Hành Trình Của Bóng Đêm
Đi ra khỏi phòng tôi bắt đầu nghĩ về kế hoạch của mình.
Mọi chuyện có chút ngoài ý muốn nhưng vẫn còn theo đúng hướng dự tính ban đầu.
Quốc vương muốn giết người diệt khẩu hay là có ý định khác?
Lần đi cầu viện trợ có rất nhiều điểm đáng nghi mà tôi thì không cho là quốc vương thật sự có thiện với mình, tôi nghiêng về việc ông ta muốn giết người diệt khẩu hơn.
Chỉ cần tôi, Yến Thu và những kỵ binh đi qua Hỏa quốc lúc đó chết đi thì sẽ chẳng còn ai từng trực tiếp tiếp xúc với Ly Thương cô ấy nữa.
Dù nghi ngờ là vậy nhưng tôi không rõ lắm với dự tính thực sự của ông ta.
Không rõ thì làm cho rõ là được nhưng dùng thân phận Tôn Diệt đi làm rõ thì quá nguy hiểm, thân phận này không thể bộc phát hết được toàn bộ sức mạnh của tôi.
Thật phiền phức.
Thân phận Tôn Diệt là một sai lầm, ban đầu Tôn Diệt chỉ dùng để thu hút sự chú ý của mọi người cũng như loại bỏ hiềm nghi tôi là Hắc Ám, nên lúc đó tôi đã thiết lập Tôn Diệt làm thành một kiếm sĩ để tăng thêm phần kịch tính cũng như thêm chút màu mè lôi cuốn mà quan trọng nhất vẫn là áp chế sức mạnh của mình trước mặt công chúng nhưng rồi mọi thứ đều bị phá hỏng.
Sau đó học viện bị tấn công, tôi cũng nhiều lần muốn phá bỏ thiết lập để cho Tôn Diệt dùng ma lực nhưng cuối cùng tôi đã lựa chọn không làm như vậy.
Một người mới 15 tuổi đã sở hữu sức lực phi thường, vượt qua mọi phạm trù lý lẽ đã khiến cho rất nhiều người ganh tị khó chấp nhận nhưng họ vẫn có thể chấp nhận được sự bất thường này vì nó không quá đáng sợ, họ có thể áp chế, đánh bại được nó.
Nếu một ngày họ phát hiện ra sự bất thường trong phạm vi khống chế lại mạnh mẽ vượt qua tầm kiểm soát thì lựa chọn ưu tiên hàng đầu của bọn họ đưa ra sẽ là loại bỏ.
Luôn sợ hãi thứ không thể kiểm soát được đây là tâm lý chung của con người, vì loại tâm lý đó mà kiếp trước tôi đã chịu lấy không ít khổ.
Lôi quốc hiện tại đối với Tôn Diệt chẳng khác nào đầm rồng hang hổ, Tôn Diệt hành động ở đây quá là bất lợi.
— QUẢNG CÁO —
Tôn Diệt không được nhưng Hư Vô thì được, dùng lấy ít tiền cùng chút ít lý do thế là mọi chuyện đều trở nên đơn giản.
Những gì Hư Vô cần làm cũng không nhiều, chủ yếu là chờ đợi theo dõi động thái đồng thời tìm kiếm thêm thông tin về Lôi quốc cũng như những kẻ có khả năng làm ảnh hưởng tới kế hoạch sắp tới mà thôi.
Sau khi hỏi qua bọn nhỏ và những nơi buôn bán thông tin thì tôi không thu được bao nhiêu thông tin hữu ích.
Trong những thông tin thu thập được thì những tin tức liên quan đến Vân Lôi là làm tôi quan tâm nhất.
Sau khi tổng hợp những thông tin rời rạc tôi suy đoán ở trong Vân Lôi có lực lượng quân đội đóng trú hơn thế nữa nơi đó còn có kẻ rất mạnh mẽ trấn thủ.
Để kiểm chứng cho suy đoán của mình tôi đã lên trang bị đầy đủ để ứng phó với mọi loại nguy hiểm rồi xông vào bên trong Vân Lôi.
Suy đoán của tôi là hoàn toàn chính xác, trong Vân Lôi có lực lượng cư trú đồng thời cũng có kẻ rất mạnh trấn giữ.
Kẻ trấn giữ khá mạnh nhưng đánh lên tôi vẫn có tám phần thắng nên tôi quyết định phớt lờ đi cảnh báo của đối phương mà đi sâu hơn vào trong.
Đối phương tất nhiên là không vừa lòng với hành động của tôi nên một cuộc chiến đã diễn ra và rồi ba tên mạnh mẽ khác xuất hiện.
Một kẻ thì Hư Vô không ngán, hai kẻ cũng không thành vấn đề, ba kẻ thì cố gắng vẫn có thể cầm hòa, còn bốn tên cùng chiến thì chỉ có nước chịu thua.
Dù vậy tôi vẫn không muốn rút lui mà muốn tiến sâu hơn vào trong, một phần là vì muốn kiểm tra sức mạnh của tất sát kỹ tối thượng mà tôi mới tạo ra không lâu trước đây, một phần là vì tò mò muốn xem thử thứ mà hoàng gia Lôi quốc muốn che dấu thiên hạ trong hàng trăm năm nay.
Diệt Thế tất sát kỹ, một loại sức mạnh to lớn cùng phạm vi tấn công rộng, tôi muốn lấy thứ sức mạnh đó đả thương bọn người kia nhưng tôi bắt buộc phải trì hoãn lại vì một người ở nơi xa đang chạy tới.
Người này là Nhã Phi, tôi và em ấy đã quen biết gần ba năm tính ra chúng tôi cũng xem như nữa cái bạn bè nên tôi chẳng thể đứng đó trơ mắt nhìn em ấy chết được.
— QUẢNG CÁO —
Hậu quả của việc bảo vệ Nhã Phi là tôi bị trọng thương vì cưỡng chế dừng tất sát kỹ tối thượng, ma lực trong cơ thể thì sắp cạn kiệt vì cưỡng ép sử dụng liên tục ma thuật cao cấp, đồng thời bay màu luôn một bộ chiến giáp trị giá hàng trăm ngàn đồng vàng.
Cái giá phải trả thật là lớn nhưng tôi cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.
Bỏ ra cái giá lớn nhưng tôi đã thu về không ít thông tin bổ ích.
Trong Vân Lôi có thứ gì đó rất có giá trị.
Lực lượng Lôi quốc rất mạnh không thể chủ quan.
Huấn luyện binh chủng thực tập không đơn giản, quan hệ Lôi quốc và Lâm quốc có vẻ bền chặt hơn so với vẻ bề ngoài.
Vừa sắp xếp lại thông tin mới gặt hái được vừa lấy túi vải trong người rồi mở ra, bên trong túi vải có ít đồng vàng cùng một vài viên đá màu đỏ thẩm, nhìn vào viên đá màu đỏ kia tôi liền an tâm không ít.
Đi qua những ngõ rẻ rồi đi vào một con hẻm ít người qua lại, lúc này tôi mới lấy viên đá ra rồi cắn nó.
Viên đá vỡ nát, một giọt máu tươi từ viên đá chảy vào trong miệng của tôi.
Giọt máu vừa vào trong người tôi liền cảm nhận được một sức mạnh khổng lồ truyền đến, theo đó trạng thái ma lực trong tôi dần trở nên rối loạn.
Khống chế lấy sự rối loạn trong cơ thể, một lúc sau ma lực vừa mới sắp cạn kiệt trong tôi đã nhanh chóng quay trở về.
Giọt máu thần kỳ, thứ đã giúp tôi rất nhiều trong những cuộc thí nghiệm, phần lớn những ma thuật mà tôi sáng tạo được đều từ nghiên cứu nó mà ra.
Lợi dụng sự thay đổi trạng thái ma lực của giọt máu thần kỳ cùng với khả năng khống chế thích hớp có thể cho người dùng trong thời gian ngắn khôi phục lại được ma lực trong cơ thể.
Tuy nhanh chóng khôi phục ma lực nhưng áp lực trong thời gian đầu đè nén lên cơ thể người dùng sẽ là rất lớn nhưng với lực lượng cơ thể của tôi thì không có nhiều vấn đề chỉ cần mười ngày nửa tháng dùng một lần thì vẫn ổn.
— QUẢNG CÁO —
Đây chính là kết luận mà tôi sau nhiều lần nghiên cứu và dùng chính bản thân mình ra làm thí nghiệm đã đúc kết ra được.
Kìm nén cơn đau tôi cảm nhận sức mạnh đã quay về mà tự tin hơn hẳn.
Giờ đây có thể theo Yên Thu đi đến nơi tập kết mà cần lo lắng gì nữa nhưng trước đó tôi cần làm một thứ trước.
Phong tỏa con hẻm nơi đây sau đó dùng tay tách vật chất bán dẫn trong bộ áo choàng đang mặc trên người ra rồi dùng lượng lớn ma lực khống chế tỉ mỉ nó.
Sau một lúc lâu, tôi xoa lấy cái trán đã ướt đầm mồ hôi mà mỉm cười nhìn về thành quả vừa tạo được.
Một cái thẻ tín danh hoàn mỹ không lấy một chút tì vết mang tên Phong Nhã Phi đang ở trên tay.
Xóa bỏ phong tỏa tôi nhanh chân trở về căn nhà trọ tôi thuê mấy ngày trước.
Mở lấy cửa phòng tôi thấy bên trong là một không gian vô cùng yên tĩnh, Yến Thu và Nhã Phi thì lại chẳng thấy nơi đâu.
Không vội đi vào tôi đứng ở bên ngoài quan sát, sau một lúc tôi nhận ra nơi đây đã bị người dựng nên một kết giới.
Bị ám toán rồi.
Là những tên kia bám theo hay là quốc vương sai sát thủ tới giết Yến Thu.
Tôi giơ tay lên phía trước, khống chê ma lực trên tay rồi hô lớn:"Loạn Ma!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...