Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


"Được rồi, tôi biết, tôi sẽ không tìm nữa, dù sao cũng không tìm thấy, về sau cô cũng không cần là ầm ĩ lên nữa, hôm nay công việc rất mệt mỏi, cô đi về ngủ cùng tôi một lúc đi.

" Lục Thời Xuyên ôm Lâm Thư về phòng ngủ.

Khóe miệng Lâm Thư cong lên!
Lục Thời Xuyên vừa mới ngủ say, điện thoại bắt đầu không ngừng vang lên.

"Tốt nhất là có chuyện quan trọng, nếu không thì phắn đi, tôi mới vừa ngủ, cậu biết tôi đã mấy ngày không ngủ mà.

" Lục Thời Xuyên không kiên nhẫn nói.

"Ôi trời, con gái của cậu xảy ra chuyện rồi, cần một lượng máu lớn, mau đến bệnh viện đi, tôi gửi địa chỉ sang rồi đấy.

" Tiêu Trần nói xong lập tức cúp điện thoại.


Lục Thời Xuyên giật bắn người lên, tỉnh cả ngủ, vội vàng mặc quần áo, cũng không để ý Lâm Thư hỏi thăm cái gì, tông cửa xông ra ngoài, đi thẳng đến bệnh viện.

"Rốt cuộc là làm sao vậy?" Lục Thời Xuyên túm lấy cổ áo Tiêu Trần.

"Cậu buông tay ra trước đi, thấy bảo là đánh nhau với bạn học khác rồi bị đẩy ngã, từ trên thang xuống, đầu bị va đập mạnh, lúc đưa tới bệnh viện đã chảy rất nhiều máu, cần truyền máu, cậu biết đấy, con gái của cậu là nhóm máu Rh âm tinh, kho máu bệnh viện không còn máu tồn.

"
"Vậy lập tức điều ở bệnh viện khác đến đi.

" Lục Thời Xuyên sốt ruột gầm thét.

"Cậu bình tĩnh một chút, nếu như có thì tôi còn ở đây lải nhải với cậu sao? Hỏi hết rồi, không có! Ngươi nghĩ kỹ lại một chút, cậu có quen người nào cũng là nhóm máu Rh âm tính không?" Tiêu Trần cũng rất sốt ruột.

"Trừ Hứa Nam Yên ra, không có! "
Lục Thời Xuyên đặt mông ngồi xuống ghế dài ngoài hành lang, chờ một chút, hình như Lâm Thư! Đúng rồi, thời điểm kết hôn mình còn xem lướt qua tài liệu về cô ta, mình còn nói đến cả nhóm máu mà cô ta cũng giống y đúc với Hứa Nam Yên.


Lục Thời Xuyên bỗng nhiên hưng phấn túm lấy quần áo Tiêu Trần.

"Tôi nhớ rồi, Lâm Thư cũng mang nhóm máu Rh âm tính.

"
Lục Thời Xuyên gọi điện cho Lâm Thư.

"Đừng hỏi gì cả, đến bệnh viện một chuyến, lập tức!"
"Được.

" Lâm Thư không kịp sửa soạn gì, vội vàng đi đến địa chỉ bệnh viện mà Lục Thời Xuyên gửi tới.

Vừa tới bệnh viện đã bị lôi đi thử máu, muốn làm gì đây? Mặc dù Lâm Thư không hiểu ra sao, nhưng hình như trước mắt cũng không chuyện gì uy hiếp được mình đâu, chắc hẳn là có ai đó bị thương, cần truyền máu gấp à.

Năm phút sau!
"Xin lỗi, vợ anh cũng không phải nhóm máu Rh âm tính, anh cố nhớ lại xem có còn quen người nào khác không?" Bác sĩ tiếc nuối nói.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận