Cố Ngạo cùng Cố Hàm đi mua một đống đồ ăn ngon về cho vợ mình ăn. Hai người vờ như không nghe không biết, chuyện gì đem cái bản mặt hồn nhiên, ngây thơ vô số tội trưng ra cho vợ xem.
" Bà xã, anh mang rất nhiều món ngon cho em đây. Em muốn ăn gì anh đút cho. "
Trang Bảo nhìn đồ ăn bày biện ra trước mặt, thèm thuồng liếm liếm môi:
" Oa, đồ ăn ngon quá đi. Bảo Bảo chỉ nhìn thôi mà đã tưởng tượng hương vị nó kích thích như thế nào rồi. Hàm Hàm quả nhiên là ông xã tốt nhất của Bảo Bảo mà. Hi hi, em yêu ông xã nhất trên đời. "
Trang Bảo cười tít mắt đưa ngón cái lên khen ngợi rồi nhào vào lòng Cố Hàm, bắt anh phục vụ mình ăn. Trang Dụ dùng đũa gắp mấy miếng thịt cho vào miệng nhai nhai nuốt nuốt, ngó qua vợ chồng anh trai hạnh phúc tự nhiên no bụng hết muốn ăn. Cụt hứng quá đi, cẩu lương nhét đầy bụng rồi ăn ăn cái khỉ gì nữa. Chồng mình không ga lăng gì cả, ít ra phải nói vợ muốn anh đút ăn không chứ? Anh nên học hỏi anh hai đi nhen. Vợ bậm môi, phùng má là Cố Ngạo biết trong đầu vợ đang nghĩ cái gì rồi. Anh kéo cậu ngồi lên đùi mình, âu âu yếm yếm sờ mặt cậu, giọng ôn nhu hết sức:
" Dụ Dụ của anh sao không ăn cơm đi, em chẳng phải than đói sao? Hay là anh mua đồ ăn không hợp khẩu vị của em? Hửm? "
Miệng ngậm một đống đồ ăn, Trang Bảo vẫn nhiệt tình chen mỏ vào góp vui giúp vợ chồng em trai.
" Ổng oải âu, iểu ụ uốn iểu ạo út ăn á. ( không phải đâu tiểu Dụ muốn tiểu Ngạo đút ăn á.) "
" Anh Bảo nói có thật không bà xã? Em muốn anh đút ăn thì phải nói chớ. Hì hì, bình thường em chẳng phải thích tự ăn hơn sao, nay đổi tính rồi à? "
Cái tật xấu này không bao giờ Cố Ngạo bỏ được mà. Đã biết vợ muốn gì thì làm cho vợ đi, ở đó chọc ghẹo con người ta ngượng chín mặt mới chịu hà. Cậu ấp a ấp úng núp mặt vào ngực anh che đi cái sự ngượng ngập này.
" Em... em mới không cần... anh đút. Anh đừng nghe anh Bảo nói bậy... Tại em chưa có đói thôi. "
" Ọt ọt... ọt ọt... "
"... "
Trang Dụ câm nín, cái bụng đã phản chủ một cách không thương tiếc, cậu làm sao ngẩn mặt nhìn đời đây? Hic hic, tui tủi cái mà thân á.
" Ha ha ha... Em đói thì nói đói, đây đây anh đút em ăn. Nè thịt gà chiên giòn, óng a óng ánh đang chờ đáp vào miệng em đó. Aaa... "
Đói quá đói rồi, không cần cái liêm sĩ liêm sét gì nữa, no bụng trước rồi tính. Nghĩ vậy, Trang Dụ há miệng ăn nguyên cục thịt gà. Diễn biến một hồi của hai cặp vợ chồng là anh đút em ăn, em mớm anh ăn tới khi tém sạch hết đồ ăn thì thôi.
Ăn no nê, Trang Bảo hài lòng vỗ vỗ bụng mình, nữa ngồi nữa tựa vào người Cố Hàm.
" Chẹp chẹp... ngon quá ngon. Hàm Hàm chút dẫn Bảo Bảo đi chơi, tại Hàm Hàm mà Bảo Bảo đã mất hết nữa ngày đi chơi rồi đó. Anh phải bù đắp xứng đáng cho Bảo Bảo. "
" Ừm! Vậy bà xã muốn anh dẫn đi đâu chơi? Mấy ngày nay chúng ta đi đi đủ nói hết a. Tạm thời không biết nên đi đâu tiếp. "
Nghĩ mãi không biết nên đi đâu chơi, Trang Bảo xoay qua hỏi Trang Dụ.
" Tiểu Dụ, lát chúng ta đi đâu chơi tiếp đây? "
" Ờm... hay là mình đi xem phim ha. Cũng lâu quá không đi có coi phim. "
Trang Bảo mặt tái mét lắc đầu lia lịa. Nhớ tới cái viễn cảnh hổi xưa đi xem phim chung với Cố Hàm là sợ khiếp vía.
" Thôi thôi thôi... anh không đi coi phim đâu. Chỗ đó đáng sợ dữ lắm. Đợt trước xem cái phim gì mà mà trong rạp chiếu phim có ma nữ á. Trời ơi, anh yếu tim sắp xỉu tại chỗ luôn á. Em lỡ đi vô đó bị bắt đi là chết luôn, máu quá chừng. "
Vợ nói mới nhớ, cái cách coi phim kinh dị để gia tăng tình cảm vợ chồng là do Cố Ngạo chỉ anh. Ta nói không biết tình cảm gắn bó bao nhiêu mà anh chỉ biết hôm đó mình bị ăn tán, ăn đấm, ăn đá rất nhiều. Mỗi lần con ma nữ xuất hiện là mỗi lần Trang Bảo quơ tay quơ chân bốp vô mặt anh một cái, la lối um sùm muốn điếc cái lỗ tai. Giờ tự nhiên thấy tức thằng em dễ sợ, muốn tán lại nó mấy chục phát ghê gớm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng do mình chơi ngu nghe lời xúi bậy, ăn đánh là đúng.
Mặt dù Trang Dụ cũng sợ ma không kém nhưng vẫn buông lời vỗ về Trang Bảo:
" Anh Bảo đừng sợ, đó chỉ là phim không phải ở ngoài đời đâu. Với lại anh thích xem phim hoạt hình mà, chúng ta đi xem phim hoạt hình ha. Đảm bảo anh Bảo ghiền xem phim hoạt hình ở rạp luôn. "
" Thật hả? "
" Thật! Em chưa bao giờ gạt anh a. "
" Vậy được, chúng ta đi xem phim hoạt hình, xong cái chúng ta đi ăn nhà hàng rồi vòng lại siêu thị chơi. "
Suy tính kĩ lưỡng lịch trình, cả bốn người dắt tay nhau đi xem phim. Hai chàng vợ thì hào hứng còn hai ông chồng thì ngán ngẩm, hoạt hình có gì đâu mà coi, chán chết đi được, nhìn vợ còn hay hơn ấy chứ. Vợ là nguồn cảm hứng của sự hạnh phúc, của sự hưng phấn. Vòng qua vòng lại, bốn người đi chơi tới tối mới trở về khách sạn ngủ. Trên tay hai ông chồng cầm theo túi lớn, túi nhỏ đồ ăn, quần áo... Trang Dụ và Trang Bảo nhìn nhau nhái mắt mấy cái, sốt sắng đi tắm sạch sẽ thơm tho trước ra chuẩn bị tư thế thật quyến rũ cho chồng thịt. Chơi ca tối là cái chơi hấp dẫn nhất trong ngày, ôi nghĩ vậy thôi mà đã có cảm giác sương sướng rồi. Lúc Trang Dụ mặt đồ ngủ đi ra anh cười tà nhìn cậu chút xíu liền đi vào nhà tắm. Ôi cái ánh mắt ông xã nhìn mình thật vi diệu làm sao í. Hắc hắc, chắc tối nay ông xã sẽ chăm sóc mình thật tốt đây. Ưm... a thích quá thích quá đi. ( Trên đời này không có cái tồn tại gọi là liêm thị sỉ.)
Cố Ngạo hôm nay ăn mặc còn xẹt si hơn hôm qua, anh chỉ quấn khăn ngang eo để che đi cái nơi quan trọng nhất còn lại bao nhiêu thứ đều bọc lộ hết ra ngoài. Mắt cậu sáng rực lửa lên, nuốt nước bọt ực ực khi thấy cơ bụng săn chắc, đầy múi, vòng eo đạt tiêu chuẩn quốc tế, đôi chân dài hơn nách, gương mặt soái ca cười nhết mép tí tì, ánh mắt sắc bén. Ôi chắc tui chớt quá, chồng tui thật là ngon cơm. Chồng ơi đến đây yêu em đi.
Bộ dáng ngơ ngác nhìn mình của Trang Dụ làm Cố Ngạo không nhịn được cười, vợ anh đây là mê trai đến mức xuất thần rồi. Anh tiến đến gần, tay vòng qua ôm eo, mặt đối mặt với cậu, giọng vừa nhỏ nhẹ vừa ôn nhu kèm theo một chút tà khí:
" Dụ Dụ của anh sao nhìn anh dữ vậy? Trên người anh có dính gì à? Ấy du, mặt em đỏ hết rồi này. "
Biết mình phóng điện quá mức, Trang Dụ xấu hổ không dám nhìn thẳng mặt anh, cúi đầu nhìn ngực anh tiếp.
" Em... em đâu có nhìn anh đâu. Em... em là nhìn bức tranh sau lưng anh ấy, tại anh che khuất tầm nhìn của em nên mới thấy vậy thôi... khụ khụ... ông xã, giờ này cũng trễ lắm rồi, chúng ta đi " ngủ " thôi. "
Cái này ta nói đã nghiện mà còn ngại nè. Hắc hắc, để anh thử thách sự nhẫn nại của em đạt tới đâu. Trêu chọc vợ là một thú vui tiêu khiển rất tốt.
" Được, em nằm xuống đi để anh đi tắt đèn. "
Quái lạ, bình thường hai vợ chồng âu yếm có khi nào anh í tắt đèn đâu ta? Chắc nay đổi khẩu vị, chắc chắn là vậy. Chờ đợi mòn mỏi tưởng anh tắt đèn xong lại ôm hôn mình liền ai dè anh lại trèo lên giường kéo chăn ngủ luôn, chút động tĩnh, một cái ôm hôn cũng không có. Cậu xoay qua, lay lay anh:
" Ông xã! Anh ngủ hả? "
" Ừm! Tối rồi không ngủ chẳng lẽ thức. Chẹp chẹp, bà xã ngủ sớm để thai nhi khỏe mạnh nè. "
" Anh dám ngủ? "
" Tạch " Trang Dụ bậc người dậy mở đèn sáng trưng lên, mắt bừng bừng lửa giận:
" Anh thức dậy ngay cho em. Em không cho anh ngủ, anh phải thức với em. Chúng ta chưa làm chuyện kia mà. "
Cố Ngạo mặt lạnh tanh, bộ dáng nghiêm túc chưa từng có.
" Vợ à, có cái gì rớt xuống giường kìa em. "
Theo quán tính cậu nhìn xuống ngó tới ngó lui, chẳng thấy cái gì.
" Đâu? Có cái gì rớt đâu? "
" Có, từ trên người em rớt xuống ấy. "
" Trên người em có mang cái gì đâu mà rớt. "
" Anh nói có là có mà, nhìn đi cái túi chứa liêm sỉ của em rớt dưới kìa, mau lượm lên đi em ơi. Ha ha ha! "
Cố Ngạo nói xong ôm bụng cười nghiêng ngả nhìn cái mặt ngơ ngơ ngáo ngáo của cậu. Sau một hồi định thần, Trang Dụ cũng bậc cười theo, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn.
" Anh chọc em. Cố Ngạo đáng ghét... Ai cho anh chọc em... em làm gì có liêm sỉ để mà rớt, đáng ghét. "
Anh nhẹ nhàng kéo cậu nằm lên người mình, tay vuốt ve mặt cậu.
" Bà xã đáng yêu quá mà, ai cũng muốn chọc em đó nga. Sao, em muốn anh " yêu " em đêm nay kịch liệt hơn đêm qua không? "
"... thì... thì... muốn... anh biết còn hỏi làm gì a? Đáng ghét. "
" Được, vậy anh tới đây. "
" Ưm... a a a... um ư... " thêm n lần tiếng rên rỉ thâu đêm.
Cũng cùng chiêu trò chọc giận đó, tình hình bên Cố Hàm cũng không khác là mấy. Trang Bảo thấy Cố Hàm tắm ra là đã nhào vô đòi chơi trò chơi ban đêm. Anh chọc ghẹo cậu y vậy, Trang Bảo mặt không biến sắc trả lời:
" Liêm sỉ là cái gì hả ông xã? Nó có ăn, có chơi, có thấy được hơm? Dĩ nhiên là không rồi, Bảo Bảo ăn anh ngon hơn, cái liêm sỉ gì gì đó em không cần. Ho ho, đến đến yêu thương động thỏ của Bảo Bảo. "
" Bảo Bảo nói chí lí, liêm sỉ gì cái tầm khuya lơ khuya lắc này. Hắc hắc! "
" Ưm... a... ui... nữa nữa... ưm... a a... "
Xong, đêm đó xảy ra chuyện gì thì mọi người cũng biết rồi đấy.
..................................:))
Để tui kể mọi người nghe một câu chuyện nha.
Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày đẹp trời có một cô gái đang lên mạng tìm truyện đam mỹ để đọc. Bỗng dưng cô ta thấy truyện của mình viết được đăng lên trang wed đó. Cô ta có cảm giác chẳng lành liền ấn thử tên truyện search Google và chuyện gì đến cũng sẽ đến, quá trời trang đang truyện của cô ta. Một nỗi sợ tự nhiên dâng lên trong lòng, cô ta chỉ viết truyện chơi chơi, không hay như người ta đem lên thế nào cũng bị ăn gạch đá miễn phí. Hoan mang mở bình luận xem thử, chu choa... cười không nhặt được mồm. Có bạn đọc giả chù cô ta xuyên vô làm thụ để nếm mùi đau khổ. Oa oa oa... câu chuyện đến đây là kết thúc. Một cái kết rất cục súc và đoản hậu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...