Sau cái nhìn đầy trách cứ của Nhã Phi, ông chú này đã quay đầu rời đi mà không nói một câu nào.
Tôi tuy thua trong cuộc đọ sức về khí thế nhưng tôi lại thắng trên phương diện tình cảm.
Tôi qua chỗ khác lấy một cái ghế, đẩy cái ghế bị gãy đi rồi tôi ngồi xuống.
"Phục vụ nơi này thật tệ.
"
Nhã Phi nghe tôi nói thế thì vội lấy tay để lên miệng ra hiệu cho tôi dừng lại.
"Đừng nói lung tung, chú giận đó, chú ấy chỉ hơi khó tính một chút thôi chứ chú ấy rất tốt bụng"
Tốt bụng hay không còn tùy người nữa cô bé à.
"Chúng ta có nên đổi quán ăn khác không, chỗ này chắc không ăn nổi rồi!"
"Không cần đâu chút nữa chú ấy sẽ mang đồ ăn ra.
" Nhã Phi hơi ngập ngừng rồi nói tiếp: "Chú ấy chỉ lo em bị người ta lừa thôi, Vô đừng để bụng chuyện này được không?"
Tôi làm sao mà không để bụng được đây khi mới vừa gặp mặt đã bị đánh.
"Ta không để bụng chuyện này đâu nhưng Nhã Phi đã lớn rồi cần có lựa chọn của riêng mình.
" Tôi ngừng một chút rồi tiếp tục: "Nhã Phi nếu như không muốn gặp ta thì ta sẽ không quấy rầy Nhã Phi nữa!"
"Không, ý em không phải vậy, thật ra mỗi lần gặp Vô em rất vui!" Con bé vội vàng nói ra, nói xong hai má của con bé bắt đầu ửng hồng.
Thật dễ dụ, không thể hoàn toàn trách ông chú lúc nãy được, nếu tôi mà có đứa cháu gái như thế này thì tôi cũng lo lắng lắm.
"Mà Vô thật lợi hại có thể dùng ma thuật với tốc độ nhanh như vậy.
" Con bé nhìn qua tôi với đôi mắt đầy ngưỡng mộ.
Như thế còn chưa là gì với tôi đâu, tôi còn có thể dùng ma thuật với tốc độ nhanh hơn nhiều.
"Chỉ là mánh khóe nhỏ khi dùng ma thuật thôi, Nhã Phi cũng là một phù thủy đi, có muốn học hay không?"
Con bé nghe tôi nói xong mà gật đầu lia lịa.
"Ma thuật thật ra rất đơn giản, chỉ cần nhớ tới hai chữ thôi là có thể dễ dàng thi triển được được mọi loại ma thuật.
"
"Hai chữ?" Cô bé tò mò hỏi lại tôi.
"Đúng vậy, hai chữ đó là! " Tôi dừng lại để đối phương càng thêm phần tò mò rồi mới nói: "Niềm tin!"
"Niềm tin?" Con bé nghe không hiểu mà hỏi lại tôi.
— QUẢNG CÁO —
"Ma thuật bắt đầu bằng niềm tin mãnh liệt nhưng con người là động vật luôn nghi ngờ, họ nghi ngờ người khác thậm chí là với chính mình.
" Nói đến đây tôi bắt đầu nở ra một nụ cười đầy đắng chát.
Tin tưởng nếu có thể dùng được ma thuật thì tôi đây còn nghiên cứu còn thí nghiệm làm gì nữa.
Đây chỉ là lừa con bé một chút mà thôi.
Nói như vậy không phải là rất ngầu sao, mà chuyện này cũng chẳng thể nào hoàn toàn kiểm chứng được.
Nhìn con bé sau khi nghe tôi nói xong đã bắt đầu rơi vào trầm tư làm tôi gật đầu thỏa mãn.
Con bé này biểu hiện rất tốt.
"Nói nhăng nói cuội!" Ông chú lúc nãy đi ra với hai dĩa thức ăn trên tay nhìn tôi mà nói.
Người này thật biết quấy rối, không thấy tôi đang làm màu trước mặt con bé sao, lại dám phá rối tôi lúc này, có tin tôi phá nát cái quán rách này của ông hay không.
"Chú đừng nói như vậy, lời Vô nói rất có lý!"
Con bé này thật dễ thương, còn biết lên tiếng bên vực tôi, thật không uổng công bao lâu nay gây dựng hình tượng trước mặt con bé.
Ông chú này nghe con bé nói mà mặt không phản ứng, để lại hai dĩa đồ ăn rồi quay người rời đi.
Tôi nhìn vào dĩa thức ăn trước mặt mình, nó là món thịt nướng có phần hơi khét nhưng tôi lại không ngửi ra mùi khét từ miếng thịt này.
Món này thật ăn được sao?
Tôi nhìn qua con bé hỏi: "Quán ăn này có được đổi món không?" Không đổi được thì tôi chấp nhận nhịn đói cũng không ăn.
"Chú ấy nấu món nào thì chỉ có thể ăn món đó thôi, không thể đổi đâu.
" Nói xong con bé bắt đầu ăn phần của mình.
Tôi thấy con bé ăn rất ngon miệng.
Thật hay giả đây?
Tôi liều mình nếm thử.
Thật không thể dùng bề ngoài đánh giá mà, món thịt này thật sự rất ngon.
Chỉ một lát thôi tôi đã ăn hết phần của mình, nhìn qua thì thấy con bé cũng đã ăn xong.
— QUẢNG CÁO —
Tôi chuẩn bị gọi ông chú ra để tính tiền thì con bé đã ngăn tôi lại rồi dẫn tôi đi ra ngoài.
Ra khỏi cửa hàng lúc này tôi mới hỏi con bé: "Ăn uống miễn phí?"
"Mỗi ngày mỗi người chỉ được ăn một phần ăn miễn phí ở đây thôi, ăn xong là phải rời đi nếu không chú ấy sẽ đuổi người ra ngoài đó.
"
Còn có dạng này, đúng là quán ăn kì lạ.
Tôi nhìn quanh mọi người chỗ này một lượt.
Thật mạnh.
Người ngồi ăn trong quán lúc nãy với người ở quanh đây đều rất mạnh.
Chỗ này tốt nhất không nên đến nữa.
Tôi và con bé đi dạo một vòng sau đó tôi dẫn con bé tới trước cổng học viện rồi mới rời đi.
Vào một góc khuất người, áo choàng trắng của tôi bắt đầu chuyển thành màu đen, mặt nạ trắng che nửa mặt chuyển thành mặt nạ đen tuyền che đi toàn bộ khuôn mặt.
Đêm nay kế hoạch sẽ khởi động.
Sau cái ngày mất mặt lúc đầu tôi nhập học, tôi nhận ra thân phận của mình rất có thể đã bị người khác nghi ngờ nên tôi chuyển đổi kế hoạch từ trả thù sang kế hoạch thoát thân.
Phải loại bỏ mọi hiềm nghi về thân phận của tôi.
Một kế hoạch thoát thân hoàn mỹ đã được tôi hoạch định kỹ càng.
Bước đầu của kế hoạch là làm cho thân phận Hắc Ám một lần nữa dương danh, làm cho mọi người đều phải nhớ kỹ đến cái tên này.
Ẩn mình trong bóng đêm tôi lặng lẽ di chuyển.
!
Đây là biệt thự của Hàn gia, Hàn gia chủ hiện tại đang ở chỗ này.
Tôi hiện tại đang đứng ở cổng căn biệt thự, vây quanh tôi bây giờ là một đám ma pháp kiếm sĩ, họ đều là thủ vệ của Hàn gia.
Nhìn về phía ngoài biệt thự nơi đó có một lớp màn mỏng trong suốt, đây là màn chắn ma thuật, loại màn chắn có thể bao thủ một nơi rộng lớn như vậy chắc là không tầm thường.
Những tên thủ vệ dám cản đường tôi đều bị tôi dùng một kiếm chém rơi.
— QUẢNG CÁO —
Rất nhanh tôi đã đi tới mép màn chắn dùng tuyệt kỹ Hư Hóa tôi dễ dàng đi xuyên qua mà không gặp bất kì trở ngại nào.
Tuyệt kỹ Hư Hóa là tuyệt kỹ tôi tạo ra trong lúc chữa trị cho bọn nhỏ.
Tuyệt kỹ này sẽ làm tôi miễn nhiễm trước mọi đòn tấn công bằng ma thuật, các dạng kết giới cũng là một loại hình ma thuật nên tôi hoàn toàn có thể miễn nhiễm với nó.
Loại tuyệt kỹ này sử dụng thì tốt đó nhưng muốn thi triển nó lại vô cùng khó khăn mà thời gian để duy trì lại rất ngắn với lại lúc thi triển tôi hoàn toàn không thể sử dụng được các loại ma thuật khác.
Xuyên qua màn chắn tôi đi vào biệt thự, người ở đây rất hiếu khách, họ liên tục tặng cho tôi các đòn tấn công từ mọi hướng.
Tôi dùng sự nhanh nhẹn của mình tránh đi các đòn tấn công mà không đánh trả lại, lúc này việc quan trọng nhất tôi cần làm là xác định vị trí của tên Hàn gia chủ càng nhanh càng tốt.
Hàn gia chủ là gia chủ của Hàn gia là đại diện cho một gia tộc, nơi ở của người này nhất định có thông đạo thoát hiểm trong trường hợp khẩn cấp nhưng tên hàn gia chủ lại là kẻ thích sỉ diện coi trọng mặt mũi vì vậy hắn sẽ không ngay lập tức rời đi mà hắn sẽ lựa chọn ở lại quan chiến nên khoảng thời gian đầu tiến công là cơ hội tốt nhất để giết đối phương nếu hắn quyết định rời đi thì mọi chuyện sẽ trở nên rất khó khăn.
Không ngoài dự đoán của tôi, trong căn phòng cao nhất của biệt thự có năm người đang nhìn về hướng này.
Năm người này chắc chắn có một người là Hàn gia chủ.
Tôi không dây dưa với bọn thủ vệ mà trực tiếp tan biến thành làn khói đen, lần nữa xuất hiện thì tôi đã ở gần căn phòng kia.
Hóa thành làn khói này là một tổ hợp kỹ gồm bốn loại kỹ năng khác nhau tạo thành.
Đầu tiên là kỹ năng khống chế, khống chế làn khói ma thuật bao quanh lấy toàn bộ cơ thể, đây là phần rất quan trọng.
Giống như một ảo thuật gia cần thu hút ánh nhìn của khán giả thì làn khói này là điểm thu hút sự tập trung của kẻ địch nếu khống chế không tốt tạo ra sơ hở thì mọi thao tác phía sau sẽ trở nên vô nghĩa.
Sau khi thuận lợi khống chế làn khói ma thuật tôi sẽ dùng tuyệt kỹ Hư Hóa để thoát ra một cách nhẹ nhàng nhất mà không làm hư hao gì đến làn khói đen.
Tiếp đó là tuyệt kỹ Ẩn Thân, giúp tôi hòa mình vào môi trường xung quanh để tránh đi tầm mắt của mọi người, tiếp theo là dùng cường hóa để tiến đến mục tiêu với tốc độ tối đa.
Mỗi thao tác kỹ năng phải cực nhanh, cực chính xác mới làm ra được hiệu ứng khói tan biến.
Màn hóa khói tan biến này chỉ mang tính chất hù dọa đánh vào tâm lý là chính còn trong chiến đấu thì chẳng có tác dụng gì.
Tôi đứng trên không gần căn phòng nhìn về phía năm người bọn họ.
Bọn họ có người ngạc nhiên có người khẩn trương nhưng giờ làm gì cũng vô dụng thôi, ở khoảng cách này mọi chuyện đã được xác định.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...