Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ


Từ phòng tắm đến trên mặt bàn, từ trên ghế sô pha đến bên bệ cửa sổ, Lục Thời Xuyên quả thật rất biết chơi, thay đổi rất nhiều tư thế.

Hai người chiến đấu một đêm không biết mệt mỏi, không đứt quãng, đến hừng đông mới chìm vào giấc ngủ say.

Lục Thời Xuyên tỉnh lại lập tức thấy được một cảnh tượng.

Bàn ghế trong gian phòng lung tung ngổn ngang, toàn thân mình trần trụi, bên cạnh có một người phụ nữ quần áo không chỉnh tề đang nằm, nhìn kỹ hóa ra là Lâm Thư? Bạn thân của Hứa Nam Yên sao?
Sau khi Lục Thời Xuyên thức giấc thì Lâm Thư cũng chậm rãi tỉnh lại, nhìn thấy Lục Thời Xuyên lộ ra ánh mắt nghi ngờ, lại nhìn lại chinh mình, đột nhiên xuống giường, đi đến tủ quần áo tìm lấy một chiếc áo choàng tắm.

"Chưa từng xảy ra chuyện gì cả, quên hết đi.

" Lâm Thư vừa mặc quần áo vừa đánh đòn phủ đầu, cô muốn khác biệt với những người phụ nữ khác.


"Cô! " Trong đầu còn hiện lên hình ảnh điên cuồng đứt quãng đêm qua, nhất định là mình bị bỏ thuốc rồi, vậy thì người phụ nữ này? Cũng bị bỏ thuốc sao?
Người có thể đồng thời bỏ thuốc cả hai người!
Lục Thời Xuyên chợt nhớ tới, ly rượu Hứa Nam Yên mang ra kia.

Chết tiệt! Cô ấy muốn làm cái gì, không chờ nổi gấp gáp muốn giao mình cho người khác đến vậy sao? Cô! nhất định là cô đã bỏ đi rồi, không thì cô sẽ giải thích với mình kiểu gì, nhớ lại hôm qua cô bỗng nhiên dịu dàng điềm đạm lạ thường, vậy mà mình còn tưởng rằng cô đã hồi tâm chuyển ý.

Lục Thời Xuyên bấm điện thoại gọi cho Tiêu Trần.

"Tra cho tôi xem Hứa Nam Yên đi đâu rồi!"
Bóng lưng Lâm Thư hơi cứng đờ một chút, lập tức khôi phục bình thường.

"Có thể gọi người mang đến cho tôi một bộ quần áo không? Tôi! tôi không có năng lực này, tôi chỉ là một người bạn bình thường của Hứa Nam Yên thôi.


" Lâm Thư dựng một cái ghế lên, sau đó lẫm liệt ngồi trên ghế, châm một điếu thuốc lá.

"Được.

" Lục Thời Xuyên lại bấm điện thoại gọi cho Tiêu Trần.

“Mang hai bộ quần áo, một nam một nữ đến địa chỉ này cho tôi.


"Thời Xuyên à, tôi vừa gọi điện thoại hỏi, Hứa Nam Yên rời khỏi thành phố rồi, chẳng biết đi đâu, đoán chừng là lên kế hoạch đã lâu, nghe nói cô ấy lấy danh nghĩa Lâm Thư mua một chiếc xe bình dân, nhưng mà cô ấy có để lại một tờ giấy ở nhà cho cậu, cậu có muốn xem không?"
“Gửi qua đây!"
Cúp điện thoại, Lục Thời Xuyên nhìn chằm chằm tờ giấy trong điện thoại di động.

"Đừng trách tôi, cũng đừng trách Lâm Thư, cô ấy bị tôi hãm hại, đừng để Lâm Thư trách tôi, nếu như có thể, mong anh cưới cô ấy, đó là lần đầu tiên của cô ấy, là tôi có lỗi với cô ấy, lừa gạt cô ấy.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận