Trang Dụ nửa nằm nửa tựa vào lòng Cố Ngạo chơi điện thoại, trái cây được đút đến tận miệng sướng còn hơn ông hoàng. Lướt lướt điện thoại một chút liền chán cậu nũng nịu xoay người ôm anh, cọ tới cọ lui làm nóng hết người anh.
" Ông xã, em chán quá đi hà. Em muốn đi ra ngoài chơi a. Anh nhốt em ở nhà hoài làm cái gì cũng không cho thì sao em chịu nỗi. Anh chở em đi dạo hóng mát cũng được, đi xíu rồi về. Nha ông xã!!! "
Anh nựng nựng cái mặt được thêm tẹo thịt của cậu, kề môi hôn nhẹ vài cái cho đỡ thèm. Cậu cứ cọ cọ thế này lát nữa anh mất hết lí trí ăn sống cậu luôn không chừng.
" Muốn đi thì mai anh chở em đi chớ còn bây giờ tối rồi ra đường không an toàn. Với lại hai ngày trước em mới trốn đi chơi với anh Bảo xong đấy còn gì. Em bầu bì đi ít ít thôi, em không sợ con mình sợ đấy. Với ái trình tay lái lụa chạy như rượt cướp của em đến anh còn sợ đấy. Hắc hắc, em chán vậy hay là chúng ta chơi chút chút đi em. Anh sẽ thật nhẹ nhàng, thật ôn nhu không làm kinh động đến con đâu. "
Anh sấn tới muốn lột đồ cậu bị cậu giữ cái tay dê xồm lại, mặt nhăn nhó không chịu.
" Thôi nha! Đó là chuyện của hai ngày trước rồi. Em với anh Bảo bị nhốt trong nhà riếc mới âm mưu bỏ trốn thôi. Nếu ngày ngày anh chở em đi dạo, đưa em tới quán ' Ngạo Dụ ' thì em trốn làm chi nữa. Ưm... với lại... Em chán không có nghĩa là em đủ sức chơi trò bạo lực với anh. Tối qua anh làm em đến giờ em còn mệt này. Chuyện đó để mai mốt rồi mần em thật sự hết sức chơi rồi. Bây giờ eo đau mông đau chân đau anh không chở em đi vậy massage cho em đi. Uể oải quá trời quá đất hà. "
Dù tiếc nuối không được ấy ấy vợ mấy trăm phát nhưng vợ mệt thì chịu thôi chớ biết sao. Lâu lâu dùng xe cũng cần bảo trì mới bền huống chi vợ mình. Chơi quá lố có ngày vợ bỏ theo gái quay đầu làm thẳng cho đỡ cực thì nguy.
" Thôi được rồi! Anh đây chìu em tới bến. Nắng mưa là chuyện của trời. Đau lưng nhức mỏi đã có chồng lo. "
Anh đỡ cậu nằm úp sấp xuống, tay lấy gối kê dưới bụng để cậu nằm đỡ cấn thai. Hăng hái xoa bóp cho vợ từ thể hiện tuyệt ki massage của mình, anh vừa xoa eo cho cậu vừa hỏi:
" Em cảm thấy thế nào,Có cần anh nhẹ chút không nè? Em đau thì nói anh biết đấy. "
Cậu cười cười, thoải mái nhắm mắt hưởng thụ hạnh phúc thế gian.
" Anh làm rất tốt, lực vừa đủ a. Thoải mái chết đi được. Em bây giờ phát hiện anh có thể làm được nhiều việc lắm khỏi sợ tương lai thất nghiệp không có cái ăn. "
" Hắc hắc! Chứ sao nữa, chồng của em đương nhiên phải giỏi hơn người thường rồi. Chỉ cần thứ em muốn cái gì anh cũng có thể làm. "
Anh được vợ khen sung sướng nổ thêm vài phát về tính đa năng của mình. Cậu nghe vậy phì cười cũng kệ anh muốn tự sướng sao thì tùy. Nằm xoa bóp một lúc cậu bất chợt nhắc đến công việc của anh.
" Ông xã à, anh nghỉ lâu vậy rồi việc ở công ty với mấy đàn em hội hè gì của anh có ảnh hưởng hay không? Anh định bỏ phế không đi làm tới khi em sinh con luôn chắc. "
" Ừm, anh định chờ em sinh đến khi tịnh dưỡng xong thì đi làm. Việc công ty anh đem về nhà làm em cũng thấy mà. Em cứ yên tâm dưỡng thai, mấy việc vặt vãnh này em không cần để tâm đến đâu. Bây giờ đối với anh quan trọng nhất là sức khỏe của em với con, anh muốn bù đắp hết những thiệt thòi mà em phải chịu trong bốn năm kia. Một mình em sinh con, chăm sóc cực khổ đến nhường nào. Anh đôi khi cảm thấy mình quả thật vô dụng, chưa tròn trách nhiệm của người chồng người cha. Hazz!!! "
Đang vui tự nhiên nhắc mấy chuyện buồn chi không biết hà. Mặt Cố Ngạo nhăn nhó như đít khỉ, cụ như bánh bao chìu làm cậu tâm cũng không dễ chịu gì cả. Không còn hứng hưởng thụ nữa, cậu ngồi dậy mặt đối mặt với anh, hai tay bưng lấy mặt anh, ánh mắt nghiêm nghiêm túc túc:
" Anh nhìn em nè! Nhìn thẳng vào mắt em nè. Anh xem bây giờ trong mắt em không có chút buồn bã hay khổ cực nào hết. Bây giở chỉ toàn tình yêu và hạnh phúc thôi. Chẳng phải anh hay nói em đừng nghĩ đến những chuyện buồn sao, vậy anh nhớ tới nó làm gì chứ? Những chuyện đó không phải lỗi ở anh anh hiểu không? Đó là do em tự chọn thì em tự chịu. Con em em sinh, con em em nuôi! Đó là lẽ hiển nhiên em không hề thấy khổ cực. Anh không cần tự trách nữa, anh chuẩn bị đến công ty làm đi. Em ở nhà có ba mẹ chăm sóc không sao đâu. Ba tháng đầu nguy hiểm cũng qua rồi mà. Ngoan, anh nghe lời em đi làm đi nha. Em hứa sẽ ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thai thật tốt. Nếu anh yêu em vậy anh phải tin tưởng em, anh cười cái coi, nhăn nhó xấu xí. "
Cậu hôn nhẹ môi anh cái xem như định ước, vỗ về anh. Cố Ngạo gật đầu cười tươi rói ôm chặt lấy cậu.
" Bà xã anh thật tốt! Dụ Dụ của anh. Em thật quá đáng yêu đi. Anh sẽ đi làm nhưng khi thai em đủ 4 tháng anh mới đi. Ngày mai anh đưa em đi dạo, em muốn đi đâu anh đều chở. "
" Vậy mới là chồng của Trang Dụ chứ. Cười lên đẹp trai ghê hà. "
Cậu gác cằm lên vai anh, ngửi mùi thơm nam tính anh đầy thỏa mãn.
" Mai anh chở em đi siêu thị đi, em muốn làm bánh cho anh ăn. Lâu quá không làm em ngứa ngáy tay chân lắm a. Anh nói xem anh thích ăn bánh gì để em làm? "
" Bánh gì cũng được, em làm bánh gì cũng ngon hết mà. Hắc hắc! Bà xã thơm anh thêm vài phát đi em, thương em chịu hổng nổi thiệt chớ. "
" Ừm... thì... em cho anh một lần thôi đó... anh chịu không nỗi thì em ráng chịu đựng cho anh sướng tí xíu. "
" Ok em yêu! Cám ơn bà xã nha. Anh sẽ chơi ít ít 1 tiếng thôi. "
" Ưm... "
Nói là làm, anh đè cậu xuống giường hôn đáo hôn để, tay nhanh thoăn thoắt lột sạch đồ cậu ra rồi lột đồ mình. Trang Dụ uốn éo phối hợp nhịp nhàng với anh, tay sờ mó cơ ngực rắn chắc anh nắn tới nắn lui. Nhẹ nhàng bôi trơn, nhẹ nhàng tiến vào anh cẩn thận hết mức làm cậu thoải mái không thôi cả người đều ửng hồng trông quyến rũ vô cùng.
" Ưm... a... ưm... ông xã... động đi anh... a a... ưm... "
" Thoải mái không?... Hừ hừ... ''
" Ưm... ư ư... a a... thoải... mái lắm... ưm... a... "
Trang Dụ co quắp chân, toàn thân dán chặt vào anh cùng anh ân ái thỏa thích. Ừ thì một tiếng... một tiếng lại một tiếng... thành hai tiếng do cậu quá sung đề nghị chơi thêm.:)) Với đề nghị có lời không lỗ này anh đương nhiên đồng ý rồi.:))
...............:)) chút mật ngọt sau ngày valentine cô đơn chiếc bóng.........
E hèm lại được nghỉ thêm 2 tuần rồi mấy chế. Tránh dịch đó, ghê thật. Mặt dù không thích TQ nhưng không ghét dân họ với lại họ bệnh vậy thì nước mình cũng bị ảnh hưởng nhiều lắm luôn. Trừi ưi, coi mấy cái clip dân họ bị cách li này nọ bị bắt thấy tội lắm luôn í. Nghỉ dịp lễ lộc thì vui chớ nghỉ kiểu này không vui chút nào, ở nhà có dám đi đâu đâu. Hazz! Thôi mấy bạn ráng cẩn thận hơn nha. Vn mình cách li tỉnh Vĩnh Phúc rồi. Cầu bình an, cầu may mắn!!!
........................
Còn nữa nha, tui không biết mấy bạn biết tên tui hay là lộn giới tính tui mà kêu bằng ' anh ' dị ta??? E hèm, tui là con gái phận " em " tên " anh " nha. Ha ha!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...