Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Nhìn hai người bọn họ anh anh em em, Hứa Nam Yên hạ một nửa cửa sổ xe xuống vươn tay, bỗng nhiên muốn cười —— làm gì có gió chứ?
Ngay khi cô đang miên man suy nghĩ, Lục Thời Xuyên đã ôm eo Hạ Y Nhiên đi đến trước mặt cô, "Cô xuống ngồi phía sau xe đi, hôm nay Nhiên Nhiên phải đi bệnh viện khám thai!"
Trải qua mấy lần giáo huấn trước kia, Hứa Nam Yên đã hiểu rõ tính nết của Lục Thời Xuyên, huống chi, hôm nay mục đích của cô là đi đến bệnh viện thăm mẹ của mình, cũng không muốn cùng hắn có thêm mâu thuẫn nào.

Hứa Nam Yên xuống xe, lướt ngang qua Hạ Y Nhiên.

Hạ Y Nhiên mím mím môi, "Hứa Nam Yên, thật xin lỗi a, vốn là hôm nay tôi có lịch hẹn khám thai ở bệnh viện, không nghĩ tới! "

"Em cần gì phải xin lỗi cô ta, lên xe đi!" Lục Thời Xuyên lấy cùi chỏ đập vào người Hứa Nam Yên, cẩn thận từng li từng tí dìu Hạ Y Nhiên lên xe.

Ngồi ở ghế sau xe, Hứa Nam Yên tựa vào cửa sổ ngủ say, ở phía trước Hạ Y Nhiên cùng Lục Thời Xuyên nắm tay, thỉnh thoảng sẽ còn nói vài lời tán tỉnh.

"Lục Thời Xuyên, bác sĩ nói con của chúng ta đã đầy ba tháng, đã không có chuyện gì!" Hạ Y Nhiên tiếng nói cực thấp, nhưng mà không gian trong xe lớn như vậy, Hứa Nam Yên còn chưa tới mức tai điếc mắt mù, những lời nói như vậy, đương nhiên có thể nghe được.

"Làm sao? Muốn rồi?" Lục Thời Xuyên cười nhẹ, trong giọng nói tràn đầy trêu chọc.


"Đáng ghét, người ta muốn lúc nào chứ, còn không phải tại lần trước anh gấp gáp!" Hạ Y Nhiên đưa tay đánh vào bả vai của Lục Thời Xuyên, khóe mắt liếc nhìn Hứa Nam Yên.

Lục Thời Xuyên thuận theo ánh mắt của Hạ Y Nhiên nhìn qua, vừa hay nhìn thấy Hứa Nam Yên đang ngủ, bỗng nhiên giẫm mạnh phanh lại, ôm lấy mặt Hạ Y Nhiên mà hôn.

Hứa Nam Yên theo quán tính của xe mà bừng tỉnh, đập vào mắt chính là một màn này, hai người trước mặt như quên đi sự hiện diện của cô mà hôn nhau, cảnh này giống như một bộ phim chiếu rạp bị hạn chế người xem.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận