Hành Hạ Tù Cấm Cô Vợ Hờ
Hôm nay cô cũng đặc biệt nghe lời và yên tĩnh, bị người hầu lôi kéo đổi hai mươi bộ quần áo, vậy mà từ đầu tới cuối trên mặt vẫn luôn duy trì nụ cười thản nhiên.
“Dừng! Chọn cái này.
" Lục Thời Xuyên nhìn Hứa Nam Yên mặc một chiếc váy to dài màu đỏ, hoàn mỹ phác hoạ ra đường cong nữ tính, dưới chân là một đôi giày thể thao kiểu dáng mới nhất.
Hắn biết chân cô không như trước, cho nên chưa từng để cô mang giày cao gót.
Chẳng qua cho dù là đi giày thể thao phối với váy, thì những nhà thiết kế chuyên nghiệp vẫn có thể kết hợp vô cùng xinh đẹp, Lục Thời Xuyên đội lên đầu cô một chiếc mũ, nhìn tổng thể bỗng nhiên có loại cảm giác như đang tham dự tuần lễ thời trang Paris.
"Xuất phát!"
Một chiếc xe hạng sang chở Lục Thời Xuyên và Hứa Nam Yên một đường thẳng tiến.
"Đi vào chứ?" Lục Thời Xuyên nháy mắt, để Hứa Nam Yên khoác lên cánh tay mình.
"Có thể đợi một chút được không? tôi có một người bạn cũng được mời.
" Hứa Nam Yên vừa nói vừa nhìn quanh bốn phía.
"Bạn sao?" Lục Thời Xuyên nghi hoặc, cô còn có bạn ư?
"Ừm, là người bạn duy nhất trong nửa năm qua, mỗi lần đưa Nghệ Tuyền đi học xong tôi đều uống cà phê nói chuyện phiếm cùng cô ấy.
"
"Được.
"
Lục Thời Xuyên thỉnh thoảng cùng Hứa Nam Yên cúi đầu nói chuyện phiếm, ánh mắt tràn ngập ý cười dịu dàng.
Chỉ chốc lát sau, Lâm Thư từ một chiếc xe sang trọng bước xuống.
"Lâm Thư, bên này.
" Hứa Nam Yên gọi cô ấy.
Lâm Thư đi một đôi giày cao gót pha lê, lại nhìn quần áo, ấy thế mà cô ấy cũng mặc chiếc váy đỏ giống y đúc chiếc váy của Hứa Nam Yên, so với Hứa Nam Yên thì càng có khí chất hơn.
Đây cũng là sắp xếp của Hứa Nam Yên, Lục Thời Xuyên chọn chiếc váy này xong, Hứa Nam Yên lập tức chụp hình gửi cho Lâm Thư.
"Đây là chồng tôi, Lục Thời Xuyên, đây là Lâm Thư, bạn tốt của tôi.
" Hứa Nam Yên giới thiệu xong, Lâm Thư và Lục Thời Xuyên tiến đến bắt tay làm quen.
Trong lòng bàn tay truyền đến xúc cảm mềm mại khiến Lục Thời Xuyên phút chốc hoảng hốt.
Rất giống năm đó Hứa Nam Yên chạy đến trước mặt hắn, nói : “Xin chào, tôi là Hứa Nam Yên.
"
Vũ hội xa hoa truỵ lạc, mọi người đã bắt đầu nâng ly cạn chén, hợp tác và giải trí song song tồn tại, nam nữ làm quen ôm ấp nhau bắt đầu khiêu vũ.
"Thời Xuyên, anh có thể khiêu vũ với bạn thân của tôi đó? Anh biết mà, chân tôi không tiện, không muốn làm anh mất mặt.
" Hứa Nam Yên nói xong ảo não cúi đầu xuống.
Lục Thời Xuyên căng thẳng trong lòng.
“Được, vậy cô ngồi nghỉ ngơi đi, đói thì ăn chút đồ ăn, chẳng qua không được uống nhiều rượu.
"
"Biết rồi, mau đi đi.
"
“Tôi có thể mời cô khiêu vũ không? Tiểu thư xinh đẹp.
"
"Vô cùng vinh hạnh.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...