Đêm đã đến, mọi người đã chia ra khắp nơi mai phục, tôi đi theo Yến Mạnh Bằng ra ngoài biệt thự chuẩn bị đón tên áo choàng đen kia đến.
Ánh trăng lên cao một làn khói đen trên biệt thự bốc lên, một lúc làn khói tan đi tên áo choàng đen đứng trên không trung nhìn xuống chúng tôi.
"Bó tay chịu trói đi ngươi không thoát được đâu!" Yến Mạnh Bằng nhìn lên trên không trung mà nói.
Tên áo choàng đen vẫn đứng trên không nhìn xuống mà không có phản ứng nào.
Không khí trở nên căng thẳng, tay tôi cầm chắc kiếm bên hông, cơ thể cường hóa tối đa chuẩn bị tùy thời xuất thủ.
Cũng không bao lâu Yến Mạnh Bằng phất tay ra hiệu mọi người tấn công.
Yến Mạnh Bằng trước nhảy lên không trung, một kiếm tất sát kĩ 'Chấn Thiên kiếm' chém về phía tên áo choàng đen.
Tôi cũng nhảy lên rút kiếm đánh về đối phương.
Một kiếm tất sát kĩ của Yến Mạnh Bằng thế mà bị đối phương tránh được với một cú xoay người nhẹ trên không.
Quả nhiên lợi hại.
Tôi bắt lấy thời cơ tấn công về đối phương bằng tất sát kĩ của mình 'Phản Thủy Lưu Kiếm'.
Kiếm gần chạm vào đối phương thì cả người tôi bị một lực phản chấn rất lớn đẩy ra, tôi mất cân bằng rơi từ trên không trung xuống, khi gần chạm đất tôi xoay vòng người thành công tiếp đất.
Lấy lại được cân bằng tôi tiếp tục nhảy lên không trung hướng về đối phương đánh tới.
Vẫn như vậy khi gần chém trúng tôi liền bị phản chấn đẩy xuống đất nhưng lần này tôi đã nhìn rõ được cách hắn ra đòn.
Hắn dùng kiếm với tốc độ cực nhanh chặn đòn của tôi, sau đó thanh kiếm trên tay hắn xoay vòng kéo theo lực từ đòn đánh phản chấn ngược về.
Đây là cách ra đòn căn bản trong thủy lưu phái nhưng cách đối phương xoay kiếm đẩy lại lực, hoàn toàn khác biệt với cách mà trước nay tôi từng thấy.
Yến Mạnh Bằng tiếp tục tấn công đối phương, đối phương lại nhẹ nhàng tránh đi rồi hướng về phía một tên niệm thuật sư chém tới một luồng kiếm khí, dưới nhát chém này mọi phòng hộ đều vô dụng tên niệm thuật này cứ thế bị đánh bay ra ngoài.
"Bầy trận!" Yến Mạnh Bằng hét lớn sau đó tiếp tục tấn công.
Tôi lần nữa nhảy lên không trung đánh ra một kiếm, nhưng lần này không chỉ có mình tôi mà hơn hai mươi người khác cũng bắt đầu nhảy lên theo, họ đánh ra các tuyệt kĩ của mình theo nhiều hướng khác nhau tấn công vào tên áo choàng đen.
Không một đòn nào đánh trúng.
— QUẢNG CÁO —
Áo choàng đen này như làn gió nhẹ nhàng thổi qua, lướt qua các đồn tấn công, gần như đánh trúng nhưng không đòn nào có thể thật sự chạm vào được.
Bầu trời đầy các luồng kiếm khí, mọi người thay phiên đánh tới người này vừa xong kẻ khác lại tới.
Đối phương liên tục tránh né một hồi rồi hóa thành làn khói đen tan biến trước mắt chúng tôi.
Chạy rồi.
Không đúng, tôi cảnh giác xung quanh phát hiện có điểm lạ thường.
Tôi trực tiếp nhảy xuống đất hướng về phía bên phải chạy tới rồi ra kiếm đỡ lấy đòn đánh, thành công chặn được một kiếm từ tên áo choàng đen.
Tên áo choàng đen này không tiếp tục tấn công mà lại nhảy lên không trung sau đó lại hóa thành làn khói đen.
"A! "
Tiếng kêu vang lên hơn mười tên niệm thuật sư bị đối phương đánh trọng thương.
Đối phương tiếp tục nhảy lên không.
Tôi nhảy lên vung kiếm tới trước khi hắn hóa thành khói đen nhưng hắn tránh được rồi lại lần nữa tan biến.
"A.
.
"
Tiếng kêu thảm lại vang lên, các niệm thuật sư lại bị đánh trọng thương.
Hắn đã nhận ra chúng tôi muốn dùng niệm thuật sư mở ra kết giới nhầm tạo ra sự hạn chế trong khả năng di chuyển nên hắn mới tập trung tấn công vào những niệm thuật sư như vậy.
Dù đã có các ma pháp kiếm sĩ ở bên cạnh bảo vệ họ nhưng nó là quá mỏng manh trước người này.
Kế hoạch tạo kết giới thất bại.
Rất nhanh Yến Mạnh Bằng đã thay đổi chiến lược dùng xa luân chiến mài rơi ma lực của đối phương.
Dù có mạnh đến mấy nếu ma lực bị cạn kiệt thì phần thắng sẽ nghiêng về chúng tôi.
Bên chúng tôi có đông người làm lợi thế.
— QUẢNG CÁO —
Yến Mạnh Bằng lùi ra khỏi dòng chiến đi lại gần tôi hỏi: "Lớp ngoài màn chắn mở ra hoàn tất chưa?"
"Đã hoàn tất!"
Từ lúc tên áo choàng đen bắt đầu tập trung tấn công vào các niệm thuật sư tôi đã ra hiệu lệnh cho những người nấp quanh nơi này khởi động màn chắn nhốt tất cả lại.
Màn chắn này không phải bình thường nó dùng đến năm món cổ vật để thành hình, bốn món cổ vật ở bốn hướng cùng với cổ vật tôi đang giữ đồng thời phát động sẽ tạo ra màn chắn tuyệt đối.
Màn chắn này so ra không thua kém gì màn chắn ở dinh thự đức vua, không ai có thể trốn ra ngoài cũng như không ai có thể vào trong.
Điều này cũng có nghĩa là chúng tôi sẽ bị nhốt ở đây với tên quái vật này.
Kế hoạch này là phương án cuối cùng để bắt lấy tên áo choàng đen nhưng đây là kế hoạch cực kì ngu ngốc và liều mạng.
Đây chẳng khác nào dùng mạng của gần 600 người chỗ này để đặt cược.
Khi tên áo choàng đen này gần cạn kiệt ma lực, lúc đó hắn sẽ tìm cách rời đi nhưng khi hắn biết mình không còn đường lui thì hắn sẽ quay lại liều mạng với mọi người nơi đây.
Tôi vốn phản đối kế hoạch này nhưng không thành, sự kiên quyết của Yến Mạnh Bằng rất bất thường, tên này không phải là người không quan tâm đến mạng người khác như vậy.
Còn có điều che giấu.
Yến Mạnh Bằng khẳng định có điều che giấu mọi người trong kế hoạch lần này.
Kẻ trọng thương ngã xuống thì người khác lại lên thay, dòng người cứ ùa vào tên áo choàng đen mà đánh tới, đã được một lúc khi xa luân chiến bắt đầu người ngã xuống càng lúc càng nhiều mà hắn lại không điểm thương tích thậm chí còn không có người nào đánh trúng vào hắn được một cái.
Điểm tốt duy nhất ở đây là không có ai mất mạng, còn điểm xấu là đối phương không hề có dấu hiệu suy giảm ma lực.
"Có nhìn ra được cái gì không?"
Tôi hỏi Yến Mạnh Bằng đang đứng cạnh mình, theo kế hoạch thì hai người chúng tôi sẽ xuất chiến sau cùng khi đối phương đã cạn ma lực, nên lúc này chúng tôi sẽ đứng phía xa quan sát chỉ đạo mọi người tấn công.
"Tên này rất am hiểu về thủy lưu phái, cách di chuyển rất quỷ dị lại không nhìn ra được điểm yếu, đồng thời ma lực dường như không có dấu hiệu suy yếu!"
Đây cũng là những gì tôi quan sát được, ngươi nói ra thì có tác dụng gì, tôi đây muốn biết cách hạ hắn hơn là nghe những lời thừa thải này.
Tên áo choàng đen này cũng quá mức lợi hại, cảm giác khi nhìn hắn chiến đấu làm tôi liên tưởng tới một con quái vật đang chà đạp một đám dân thường.
— QUẢNG CÁO —
!
Ánh trăng lên cao rồi cũng lặng xuống, một nhát chém 'Phản Thủy Lưu Kiếm' của tôi bị tên áo choàng đen này đỡ được, cả người tôi theo phản chấn mà bị đẩy ra kéo một đường dài dấu trượt trên mặt đất.
Cố gắng giữ lại thăng bằng, tôi bắt đầu quan sát tình huống xung quanh.
Gần 600 người nằm la liệt khắp nơi, bọn họ đều bị trọng thương không thể chiến đấu, có lẽ có vài người còn có thể chiến đấu được nhưng mà họ đã mất đi ý chí cầm kiếm nên họ đã vô dụng trong cuộc chiến này.
Yến Mạnh Bằng tay phải bị gãy, chân trái bị trật, tay trái cầm chặt kiếm chống trên mặt đất để giữ cơ thể đứng thẳng.
Tên áo choàng đen đó thì đứng trên mặt đất, cả người đứng thẳng, áo choàng không một điểm nếp nhăn, hai tay cầm hai thanh kiếm đen tuyền, mắt nhìn về Yến Mạnh Bằng.
Đối phương là hệ song kiếm đây là chuyện mà tôi không ngờ đến, khi hắn lấy ra thanh kiếm thứ hai thì lượng ma lực của hắn tăng vọt lên gấp đôi, không ai có thể chống lại cứ như thế cả đoàn bị đánh ra tới tình cảnh này.
"Ngươi không thoát được đâu, nơi này đã bị phong tỏa không ai có thể ra ngoài, viện binh tiếp ứng cũng sắp đến, ngươi bây giờ có thể đánh bại được mọi người lúc này nhưng ngươi có thể đánh tiếp bao nhiêu lần nữa!"
Yến Mạnh Bằng bắt đầu uy hiếp đối phương.
Với tình cảnh bây giờ của mọi người thì phương án này là lựa chọn tốt nhất.
Tên áo choàng đen không phản ứng với lời uy hiếp mà hắn vẫn dùng ánh mắt như vực sâu đen tối đó nhìn về Yến Mạnh Bằng.
"Ngươi sẽ lựa chọn bên nào?" Âm thanh trầm lặng từ tên áo choàng đen vang lên khắp cả vùng trời.
Lựa chọn bên nào, tên này muốn hỏi gì đây?
Tôi nhìn về Yến Mạnh Bằng, hai người họ rõ ràng có bí mật.
"Đầu hàng đi! "
" Ngươi sẽ lựa chọn bên nào?"
Yến Mạnh Bằng vẫn muốn thuyết phục đối phương đầu hàng nhưng đối phương đã chen ngang qua mà hỏi lại câu hỏi lúc nãy.
Tôi nhìn thấy Yến Mạnh Bằng rơi vào trầm tư một lát sau đó nói: " Ta lựa chọn lẽ phải!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...