Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Nhìn tờ giấy Hứa Nam Yên để lại, Lục Thời Xuyên tràn ngập cảm giác bất lực, chẳng lẽ đến cùng mình mất đi cô ấy sao?
Lục Thời Xuyên nhìn Lâm Thư, lại nhìn vết máu bắt mắt trên giường, trầm tư chốc lát.

"Chúng ta kết hôn đi.

" Lục Thời Xuyên đột nhiên nói.

Hiện tại cuối cùng hắn đã rõ bản thân mất đi cái gì, tốt, em đã muốn tôi cưới thì tôi sẽ cưới, đều nghe em.

Làm như vậy vẫn có thể cảm giác dường như em vẫn đang còn bên cạnh tôi.

"Anh! " Lâm Thư muốn hỏi cái gì đó, Lục Thời Xuyên đưa tờ giấy Hứa Nam Yên để lại cho Lâm Thư xem.

"Haizz …" Lâm Thư thở dài.


"Cô ấy phải chịu rất nhiều khổ cực cùng tủi nhục, nhưng mà, tôi sẽ không gả cho một người không yêu tôi, càng sẽ không gả cho một người nói cưới tôi chỉ vì tờ giấy này.

"
Lục Thời Xuyên bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước mặt Lâm Thư, hôn lên trán của cô ta.

"Tôi không thể cam đoan chắc chắn sẽ có thể yêu cô, nhưng tôi sẽ không yêu người khác, gả cho tôi được không?" Lục Thời Xuyên nói xong hôn xuống, chậm rãi rút đi áo choàng tắm của Lâm Thư.

!
Tin tức chấn động.

Tin tức người đứng đầu Thẩm thị tái hôn truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ, cùng lúc đó Lâm Thư cũng bị các bài báo lớn nhỏ tranh nhau lấy làm trang bìa đầu đề.

Một lễ cưới long trọng trong ba ngày rốt cục kết thúc, Lâm Thư chính thức trở thành bà Thẩm.

Lâm Thư một chân bước lên mây, lái xe sang, ở biệt thự, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của những người chung quanh, cô ta cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.


Cầm một ly rượu đỏ đứng trước cửa sổ sát đất to lớn, từ trên cao nhìn xuống nhìn thấy từng tòa nhà cao tầng, hóa ra đây chính là cảm giác đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, tôi thật sự là phải cảm ơn cô rồi, Hứa Nam Yên.

Một tiếng mở cửa, Lâm Thư đặt ly rượu xuống, chân trần chạy ra cửa.

Lục Thời Xuyên không che giấu được mỏi mệt, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, nhắm mắt lại.

"Có phải anh vẫn đang tìm kiếm cô ta hay không?" Lâm Thư ngồi xuống đối diện hỏi.

"Đừng hỏi, tôi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.

" Lục Thời Xuyên không muốn thảo luận vấn đề này.

Bởi vì vấn đề này, từ khi sau khi kết hôn bọn họ đã cãi vã rất nhiều lần.

"Tôi biết ngay là anh vẫn đang tìm cô ta, tìm được người về thì sao? anh định làm thế nào bây giờ? Lúc đó sẽ để tôi đi đâu?" Lâm Thư mất khống chế rống to.

"Hai người không phải là bạn tốt sao? Sao cô có thể nói như vậy?" Lục Thời Xuyên thấy đau đầu.

"Đúng, chúng tôi là bạn tốt, nhưng như thế không thể che lấp đi sự thật là cô ta hãm hại tôi, cũng không che giấu được sự thật hiện tại tôi mới đúng là vợ của anh, con người đều phải đối mặt với sự lựa chọn, chẳng lẽ sau khi tìm được cô ta trở về? Tôi sẽ phải tha thứ cho cô ta, sau đó chắp tay nhường anh cho cô ta sao?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận