Hạnh Phúc Vì Em


Tiếu Thành cũng nghe thấy những lời nghi ngờ xung quanh, huống hồ lúc còn ở Tam Á anh ta đã từng hỏi đồng nghiệp của Kiều Hải Tinh về mối quan hệ giữa cô và Xa Thừa Vũ có phải là người yêu hay không, đồng nghiệp kia phủ nhận chắc như đinh đóng cột, nếu không anh ta cũng sẽ chẳng vượt trời nam đất bắc đuổi tới nơi này.
Tiếu Thành nhàn nhạt nhìn về phía Xa Thừa Vũ rồi hỏi: “Hình như Xa tổng có sự hiểu lầm gì đó với tôi thì phải? Hay là Xa tổng cho rằng tôi mở quán bar thì tôi sẽ là người tùy tiện, anh không yên tâm giao cấp dưới của anh cho tôi?”
Xa Thừa Vũ cười ra tiếng, “Ông chủ Tiếu đang nói gì vậy?”
Tiếu Thành thoáng nhướng mày nhìn về phía Xa Thừa Vũ, “Xa tổng yêu quý nhân viên là chuyện tốt, nhưng chung quy cũng không thể chậm trễ việc yêu đương của nhân viên chứ, người trưởng thành có quyền lựa chọn đối tượng kết giao của mình, Xa tổng cứ che chở như vậy cũng không thỏa dáng cho lắm nhỉ?”
Cứ giằng co như vậy, hai người đều chĩa mũi nhọn ra, ai cũng không chịu nhượng bộ.
Bỗng nhiên, Xa Thừa Vũ cúi đầu cười cười, “Tôi hiểu rồi,” anh nhìn về phía Kiều Hải Tinh đầy yêu chiều rồi nói: “Nhưng làm sao bây giờ? Chẳng lẽ ông chủ Tiếu không tin chúng tôi đang yêu nhau!”
Trái tim Kiều Hải Tinh đập thình thịch, cô có một loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên, giây tiếp theo trên eo cô nặng hơn, cả người bị Xa Thừa Vũ kéo đến gần sát, anh cúi đầu hôn lên môi cô.
Một tay anh đỡ gáy cô, một tay ôm lấy eo cô, tùy ý trằn trọc đôi môi cô, động tác kia vừa tự nhiên lại thành thạo, thân mật vô cùng.
Quần chúng vây xem rớt cằm đầy đất.
Đây là…… vụ án gì đây??
Hai giây sau, đám chuột Marmota* kêu như muốn lật nóc nhà.
(2): 土拨鼠叫: Sóc Marmota: Marmota là một chi động vật có vú trong họ Sóc, bộ Gặm nhấm.

Từng có một video rất nổi tiếng trên mạng về chú sóc Marmota đứng trên vách núi gào thét, tiếng kêu của loài này rất to và vang.
Cứu mạng! Ôi mẹ ơi cứu mạng!! Con cũng muốn yêu đương!!!
Thậm chí có người lấy điện thoại ra chụp ảnh và quay video, đăng lên vòng bạn bè trên Weibo.
Hừ, hôm nay không thể chỉ có mình tôi là con cá voi chanh* được!
(3): 柠檬鲸: cá voi chanh: một meme bên Trung
Nụ hôn kết thúc, Xa Thừa Vũ buông lỏng Kiều Hải Tinh ra, khuôn mặt cô gái nhỏ đã đỏ như quả táo chín, anh ôm cô vào trong ngực, giải thích với Tiếu Thành: “Cô bé da mặt mỏng, thật ngại quá, anh đừng để ý nhé!”
Tiếu Thành dùng đầu lưỡi chống má, tầm mắt nhìn về hướng khác, bật cười gật đầu rồi nói: “Được, được, tôi hiểu rồi……”
Anh ta lui về phía sau hai bước, tùy ý đưa bó hoa trong tay cho một cô gái nhỏ đứng trước quầy, sau đó xoay người đi về phía cửa lớn.
“Ông chủ Tiếu!” Xa Thừa Vũ gọi anh ta lại.

Một nhóm mấy cô gái vây quanh bó hoa kia, ríu rít truyền cho nhau xem, quả thực là chảy nước miếng vì Tiếu Thành.
Xa Thừa Vũ đỡ trán, không ngờ mấy cô gái lúc làm việc thì không khác gì con trai nhưng khi nhìn thấy người đàn ông đẹp trai thì ai cũng si mê như ai.
Về sau nếu sinh con trai, anh nhất định phải nói cho nó biết, ở bên ngoài một mình nhất định phải bảo vệ mình thật tốt!!
Tiếu Thành dừng lại, hỏi: “Xa tổng còn có việc gì sao?”
Xa Thừa Vũ cũng cảm thấy Tiếu Thành không tồi, bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, chuyện tình cảm cũng đủ cố chấp, anh áp dụng triệt để nguyên tắc nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, muốn giữ anh ta lại, có cơ hội sẽ tác hợp với nhân viên nữ công ty mình.
Xa Thừa Vũ mỉm cười rồi nói: “Ông chủ Tiếu có hứng thú cùng nhau ăn một bữa cơm hay không? Dù sao mọi người cũng đã quen biết, anh tới Bắc Kinh rồi thì chúng tôi cũng không thể để anh đói bụng rời đi được.”
Tiếu Thành suy nghĩ một chút, nhún nhún vai nói: “Được thôi!”
Xa Thừa Vũ phất phất tay với mọi người rồi nói: “Có mấy đồng nghiệp cùng đi luôn đi, hôm nay tôi mời khách.”
Được công khai cô bạn gái nhỏ của mình, Xa tổng sung sướng không chịu được!
**
Không lâu sau, website chính thức của Chiến Du Online tuyên bố hai tin tức siêu hot:
Tin thứ nhất, trong vòng hai năm Chiến Du sẽ không phát hành sản phẩm mới, toàn bộ công ty sẽ tập trung nghiên cứu và phát triển dự án mới;
Tin thứ hai, gần đây giám đốc mỹ thuật của Chiến Du tạm thời từ chức.
Những người chơi lại bùng nổ, sôi nổi suy đoán có phải Chiến Du xảy ra vấn đề gì hay không, bởi vì việc không phát hành sản phẩm mới trong vòng hai năm kịch liệt cạnh tranh như vậy không khác gì tự sát đó! Hơn nữa giám đốc mỹ thuật cũng từ chức, liệu Chiến Du có tan rã không?
Từng cuộc thảo luận sôi nổi diễn ra trên diễn đàn của trang web.
Quyết định không ra sản phẩm mới trong vòng hai năm là của Xa Thừa Vũ.
Uớc nguyện ban đầu khi anh sản xuất trò chơi không phải vì nổi danh cũng chẳng phải vì kiếm tiền, anh chỉ muốn tạo ra những trò chơi lý tưởng, hy vọng những trò chơi do Trung Quốc chế tạo có thể đi khắp thế giới.

Mà một sản phẩm tốt đòi hỏi nhiều nhân lực và thời gian, cần sự tỉ mỉ mài giũa, sửa đổi nhiều lần.
Đương nhiên, anh cũng tin tưởng sản phẩm mới được ra mắt của hai năm sau cũng sẽ là một trò chơi rất hot.
Còn chuyện Kiều Hải Tinh từ chức đã trải qua sự thương lượng của hai người.

Kiều Hải Tinh một lòng muốn theo học tại trường cũ của mẹ cô, Xa Thừa Vũ vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, cô không tiện mở miệng, cuối cùng vẫn là anh nói ra.
Sau khi từ chức ở Chiến Du, Kiều Hải Tinh tiến vào đội ngũ chuẩn bị đấu tranh thi lên thạc sĩ, học tập rất mệt, rất vất vả, nhưng cô lại cảm thấy cuộc sống vừa chân thực lại tràn ngập hy vọng.
Giao thừa tới gần, Xa Thừa Vũ bàn bạc với Kiều Hải Tinh rằng sẽ cùng cô về Chu Sơn thăm bà ngoại, hai người sẽ ăn tết ở Chu Sơn.

Kiều Hải Tinh vừa cảm động lại ngượng ngùng, vì thế cuối năm đã mua rất nhiều quà tặng đi thăm ba mẹ và ông bà Xa Thừa Vũ.
Mẹ Xa đã hoàn toàn thay đổi vẻ bề ngoài, bà mặc một chiếc váy liền áo màu xanh đen, phác họa dáng người yểu điệu tinh tế vốn có của mình, mái tóc tùy ý búi sau đầu, vừa trí thức lại không mất đi nét quyến rũ.
Nhìn thấy Kiều Hải Tinh, mẹ Xa cứ nắm tay cô nói chuyện mãi, “Bao giờ thì con mới gả tới đây vậy Tiểu Kiều, dì rất nhớ con! Các con sớm kết hôn đi rồi sinh một bảo bối nhỏ, tốt nhất là sinh một cô con gái bảo bối, chúng ta cùng nhau mua váy đẹp, tết tóc xinh cho con bé, dì cũng có thể dạy cho bé cưng rất nhiều kiến thức về hàng không nữa……”
Vẻ mặt Kiều Hải Tinh đau khổ: “……”
Bé cưng nói bé cưng không muốn học đâu ạ.
Mẹ Xa đang thao thao bất tuyệt, bỗng nhiên nhớ tới cái gì, bà nói: “Đúng rồi, ở Bắc Kinh dì có một căn nhà đứng tên dì, ngay đối diện nhà Tiểu Vũ, trước khi các con kết hôn thì trang hoàng lại căn nhà một chút, tốt nhất là làm thông hai phòng, sinh mấy bé cưng đều có thể ở được……”
Kiều Hải Tinh cau mày, nhìn lướt qua Xa Thừa Vũ……
Xa Thừa Vũ ho nhẹ một tiếng: “À, đúng, căn nhà em đang ở là của mẹ anh…… Lúc trước, lúc trước vì muốn em ở thoải mái hơn nên anh mới để cho người môi giới nói với em như vậy.”
Ánh mắt Xa Thừa Vũ dán chặt vào Kiều Hải Tinh, anh sợ cô sẽ không vui.
Kiều Hải Tinh cũng nhìn anh chằm chằm, nhưng chẳng được bao lâu cô lại phì cười ra tiếng, ghé sát bên tai anh rồi nói: “Chú à, không ngờ chú là một tay theo đuổi con gái cực giỏi luôn nha!”
Xa Thừa Vũ mím chặt môi, vành tai dần dần ửng hồng.
Một ngày trước đêm giao thừa, hai người trở lại Chu Sơn.
Người mở cửa chính là Khâu Khiết, bà ta hơi sửng sốt khi nhìn thấy Xa Thừa Vũ, bà ta cau mày cẩn thận suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc nhớ ra mình đã từng gặp người đàn ông này ở khu nhà trọ Kiều Hải Tinh thuê lúc trước.
Nhưng mà nhìn không giống lắm……
Xa Thừa Vũ mặc một bộ quần áo thoải mái, chiếc áo choàng lông dê vắt trên tay anh, trước khi tới đây đã cố ý sửa lại tóc, cả người thoạt nhìn vừa khôi ngô xuất chúng lại vừa sạch sẽ gọn gàng.
Khâu Khiết đánh giá Xa Thừa Vũ, thầm lẩm bẩm.
Rõ ràng ban đầu là một người đàn ông lôi thôi lếch thếch…… sao chớp mắt đã biến thành bộ dáng tinh anh của người thành thị thế này.
Không phải là Kiều Hải Tinh thay quần áo khác cho cậu ta để giữ thể diện đấy chứ?!
Khóe miệng Xa Thừa Vũ nở nụ cười như có như không, không khỏi cảm thán: Kiều Hải Tinh ơi là Kiều Hải Tinh, con mắt của dì em tốt hơn em nhiều……
Anh đưa quà tặng qua, lễ phép chào hỏi mọi người.
Khâu Khiết nhận quà mà không khỏi hoảng sợ, người này tặng cái gì đây, tổ yến, bào ngư, đông trùng hạ thảo cứ từng hộp từng hộp, chẳng lẽ thật sự là người có tiền??
Khác với Khâu Khiết, bà ngoại nhìn thấy Xa Thừa lại có cảm giác như đã gặp nhau quá muộn, bà ngoại lôi kéo tay anh, giọng nói đầy thân mật: “Ôi chao, rốt cuộc cũng gặp mặt trực tiếp!”
Xa Thừa Vũ lắp bắp, chỉ có thể cười gật đầu đáp: “Đúng đúng, hôm nay là gặp mặt trực tiếp rồi ạ.”

Kiều Hải Tinh đang ngồi một bên cảm thấy buồn bực, sao lại cảm thấy hai người này lạ lạ nhỉ, lại còn cái gì mà “trực tiếp” hay không “trực tiếp”, nói cái gì vậy không biết?
“Có chuyện gì vậy ạ?”
Nhưng mà hai bà cháu tình cảm đầy nồng hậu kia lại chẳng có ai để ý tới cô.
Buổi tối, Đỗ Giai Vĩ và Đình Đình ôm con tới đây ăn cơm, Đình Đình thường dạo diễn đàn nên liếc mắt một cái đã nhận ra Xa Thừa Vũ, “Anh..

anh… anh … Anh là ông chủ của Chiến Du?”
Mọi người đều nhìn về phía Đình Đình.
Khâu Khiết vội vàng truy hỏi: “Ông chủ gì cơ?”
Đình Đình mở to đôi mắt đầy phấn khích, “Chính là ông chủ của công ty game vừa mới ra mắt trên thị trường ấy ạ, con thường xuyên chơi trò chơi của họ!”
Khâu Khiết không nói gì, ngay cả Đỗ Thư Bằng cũng rũ đầu xuống.
Người ta là ông chủ của một công ty, vây mà lúc trước mình đã nói cái gì với người ta vậy?
Chê cười điều kiện của người ta không tốt, bảo cậu ta cách xa Kiều Hải Tinh ra, còn nói cậu ta thông đồng với con bé……
Mặt Khâu Khiết nóng như phải bỏng, suốt cả bữa cơm không dám ngẩng đầu nhìn Xa Thừa Vũ lấy một cái.
Bà ngoại nhìn Khâu Khiết cũng thấy phiền, bà chỉ đơn giản lấy lý do “Trong nhà nhiều người ở không đủ”, bảo Khâu Khiết và Đỗ Thư Bằng đến nhà Đỗ Giai Vĩ ăn tết.
Đêm giao thừa, ba người ăn một bữa cơm tất niên đơn giản, sau khi ăn xong không lâu bà ngoại liền trở về phòng ngủ, trước khi đi Kiều Hải Tinh dường như thấy bà ngoại nháy mắt ra hiệu gì đó cho Xa Thừa Vũ, sau đó mặt Xa Thừa Vũ bỗng đỏ bừng.
Sau khi bà ngoại đi ngủ, hai người lúng túng đứng trong phòng khách nhỏ, không biết vì sao Kiều Hải Tinh bỗng cảm thấy không khí có phần căng thẳng, cô khó khăn nói: “Cái đó, chúng ta đi ra ngoài xem pháo hoa được không ạ?”
Xa Thừa Vũ liếc nhìn cô, trong đầu đều là ánh mắt vừa rồi của bà ngoại, anh dời mắt đi rồi nói: “Được, đi xem pháo hoa nào.”
Tới gần 12 giờ, ven đường có rất nhiều hộ gia đình đang đốt pháo hoa, những chùm pháo hoa đầy màu sắc bay lên trời cao tạo thành những bông hoa rực rỡ như sắc cầu vồng.
Kiều Hải Tinh che tai cười cong đôi mắt.
Xa Thừa Vũ mím môi nhìn cô, anh nắm lấy tay Kiều Hải Tinh rồi đeo thứ gì đó lên ngón giữa của cô.
Kiều Hải Tinh xòe tay xem, là một chiếc nhẫn gắn viên kim cương thật to…
Xa Thừa Vũ cong môi cười, nắm lấy bàn tay nhỏ thật chặt.
Về đến nhà, thỉnh thoảng Kiều Hải Tinh lại nhìn lén chiếc nhẫn, tức giận hỏi anh: “Anh đây là có ý gì thế hả?”
Xa Thừa Vũ: “…… Cầu hôn!”
Kiều Hải Tinh: “Ai làm thế bao giờ?! Trực tiếp đeo lên, chẳng may…… chẳng may em không đồng ý thì sao?”
Xa tổng kiêu ngạo: “Không có lựa chọn nào là không đồng ý đâu.”
Kiều Hải Tinh rầm rì một tiếng, tháo nhẫn xuống trả lại cho anh, “Không được!”
Xa Thừa Vũ cầm nhẫn, anh chậm rãi đi đến bên cạnh cô, trầm giọng nói: “Hải Tinh, em bước vào cuộc sống của anh ở thời điểm anh mất mát và bất lực nhất, mỗi ngày của anh không nhìn thấy ánh mặt trời, nhưng anh có thể nhìn thấy em, không có em thì không có anh của hôm nay, anh không biết tương lai anh sẽ trở thành một người như thế nào, nhưng có một điều anh dám khẳng định, anh nhất định sẽ nắm tay em đi đến hết cuộc đời.”

Anh chậm rãi ngồi xuống, quỳ một gối xuống và giơ nhẫn hỏi cô: “Cho nên, em đồng ý lấy anh chứ?”
Kiều Hải Tinh vừa thẹn vừa sốt ruột, vội kéo anh lên.
Nhưng mà người đàn ông này vẫn không nhúc nhích
Kiều Hải Tinh hết cách với anh, đỏ mặt gật gật đầu, “Đồng ý, em đồng ý mà!”
Xa Thừa Vũ đứng dậy ôm chặt cô, “Em là của anh, Sao Biển Nhỏ là của anh!!”
Kiều Hải Tinh mỉm cười vỗ vỗ anh, “Trả nhẫn cho em nào!”
Xa Thừa Vũ đeo nhẫn lên cho cô một lần nữa, sau đó ghé sát bên tai cô rồi nói: “Có nhìn thấy ánh mắt vừa nãy bà ngoại ám chỉ cho anh không?”
Kiều Hải Tinh ngơ ngác gật đầu, hỏi theo: “Bà ngoại có ý gì vậy ạ?”
Xa Thừa Vũ dắt cô về phía phòng ngủ, nói: “Đi nào, đi vào rồi anh sẽ nói cho em biết!”
Vào phòng, Xa Thừa Vũ bỗng ôm ngang cô lên, bước nhanh đi đến mép giường rồi đặt cô lên.
Kiều Hải Tinh sợ tới mức mở to hai mắt.
Xa Thừa Vũ dán sát bên tai cô: “Bà ngoại muốn có chắt rồi!”
Chưa cho cô cơ hội phản ứng, Xa Thừa Vũ đã hôn lên môi cô……
Giữa lúc những ngọn núi đang nhấp nhô phập phồng, Kiều Hải Tinh nghe thấy tiếng thì thầm khi anh đang cắn vành tai cô: “Ngoan nào, gọi chú……”
(Tình thú time, GET =)))))
Kiều Hải Tinh cắn chặt môi không chịu gọi, cuối cùng vẫn không thể chống lại sự tấn công của anh, khóc lóc gọi một tiếng lại một tiếng “Chú”.
Ngày đầu tiên của năm mới mà Xa Thừa Vũ đã mất ngủ, anh ôm cô gái nhỏ trong ngực, cảm thấy đầy thỏa mãn và đủ đầy.
Hơn 5 giờ, anh vẫn chưa buồn ngủ, vì thế lấy điện thoại ra lướt WeChat.
Hơn hai mươi phút trước Sở Hàng đã đăng một bài trong vòng bạn bè, là ảnh cậu ta và Lý Đô Khả dán mặt chụp chung.
Xa Thừa Vũ tùy tay ấn like, không bao lâu sau Sở Hàng đã điện thoại tới.
Xa Thừa Vũ đắp chăn lên cho Kiều Hải Tinh, cầm điện thoại đi đến bên cửa sổ nghe máy.
Giọng Sở Hàng tràn đầy sung sướng: “Lão đại, chúc mừng năm mới ạ!”
Xa Thừa Vũ cười: “Chúc mừng năm mới! Thấy ảnh cậu đăng rồi, cuối cùng Sở gia cũng theo đuổi được vợ rồi!”
Sở Hàng khoe khoang không có điểm dừng, “Phải vậy chứ ạ! Lão đại à, anh cũng cố lên nhé, tranh thủ trở về thì đi đăng ký thôiii.”
Xa Thừa Vũ hừ cười một tiếng, người trẻ tuổi chính là người trẻ tuổi, chẳng phải là lấy giấy đăng ký kết hôn trước thôi sao.
Anh cong cong khóe miệng: “Yên tâm đi, tôi sẽ theo kịp cậu nhanh thôi,” anh nhìn cô gái đang cuộn người như con mèo nhỏ trên giường kia, nhẹ giọng nói: “Vừa mới cầu hôn rồi.”
Sở Hàng thoáng nhìn qua Lý Đô Khả đang nôn đến tối tăm mặt mũi trong WC, “Xin lỗi lão đại, chắc là anh không theo kịp em rồi, vợ em…… vợ em có rồi!!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui