình lên tiếng sẽ làm hỏng không gian lãng mạn lúc này đây. Có lẽ nàng nghĩ mình đang ngủ và mình cũng không chắc có phải nàng ngủ mơ không nữa. Nghĩ lại thì hoàn cảnh của mình và nàng thật đặc biệt... Quen nhau theo cái cách mà chẳng ai ngờ đến rồi vượt qua bao nhiêu rào cản mà nhiều người nghĩ rằng chẳng thể nào đâu. Qua sự việc ngày hôm nay, mình dám khẳng định 1 điều rằng nàng yêu mình và không hề toan tính coi mình là phận con chó hay thằng osin.
Nếu coi mình là con chó thì nàng đã chẳng kẹp tiền vào trong hộp bánh trung thu. Nếu nàng coi mình là osin thì nàng cũng chẳng giới thiệu mình với bạn bè... Và nếu nàng không thích mình thì nàng đã chẳng đỡ đòn dùm mình làm gì cả... Còn nhiều, rất nhiều điều nữa khiến mình nuôi hi vọng về một tương lai tốt đẹp dành cho 2 đứa...
Một câu nói mà mình đã nói vào đêm hôm đó
- Hôm nay tuy long thể bất an nhưng mình rất vui
Vui vì mình đã biết được vị trí của mình trong tim nàng. Cái giá phaỉ trả là hoàn toàn xứng đáng, Nếu không có sự việc ngày hôm nay thì không biết đến bao giờ nàng mới chịu thổ lộ... Trong 1 ngày không xa mình sẽ cưa đổ nàng
P/s : Đêm 2/10 m onl bằng điện thoại cm. Sau nhiều lần cố nhắm mắt ngủ nhưng không thành vì toàn thân ê ẩm, mình quyết định dậy type chap mới. Lúc đó nàng vẫn ngủ ngon lành tưởng chừng như nàng công chúa ngủ trong rừng đang đợi chàng bạch mã hoàng tử vậy...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...